Bên trong ánh mắt của Đàm Sóc lộ ra vẻ kinh hoàng.
Lại là Phương Hằng!
Phương Hằng vẫn là ngồi trên mặt đất như lúc trước.
Nhưng mà rất khác so với lúc trước!
Lúc này quyển sách người chết trong tay Phương Hằng đã hình thành một vòng xoáy có thể nhìn thấy bằng mắt thường!
Thể linh hồn ở xung quanh Phương Hằng thông qua vòng xoáy điên cuồng cuốn vào bên trong quyển sách người chết!!
Cái gì vậy!
Tâm can Đàm Sóc vì vậy mà co thắt mãnh liệt.
Người mà thể linh hồn màu xanh còn có thể nỗ lực chống cự, thử kéo dài tốc độ bị hút vào bên trong quyển sách người chết, mà linh hồn màu đỏ đã cảm nhận thấy nguy hiểm, từng linh hồn chạy cách Phương Hằng càng xa càng tốt!
Còn về thể linh hồn màu trắng thì căn bản không thể chống cự, trực tiếp bị cuốn vào trong vòng xoáy.
Lúc này, bên trong đại sảnh cũng không còn có người nào nghi ngờ thân phận học giả Vong linh học của Phương Hằng.
Trong ánh mắt bọn họ nhìn về phía Phương Hằng có thêm một chút sợ hãi.
Con quái vật này!
Phương Hằng bỗng nhiên mở mắt ra.
Chính vào nửa tiếng trước, vào lúc điểm kinh nghiệm kỹ năng Vong linh học cơ sở nhanh chóng tăng lên đến level 10, cấp bậc đỉnh phong lúc trước đã xuất hiện biến chất!
Tốc độ quyển sách người chết hấp thụ linh hồn trong nháy mắt tăng lên gấp bội!
Phương Hằng rất nhanh ý thức được, do thiên phú tương đối cao của bản thân hắn và cấp bậc Vong linh học cơ sở cấp mười, lại cộng thêm với ma pháp trận…
Dưới sự kết hợp của ba cái, tốc độ hấp thụ linh hồn của quyển sách người chết đạt đến một hiệu quả vô cùng kinh khủng!
Điều này với những người chơi khác mà nói không có tác dụng gì, nhiều nhất cũng chỉ là cày cấp bậc của quyển sách người chết.
Nhưng đối với Phương Hằng mà nói thì khác.
Cho dù bây giờ cấp bậc Vong linh học cơ sở của hắn đã đạt đến tối đa, nhưng hắn vẫn có thể tiếp tục nâng cao con số thiên phú Vong linh học!
Còn có bắt thêm nhiều linh hồn hơn về Không Gian Kêu Rên của nhà tù!
Nhân cơ hội tốt như bây giờ…
Nghĩ cách cày nó tối đa!
Cày quyển sách người chết đến tối đa! Cày linh hồn bên trong Không Gian Kêu Rên của nhà tù trò chơi đến tối đa! Cày thiên phú Vong linh học đến tối đa!!
Đợt này nếu mà không tham lam, buổi tối có thể ngủ được không?
Bệnh tham của Phương Hằng lại phát tác rồi.
Mắt của hắn nheo lại, khẽ lật cổ tay, lại đảo ngược quyển sách người chết.
Thể linh hồn vừa bị hấp thụ vào lại điên cuồng tuôn ra từ quyển sách người chết.
Đợi sau khi thả xong hết toàn bộ thể linh hồn, Phương Hằng lại lần nữa lật lại quyển sách người chết, bắt đầu điên cuồng hấp thu thể linh hồn bên ngoài!
Khoảng thời gian này, quyển sách người chết trên tay Phương Hằng cũng đã tăng lên đến level 8!
Sách phong ấn level 8 nhiều nhất có thể phong ấn một trăm năm mươi linh thể, ước tính có thể cung cấp cho hắn khoảng hai điểm thiên phú Vong linh học và khoảng hai nghìn điểm điểm kinh nghiệm sách của người chết.
Vòng tuần hoàn không ngừng lặp lại, mỗi lần giải phóng một nghìn năm trăm linh thể bị hấp thụ ước tính cần bảy đến tám phút!
Suy nghĩ đến sách phong ấn vẫn còn có thể nhanh chóng thăng cấp, điểm số thiên phú tăng lên cũng có thể tăng thêm một chút tốc độ bắt linh hồn…
Hiệu suất nhất đinh sẽ càng lúc càng cao.
Đánh! Đánh! Đánh!
Phương Hằng đỏ mắt lên, dũng mãnh đánh một mạch.
Nhìn thấy hành động của Phương Hằng, tim can Đàm Sóc hoàn toàn rối loạn.
Hắn không nhịn được mà nhỏ giọng nói với người bạn Liên Bang ở bên cạnh: “Này, Phương Hằng hắn rốt cuộc là chuyện gì vậy?”
“Cụ thể thì không rõ, nhưng ta nghi rằng trên người hắn có đạo cụ đặc biệt.”
Cùng là người chơi Liên Bang người bạn Lý Thiệu Cường nheo mắt lại, suy nghĩ rồi nói: “Theo ta phán đoán, khả năng cao là lúc trước Phương Hằng thông quan khu tám đạt được giải thưởng cuối cùng, ta từng nghe người ta nhắc đến, thông quan giải thưởng cuối cùng vô cùng tốt.”
“Cho nên hắn mới bỗng nhiên lựa chọn đến hiệp hội nghiên cứu Vong Linh lựa chọn hệ Vong Linh tiến hành học tập.” Lý Thiệu Cường tiếp tục giải thích: “Ngươi xem, bây giờ tốc độ hấp thụ vong linh của hắn nhất đinh đã đến cấp mười của Vong linh học cơ sở rồi, người bình thường học năm sáu năm đến cả vào cửa cũng không có, nếu như trên người hắn không có đạo cụ hoặc kỹ năng đặc biệt gì thì làm sao có thể chứ?”
Đàm Sóc nuốt một ngụm nước bọt, khóe miệng tỏ ra có chút cay đắng.
Cho dù phân tích nghiêm túc trước đây của Lý Thiệu Cường chưa bao giờ đáng tin cậy, nhưng lần này hắn cảm thấy phân thích của Lê Thiệu Cường vô cùng có lý.
“Từ đủ loại biểu hiện của hắn trước đây, hiển nhiên là một tân thủ, hắn bây giờ là đang lợi dụng cơ hội ngày hôm nay này cày cấp bậc của quyển sách người chết.”
Lê Thiệu Cường nói rồi cắn răng, bộ dạng rất không thoải mái: “Lần này gặp phải hắn xem như là chúng ta đen đủi rồi, tóm lại chúng ta đừng quan tâm hắn, chúng ta tiếp tục luyện của chúng ta đi.”
“Ừm.”
Đàm Sóc nghe vậy lại gật đầu.
Lòng hắn rất rối loạn.
Thế giới này thực sự không công bằng.
Hắn cực khổ tu luyện Vong linh học cơ sở sáu bảy năm mới từ từ có chút tiến bộ.
Người ta thì sao?
Mấy tháng ngắn ngủi đã ngang với mấy năm khổ luyện của hắn.
Đàm Sóc hít một hơi thật sâu, Lại lần nữa cố gắng vứt những thứ hỗn loạn tạp nham ra khỏi đầu, bắt đầu ngồi lại từ đầu, tiếp tục điều khiển quyển sách người chết hấp thụ linh hồn cao cấp.
“Chẹp!”