Nghiêm thị lúc này liền tiếng :
-có thể để bọn ta về bàn bạc lại kỹ hơn, xong liền trả lời cho ngươi.
Lý thị nghi hoặc nói :
-Tứ muội ta thấy chọn cái thứ nhất đi, còn bàn làm gì, con rễ nó đã nói như vậy rồi.
Nghiêm thị không trả lời chỉ là nhìn qua ra hiệu cho Lý thị là nên im lặng. Thấy vậy Lý thị cũng im lặng không nói nữa.
"cũng được nhưng thời hạn là chiều nay. Tiểu tế còn chuyện quan Trọng rất muốn làm, xong việc ở đây sẽ rời đi, mong mấy vị nhạc mẫu suy nghĩ nhanh"
...
Khách sạn
Tới khách sạn Minh Xuyên cũng gặp Tôn Nhị Cẩu, hai người liền vaò ngồi lên bàn hắn mở miệng đầu tiên :
-ta biết ngươi định nói về đại hội thăng tiên hội, cái đó để sang một bên.trước tiên nói chuyện ta giao ngươi làm ra sao rồi.
Tôn Nhị Cẩu trợn tròn mắt không thể tin được, thiếu niên này cái gì cũng biết như vây làm hắn dù cho có một tia ý định Phản bội cũng dập tắt, run người nói :
- thưa công tử chuyện chưa vào đâu cả, nô gia thế lực quá yếu không cách nào nhanh gầy dựng lớn mạnh được. xin công tử đừng trách tội nô gia.
Minh Xuyên cười cười không nói gì, tâm niệm vừa động liền xuất ra Khúc Hồn và dẫn hồn chung,khi khúc hồn xuất hiện hắn đưa dẫn hồn chung cho tôn nhị cẩu nói :
-Đem cái này cầm dấu kỹ vào người, chỉ cần có vật ấy trong người, Khúc Hồn sẽ nghe theo mệnh lệnh của ngươi, sẽ xử lý hết địch nhân của ngươi, với cái này ngươi sẽ đẩy nhanh tiến độ.
Tôn nhị cẩu thấy Minh Xuyên thần kỳ xuất ra một người to cao như thế, giật mình quỳ xuống dập đầu tạ ơn :
-Đa tạ công tử ưu ái, tiểu nhân nhất định đối với công tử sẵn sàng chết không từ nan!
Minh Xuyên gật đầu thản nhiên nói :
-đêm nay ta sẽ giết bang chủ của ngươi, nếu ông ta chết ngươi phải nhanh chân nhảy vào chiếm thiên cơ. Rồi! Ngươi nói thông tin nơi ở của bang chủ ngươi cho ta. Xong dẫn khúc hồn rời đi chuẩn bị tốt cho đêm nay.
Sau đó Tôn nhị cẩu đem tất tần tật về bang chủ tứ bình bang nói cho Minh Xuyên, cũng không ở lại nữa dẫn khúc hồn ly khai.
Minh Xuyên thấy hắn rời đi liền cũng vào giường ngủ, hắn muốn được một chút gì đó riêng tư.
...
Ngủ cả buổi chiều Minh Xuyên đã đi tới Mặc phủ ở trong một tiểu lâu khác khi sáng , trước mặt vẫn là Nghiêm thị cùng các vị phu nhân xinh đẹp. Chỉ là phía sau các nàng, còn có ba vị mĩ nữ tiếng lành đồn xa tại Gia Nguyên thành - Mặc thị tam kiều.
Minh Xuyên chỉ thấy Miêu tả trên truyện Nghĩa nữ của Mặc đại phu là đẹp nhất nên rất tò mò nhìn qua.
Chỉ thấy Mặc Phượng Vũ là một mỹ nữ mặc áo vàng có khuôn mặt nhỏ nhắn , trán cao, mày đẹp, nụ cười rạng rỡ thu hút mọi ánh nhìn, nàng khoảng chừng 16 - 17 tuổi.
Với sắc đẹp tuyệt mỹ như vậy làm Minh Xuyên mê đắm nhìn hoài không chán. Lúc này Mặc Phượng Vũ bị Minh Xuyên nhìn chằm chằm, có chút ngượng ngùng cúi đầu xuống, lộ ra cái cổ thon thả trắng muốt nhẵn nhụi. Nàng biết thanh niên trước mặt này sẽ là trượng phu tương lai của nàng, làm nàng ngượng ngùng không thôi.
Hồ Mị thấy Minh Xuyên như vậy làm nàng ghen tức, hắn nói đêm nay sẽ đến với nàng mà đi vào không nhìn nàng lấy một cái, liền õng ẹo nói :
-thế nào nhà ta 3 vị Mỹ nữ có hợp ý công tử không.
Khụ khụ. Hắn vội ho hai tiếng cười hắc hắc nói :
-cưới được các nàng là phúc của ta.
-Chúng ta có nên nói vào chuyện chính .
Nghiêm thị là người lên tiếng nói :
-tiểu tế đừng nóng vội! Tỷ muội bọn ta hôm qua sau khi suy đi nghĩ lại vẫn thấy cái thứ nhất là hợp ý nhất. Nhưng vẫn thấy chưa yên tâm, lúc tiểu tế rời đi..
Minh Xuyên nghe đã hiểu ý, giơ tay lên cắt ngang nói :
-ta biết mấy vị nhạc mẫu nhất định sẽ chọn cái thứ nhất. Nên đã để lại hậu chiêu,không biết mọi người đã nghe qua Tôn Nhị cẩu cùng Hắc Hùng?
Lý thị nhanh miệng lên tiếng :
-biết! Một người là quản sự phía tây Tứ Bình Bang còn.....
Hắn nhìn nàng cười rồi nói tiếp :
-ta đã khống chế hai người này, sẽ cho hai người này lên làm bang chủ , đêm nay sẽ hành động lớn, quét sạch tất cả phe đối lập.
Nghiêm thị vui mừng cùng với đám người Lí thị đưa mắt ra hiệu một lúc, liền chuyển người, bộ dáng không thể che dấu sự vui mừng trong lòng được nói:
-tiểu tế thật là chu toàn! Trước hết bàn chuyện giết trang chủ Độc Bá sơn trang "Nộ sư" Âu Dương Phi Thiên, xong lại.....
...
Lúc này Minh Xuyên bàn chuyện đã xong, tiêu sái xoay người rời khỏi phòng.hắn mới vừa xuống tiểu lâu, phía sau có tiếng bước chân vội vàng truyền đến.Minh Xuyên xoay người nhìn.
Mặc Thải Hoàn nhanh chân phi vào lòng Minh Xuyên nói :
-huynh không quan tâm ta gì hết, thấy ta mà không nói một lời
Minh Xuyên cười khổ không thôi, hắn không phải là quên nàng, hắn muốn làm cho xong việc ở đây trước mới có thời gian quan tâm các nàng. Nhẹ nhàn xoa đầu nàng, nói :
-nha đầu ngốc! Ta đang có công việc gấp cần làm. Không phải bỏ quên nàng đâu.
Lúc này Mặc Phượng Vũ cùng Mặc Ngọc Châu đi theo sau Mặc Thải Hoàn cũng đang đi tới, hai người ngượng ngùng che mặt lại không nói.
Mặc Thải Hoàn ngẩng đầu nhón chân hôn một cái lên má Minh Xuyên cười nói :
"ta biết huynh sẽ không quên ta mà"