Nếu nghĩ như vậy, tất cả đều có thể liên kết được với nhau. Tất nhiên con người không thể ở trong thời gian ngắn dọn dẹp thi thể cùng máu trên vách tường sạch sẽ không còn cái gì, bọn họ chỉ có thể dọn thi thể đi mà thôi.
Mà nhân viên giúp đỡ bao che, có thể giữa bọn họ có giao dịch gì đó.
"Tiếu Tiểu, mới vừa rồi tại sao đột nhiên muốn vào phòng khiêu vũ?" Chị Đường hỏi.
Nghe vậy, Tô Dung nở một nụ cười chân thành: "Bởi vì em học chuyên ngành pháp y, muốn đi xem thi thể, có lẽ có thể tìm được đầu mối gì đó."
Nhân viên pháp y là một nghề nghiệp rất cần thiết, mà cô trùng hợp có một phần kinh nghiệm về ngành nghề này. Gương mặt này nhiều nhất cũng chỉ là sinh viên năm nhất đại học, sinh viên năm nhất nắm giữ một chút kiến thức kia, không quá nhiều, tất nhiên ngụy trang cũng sẽ dễ dàng hơn.
Sở dĩ lừa gạt đối phương nói mình là học ngành pháp y, trừ vì cái cớ mới vừa rồi ra, còn có một nguyên nhân khác lỡ như cô tiêu diệt được nguồn ô nhiễm của quái đàm này, sau đó người còn sống trong quái đàm này đi ra ngoài, nhất định sẽ nói chuyên ngành "nhân viên pháp y" của cô cho người khác biết.
Nhân viên pháp y rất khó ngụy trang, người bên ngoài khẳng định sẽ rất tin tưởng. Như vậy thân phận "Cà Phê" của cô sẽ có thêm một tầng đảm bảo. Dù sao ai cũng không ngờ một sinh viên đại học năm nhất ngành tâm lý học có thể quen thuộc từ ngữ chuyên nghiệp của nhân viên pháp y? Nhất là trong lý lịch của nguyên chủ chưa từng học được những thứ này.
Loại chuyện xuyên qua này cũng không phải người bình thường có thể đoán được, chỉ trong trong quái đàm ngụy trang đầy đủ, cô sẽ không thể bị phát hiện được.
"Vậy cô có phát hiện cái gì không?" Tóc xanh lập tức nói.
Tô Dung dở khóc dở cười nhún vai: "Tôi ngay cả thi thể cũng không thấy, có thể phát hiện ra được cái gì chứ?"
Tóc xanh cũng ý thức được mình hỏi một vấn đề ngu ngốc, ngại ngùng cười với Tô Dung.
Vấn đề có thể phát hiện cũng đã phát hiện xong, vì vậy đoàn người đi xuống lầu dưới.
Một đường từ hành lang đi qua KTV, rạp chiếu phim, cho nên đi tới phòng thể dục ở tận bên trong. Cửa phòng thể dục không có ai, chị Đường đột nhiên sinh ra một dự cảm xấu, lập tức hỏi nhân viên ở quầy: "Du khách trước đó vào vẫn còn rèn luyện sao?"
May mắn chính là nhân viên trong quầy nhìn thời gian một chút, sau đó nói: "Chắc còn kém năm phút nữa, vị khách đó có thể đi ra."
Năm phút cũng rất ngắn, mọi người vây quanh ở cửa phòng thể dục chờ Chu Hâm ra. Cậu ta chính là người đầu tiên đi vào phòng thể cụ, nhất định có thể thu hoạch được nhiều đầu mối.
Rất nhanh, Chu Hâm lảo đảo lắc lư đi ra khỏi phòng thể dục. Trên trán của anh ta tràn đầy mồ hôi, sắc mặt có chút trắng bệch, vẻ mặt hơi hốt hoảng.
Tất cả mọi người lập tức vây đến, chị Đường hỏi trước: "Câu không sao chứ? Ở trong xảy ra chuyện gì sao?"
Thấy mọi người, Chu Hâm sửng sốt một chút, sau đó trả lời: "Rèn luyện hai tay nâng tạ tay, nửa giờ nghỉ một lần, kiên trì tập hai tiếng."
Gần như lực lượng được tăng thêm là mỗi điều tra viên chỉ cần thông qua một quái đàm thì đều có thể được khen thưởng, Chu Hâm cũng không ngoại lệ. Nhưng mặc dù là như vậy, rèn luyện hai tiếng đồng hồ cũng làm cho cậu ta vô cùng mệt mỏi.
"Không có xảy ra nguy hiểm gì sao?" Tề Hàn bất ngờ hỏi.
Nhưng Chu Hâm lại lắc đầu: "Không có, tập thể dục như bình thường, không gặp nguy hiểm gì cả.
Cái này thật sự làm cho mọi người cảm thấy bất ngờ, theo lý thuyết nói bắt buộc đi mỗi ngày, không thể nào tuyệt đối an toàn được. Quan trọng nhất chính là dựa theo lời của Chu Hâm, nơi này chỉ là một phòng thể dục bình thường mà thôi. Phòng thể dục bình thường cần mỗi ngày đều phải đi sao? Có ý nghĩa gì chứ?
"Anh có xem tivi không?" Tô Dung đột nhiên hỏi.
Dựa theo [công cụ nhắc nhở ô nhiễm], tivi trong phòng thể dục có vấn đề. Nếu như Chu Hâm xem tivi, có lẽ cô có thể biết được trong tivi có vấn đề gì.
Nhắc đến đề tài này, tinh thần Chu Hâm hơn tỉnh táo lại, cậu ta nói: "Có xem, là chương trình biển cả, còn rất thú vị, động vật dưới biển rất phong phú."
Tại sao có thể như vậy? Nghe ý của anh ta, tivi đều hoàn toàn không thành vấn đề.
Không đúng, cũng không thể nói hoàn toàn không thành vấn đề. Giống với rạp chiếu phim, hình ảnh của tivi cũng có liên quan đến sinh vật biển cả, rất khó không để cho người ta nghi ngờ nội dung bên trong có vấn đề.
Chị Đường cũng ý thức được có chút vấn đề, hơi nhíu mày: "Cậu xem xong chương trình thật sự không cảm thấy có vấn đề gì sao? Cậu có biết bây giờ tinh thần của mình không được tốt không?"
Tất cả mọi người đều cho rằng Chu Hâm không biết tình trạng không tốt của mình bây giờ, nhưng thật ra trong lòng Chu Hâm hiểu rõ. Anh ta cây ngay không sợ chết đứng nói: "Tôi biết nha, các người rèn luyện hai tiếng đồng hồ, các người cũng sẽ có trạng thái như tôi."
Lời này thật sự cũng không sai, nâng tạ hai tiếng, cho dù ai cũng không có cách nào tinh thần sáng lạng được? Biểu hiện bây giờ của Chu Hâm có thể là bị ô nhiễm, nhưng cũng có thể chỉ là mệt mà thôi.
Quan trọng nhất chính là, mặc kệ như thế nào, anh ta ở trong phòng thể dục lại không bị thường. Chuyện này đồng nghĩa với việc, bây giờ những người khác tiến vào phòng thể dục, chắc cũng sẽ không bị gì.
Ở bên trong quái đàm, bị thương là một chuyện rất đáng sợ, thân thể và tinh thần bị hao tổn đồng nghĩa với việc "nó" sẽ càng chú ý đến bạn hơn, hơn nữa bạn không có cách nào chống lại năng lực hạ xuống của "nó"
Trước mắt phòng thể dục tương đối an toàn, chuyện này làm cho những người còn chưa tiến vào phòng thể dục bắt đầu rục rích.