Hiện tại xem ra, bể bơi này có quỷ quái.
Tô Dung không biết trên núi có hổ hay không, nhưng cũng không có dũng khí vào núi bắt hổ, cô liếc mắt nhìn hồ nước màu xanh phía xa một cái, xoay người muốn tìm đường ra ở hướng ngược lại.
Vừa mới quay người lại, Tô Dung lại dừng bước một lần nữa. Tuy rằng bây giờ cô đang ở hướng ngược lại, nhưng vẫn có một bể bơi giống hệt lúc nãy!
Trong lòng dâng lên một cảm giác không tốt, Tô Dung chuyển hướng về bên trái.
—— Phía bên trái cũng là bể bơi.
Chuyển hướng về bên phải.
—— Phía bên phải cũng là bể bơi.
Cô đã bị bể bơi bao quanh!
Cái này không cần suy nghĩ cũng có thể xác nhận, bể bơi đó chắc chắn có vấn đề, hơn nữa có lẽ chính là loại vấn đề vừa đến gần sẽ chết.
Nhưng hiện tại cô đã bị nó bao quanh, cho dù là đi về hướng nào, phía trước vẫn sẽ có bể bơi này.
Phải làm sao bây giờ? Cô phải làm thế nào để thoát khỏi không gian này? Đại não của Tô Dung nhanh chóng xoay chuyển.
Hiện tại đang có sẵn một phương án để giải quyết, đó chính là đứng im tại chỗ chờ đến một tiếng rưỡi. Hai tiếng sau bọn họ có thể đi ra ngoài, có khả năng nhất định không gian này sẽ tự động biến mất.
Nhưng quái đàm sẽ cho cô cơ hội này sao?
Rõ ràng là không.
Trong lúc Tô Dung đang tự suy nghĩ kế hoạch đối phó, cô đột nhiên xoa hai mắt, nhìn chằm chằm vào bể bơi. Nếu cô đoán không sai, hình như bể bơi phía trước…Đến gần hơn lúc nãy một chút rồi?
Rất nhanh sau đó Tô Dung liền xác định cô không đoán sai, bởi vì cô đã trơ mắt nhìn thấy bể bơi trước mặt di chuyển một khoảng cách ngắn về phía cô.
Quay đầu nhìn về bốn hướng xung quanh, các bể bơi khác đều cách cô rất gần. Tô Dung lập tức nhận ra, nếu cô còn tiếp tục chờ, không đến mười phút, mấy bể bơi này sẽ lập tức di chuyển đến trước mặt cô.
Đến lúc đó có thể nói cô chỉ có chạy đằng trời!
Phải nhanh chóng nghĩ ra biện pháp giải quyết, Tô Dung biết thời gian đang rất cấp bách, trong đầu điên cuồng nhớ lại các quy tắc. Nhưng quy tắc thứ năm hoàn toàn là màu đỏ, thậm chí còn phủ nhận sự tồn tại của bể bơi, hoàn toàn không hề cung cấp biện pháp nào để giải quyết nó.
Nhưng có một quy tắc bị che giấu trong các quy tắc khác đó là “Nếu có thắc mắc vui lòng liên hệ với lễ tân”, nhưng vấn đề là hiện tại cô đang bị nhốt trong một không gian nhỏ, hoàn toàn không có cách nào tìm được quầy lễ tân.
Không thể trông cậy vào quy tắc, vậy chỉ có thể dựa vào tình huống hiện tại suy nghĩ lại từ đầu.
Vấn đề đầu tiên chính là vì sao cô lại tiến vào không gian này?
Trong quy tắc quái đàm, quỷ quái muốn xuất hiện cũng phải có logic, không có khả năng đột nhiên xuất hiện giết người. Chỉ khi cô vi phạm quy tắc, đối phương mới có cơ hội xuất hiện.
Nhưng cô đã vi phạm quy tắc gì?
Rất rõ ràng, Tô Dung lập tức nhớ đến mệnh lệnh của huấn luyện viên áo đen. Hắn ra lệnh cho những người khác bắt lấy cô, nhưng trên thực tế có lẽ mấy người chị Đường đều không dùng hết sức lực, nếu không cô sẽ không thể chạy trốn đến nơi này.
Đúng vậy! Đây chính là vấn đề mấu chốt!
Trong quá trình này, chắc chắn cô đã vi phạm quy tắc nào đó mới có thể bị đẩy đến không gian này.
Quy tắc này không nằm trên văn bản, bởi vì Tô Dung đã nhìn rất nhiều lần, chắc chắn cô sẽ không vi phạm quy tắc trong phòng thể thao.
Vậy chỉ có thể là quy tắc bằng lời nói, trong rạp chiếu phim bên kia cũng có một nhân viên đã nói ra quy tắc bằng lời nói, việc này chứng minh cho dù không có trên văn bản, quy tắc chỉ nói bằng lời, cũng được tính.
Huấn luyện viên đã nói gì với cô?
[ Cô cần phải chạy ở phía trên hai tiếng, tốc độ sẽ không quá nhanh, cứ nửa tiếng nghỉ ngơi một lần. ]
Tô Dung có trí nhớ vô cùng tốt nên lập tức nhớ ra những lời này.
Cô lập tức hiểu ra, đám người kia đuổi theo cô là bởi vì cô đã rời khỏi máy chạy bộ. Nếu cô có thể kịp thời chạy về máy chạy bộ, có lẽ hiện tại đã được an toàn.
Chỉ tiếc lúc ấy cô luống cuống tay chân, không kịp suy nghĩ đến những thứ này.
Nhưng hiện tại phải làm sao bây giờ? Không có máy chạy bộ, cô đã bị định sẵn sẽ luôn vi phạm quy tắc. Chẳng lẽ cứ như vậy nhận thua chờ chết?
Không! Còn có một biện pháp nữa!
Tô Dung đột nhiên nhớ lại khi huấn luyện viên trở về lần đó, bởi vì nghĩ rằng cô đã bị TV khống chế, cho nên trực tiếp ra lệnh cho cô làm động tác vẫy đuôi.
Có lẽ động tác vẫy đuôi cũng nằm trong quy tắc, hơn nữa còn không cần máy chạy bộ. Nói cách khác chỉ cần cô làm ra động tác vẫy đuôi ở đây, có lẽ sẽ thoát được vòng vây.
Nhưng động tác vẫy đuôi là cái gì?
Tô Dung cố gắng nhớ lại quy tắc, điều thứ nhất mô tả lại ba loại vận động—— tập thân trên, tập thân dưới và tập yoga.
Tương ứng với phòng ăn ngoài trời, phòng ăn buffet, hoặc kết hợp cả hai phòng ăn.
So sánh như vậy, không khó đoán ra “Tập yoga” cũng có thể là cái tên thay thế cho “Tập toàn thân”, là sự kết hợp giữa vận động thân trên và vận động thân dưới.
Nhận ra điều này, hai mắt Tô Dung lập tức sáng ngời. Vừa rồi cô đã nhìn thấy động tác của bọn họ, nửa người trên hai tay chắp trước ngực sau đó đưa ra sau đầu liên tục đưa qua trái và phải, nửa người dưới lại giống như một con rắn không ngừng đong đưa.
Mắt thấy bể bơi đã gần trong gang tấc, chỉ còn cách cô không đến 5 mét, cô nhanh chóng quyết định nằm xuống đất, nửa người trên bất động, nửa người dưới cố gắng làm ra động tác lắc lư quyến rũ.
Sau khi làm vậy được khoảng mười lần, trong lòng cô vô cùng căng thẳng, cô đã chuẩn bị tốt một khi bể bơi đến gần, cô sẽ lập tức rút xẻng ra đập bể bơi này thành từng mảnh, nhưng không gian vốn dĩ đang u ám lại lập tức trở nên sáng ngời.