Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 114

Chương 114 -
Chương 114 -

“Con bà nó!” Tiếng kêu rên của Tạ Kha Kha vang tận trời xanh: “Tôi không hề muốn bị gọi bằng cái tên này đâu!”

Tô Dung nằm trên bàn giả vờ ngủ thiếu chút cười ra tiếng. Xác nhận, cái tên “Con bà nó” thật sự chính là Tạ Kha Kha.

Cũng may đây là ghế lô, dù cậu ta có la hét như vậy, cũng không ai nghe thấy. Nếu không việc cậu ta trực tiếp làm bại lộ thân phận của mình cũng có nguy cơ xảy ra.

Sau khi cười xong, biểu cảm của cô lập tức trầm xuống, tổng cộng chỉ có ba người thông quan, bao gồm cô, Tạ Kha Kha và Tiểu Nhị. Theo lý thuyết chỉ cần nguồn ô nhiễm quái đàm bị tiêu diệt, những người sống sót đi ra khỏi quái đàm đều sẽ được báo tên.

Hiện tại Tiểu Nhị lại không được báo tên, quả nhiên giống như những gì cô đã suy nghĩ —— Luật sư đang gặp rắc rối bên trong.

Có thể nhận ra Tiểu Nhị chính là luật sư cũng có nguyên nhân bên trong, Tô Dung chính là một thám tử, cho dù là một chút dấu vết nhỏ cũng sẽ không bỏ qua, huống chi rõ ràng đối phương đã cho cô thấy cảm giác tồn tại quen thuộc đến như vậy?

Cho dù hành vi và tính cách biểu hiện ra ngoài hoàn toàn khác biệt với luật sư mà cô biết, nhưng ngẫu nhiên vẫn sẽ xuất hiện những động tác quen thuộc, bóng dáng quen thuộc đó khiến trong lòng cô có đáp án.

Cô thật sự rất hiểu luật sư, chỉ một chút manh mối như vậy cũng có thể xác định đó chính là luật sư.

Nhưng đồng thời, bởi vì quá hiểu biết, nên cô rất rõ ràng luật sư từ chối nhận ra cô, thậm chí còn thể hiện không có cách nào giúp cô trong quái đàm, cố ý biểu hiện ra dáng vẻ hoàn toàn khác biệt với tính cách thật sự của mình, làm ra một ít hành vi của kẻ ác, chắc chắn có gì khó nói bên trong.

Nói thật, nếu chỉ đơn giản nhìn những hành vi đó, cô hoàn toàn không tin tưởng đó là luật sư, thậm chí chỉ biết nảy sinh địch ý với anh. Nhưng hành vi có thể ngụy trang, nhưng thói quen trong vô thức lại không thể giải vờ được.

Vốn dĩ Tô Dung còn suy đoán có phải luật sư vì nguyên nhân linh tinh gì đó mà dẫn đến mất trí nhớ hay không, nhưng khi nhìn lại toàn bộ quái đàm, mặc dù hành vi của anh có hơi quá đáng, nhưng thật ra lại hoàn toàn không làm ra chuyện xấu gì cả.

Giống như việc cô hiểu luật sư, luật sư cũng hiểu cô như thế. Những việc anh đã làm ở quái đàm tuy rằng rất đáng ghét, nhưng thật ra cũng chỉ là những việc nhỏ không đáng, cũng không hề thực sự ảnh hưởng đến cô.

Sỡ dĩ anh làm như vậy, một là vì không nhận ra cô, hai là vì diễn trò cho người khác xem.

Chỉ khi có người ở tầng cao hơn đang nhìn anh, mới có thể khiến anh hành động như vậy trong quái đàm.

Việc anh không có tên trong thông báo cũng đã chứng minh, đến cùng là rắc rối gì, lại có thể khiến thông báo của chính phủ cũng xem nhẹ tên anh?

Nhưng cho dù là như thế… Trên mặt cô vẫn im lặng nở nụ cười sáng lạn. Cho dù như thế nào, có thể sống lại cùng với luật sư, cùng sống lại trong một thế giới——

Thật sự là quá tốt!

“Tô Dung! Tô Dung!” Tạ Kha Kha vỗ vào vai cô, có ý muốn đánh thức cô.

Tô Dung cũng thuận thế làm theo, giả vờ như vừa mới tỉnh ngủ, ngồi thẳng dậy, xoa xoa đôi mắt, duỗi người.

Vừa rồi sỡ dĩ cô không tỉnh lại ngay lập tức, chính là vì không muốn bại lộ thân phận của chính mình. Nếu cô và Tạ Kha Kha cùng nhau tỉnh lại, khi người khác xem xét theo dõi rất dễ đoán ra được cô cũng vào quái đàm. Nếu lấy khẩu cung đôi với Tạ Kha Kha, lập tức có thể nhận ra cô chính là “Cà phê”.

“Làm sao vậy?” Cô bày ra dáng vẻ ngây thơ: “Đến trạm rồi sao? Vừa rồi đọc sách hình như không cẩn thận ngủ quên”

“Không, Tô Dung vừa rồi cậu có nghe không?” Tạ Kha Kha kích động quơ chân múa tay, biểu cảm trên mặt vô cùng vui sướng: “Vừa rồi tôi được thông báo toàn thế giới đấy!”

Tô Dung thể hiện hoàn mỹ biểu cảm kinh ngạc của người vừa mới nghe được tin tức này: “Thông báo toàn thế giới gì vậy? Chính là thông báo toàn thế giới mà tôi đang nghĩ đến sao? Nhưng tại sao cậu lại bị quái đàm lựa chọn vậy?! Lúc nãy tôi đang ngủ, nên không nghe thấy gì hết.”

Tạ Kha Kha hoàn toàn không nhìn ra cô đang diễn kịch, điên cuồng gật đầu: “Chính là cái đó! Tôi nói cho cậu biết, tôi còn tiến vào quái đám với “Cà phê” đấy! Quái đàm lần này siêu cấp mạo hiểm! Suýt chút nữa tôi đã không ra được rồi!”

Khi nói đến đây, trong mắt cậu ta hiện lên vẻ nghĩ lại còn sợ. Dù sao trong giai đoạn cuối cùng của quái đàm, cậu ta đã trực tiếp ngất xỉu, cái gì cũng không biết đã thông qua quái đàm rồi.

Cho dù là ai nghe xong cũng không nhịn được nói tên nhóc này thật sự vận cứt chó.

Đương nhiên trong miệng Tạ Kha Kha, quái đàm mà cậu ta trải qua hoàn toàn không giống như vậy. Trong quái đàm mà cậu ta kể lại cậu ta hoàn toàn không phải chỉ đi mua nước tương! Rõ ràng chính là quân chủ lực.

Nhưng thật ra cậu ta lại không hề nói dối những việc đã gặp trong quái đàm, những những quy tắc do người khác phân tích ra, cuối cùng lại biến thành do cậu ta tự mình phân tích ra.

Nội dung cuối cùng của câu chuyện được lược bỏ mơ hồ, Tạ Kha Kha chỉ nói cậu ta dùng hết sức lực đẩy cái cây kia, sau đó bọn họ thành công chạy thoát.

Tô Dung nghe xong cũng cảm thấy buồn cười. Nghĩ đến lần trước khi các bạn học hỏi, Tạ Kha Kha cũng thổi phồng bản thân như vậy, hiện tại Tô Dung đã hiểu rõ những hơi nước trong đó rồi.

Sau khi thổi phồng bản thân một hơi, Tạ Kha Kha cũng có chút chột dạ. Liếc mắt nhìn Tô Dung một cái, thấy cô không có biểu hiện gì khác thường, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra: “Nhưng lối ra thật sự ở đâu chứ? Cho dù không cần tiêu diệt nguồn ô nhiễm chúng tôi cũng có cách để thông quan. Chúng tôi không thể hiểu vì sao cuối cùng chỉ còn lại một con đường tiêu diệt nguồn ô nhiễm mới có thể thông quan.”

Bình Luận (0)
Comment