Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 166

Chương 166 -
Chương 166 -

Cô đã thoát ra rồi!

Tô Dung dừng động tác lại, thong thả nằm trên mặt đất, nhìn trần nhà thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng chỉ thả lỏng một lát cô liền nhanh chóng đứng dậy, bước nhanh đến máy chạy bộ. Cô phải nhanh chóng lên đó, để tránh việc lại bị kéo vào không gian chết tiệt kia.

Chờ đến khi cô trở về lần nữa, huấn luyện viên áo đen dường như không có chuyện gì xảy ra cả, giúp Tô Dung mở máy chạy bộ, để cô bước lên đó.

Hai tiếng trôi qua rất nhanh, dưới sự dẫn dắt của huấn luyện viên, Tô Dung trở lại quầy lễ tân, những người khác cũng đã có mặt ở đó

Trên mặt bọn họ mang theo sự mệt mỏi giống hệt Chu Hâm, không, phải nói là còn mệt mỏi hơn một chút mới đúng. Dù sao đa số bọn họ đều vận động toàn thân, chắc chắn sẽ khó khăn hơn nhiều so với người chỉ vận động thân trên.

Tô Dung thử hỏi chị Đường: “Em vận động thân dưới nên tập ở máy chạy bộ, mọi người thì sao? Tập Yoga là cái gì?”

“Là các động tác yoga.” Chị Đường không hề suy nghĩ đã trả lời: “Ngồi trên tấm thảm yoga, sau đó làm ra những động tác vừa kỳ lạ vừa ngu ngốc.”

Rõ ràng điều này không hề giống với những gì Tô Dung đã tận mắt chứng kiến, xem ra mấy người bọn họ đều đã bị TV thôi miên, quên hết những việc đã trải qua lúc nãy.

Cô trầm tư rũ mắt xuống, cũng không nói sự thật với bọn họ. Hiện tại không phải thời điểm thích hợp, nếu nói ra còn phải giải thích vì sao cô không xem TV, Tô Dung thật sự không muốn giải thích những thứ này.

Hiện tại điều quan trọng nhất chính là tìm hiểu xem vì sao huấn luyện viên lại muốn bọn họ làm ra những động tác như vậy, nếu bởi vì có quá nhiều người biết được sự thật, không xem TV mà đi loạn khắp nơi, không chỉ khó thăm dò được sự thật mà còn gây ra rắc rối.

Bây giờ đã là 9 giờ rưỡi, 11 giờ chính là thời hạn cuối cùng, ở tầng một còn có khả năng sẽ gặp được quỷ quái làm chậm trễ thời gian, cho nên mọi người đều không có ý định đi dạo bên ngoài, sôi nổi trở về phòng của mình.

Phòng của Tô Dung và chị Đường rất gần nhau, hơn nữa đều ở cùng một tầng. Hai người sóng vai cùng đi, chị Đường đột nhiên mở miệng hỏi: “Sao chị lại có cảm giác phòng tập thể dục có gì đó không ổn.”

Nghe vậy, Tô Dung ngoài ý muốn nhìn cô ấy: “Vì sao lại nói như vậy?”

“Với lượng vận động ít như vậy vốn dĩ không thể làm chị có cảm giác mệt mỏi như thế này.” Chị Đường trả lời, trên mặt mang theo nụ cười tự tin: “Chị vẫn rất tin tưởng vào nhận thức của bản thân, hôm nay chắc chắn chị đã chạy bộ trong phòng tập.”

Không thể không nói, cô ấy thật sự nói đúng. Tô Dung có chút kinh ngạc, nhưng trên mặt lại không hề để lộ ra chút nào. Tuy rằng cô gần như đã đoán được toàn bộ sự thật dưới tình huống này nói cho cô ấy biết có khả năng càng tốt hơn. Nhưng tờ giấy manh mối lúc trước có một câu “Ai muốn hại hắn” vẫn khiến Tô Dung sinh ra sự cảnh giác.

Dựa theo suy đoán của cô, tên khốn muốn hại người có thể tiêu diệt nguồn ô nhiễm không phải nhân viên thì chính là điều tra viên, như vậy nếu là người sau, như vậy trong đội ngũ của bọn họ chắc chắn có ít nhất một nội gián.

Dưới tình huống như vậy, cô cần phải duy trì sự cảnh giác với tất cả mọi người. Hiện tại Tô Dung vẫn chưa biết ai là người có thể tiêu diệt nguồn ô nhiễm, nhưng cho dù là ai, Tô Dung cũng không muốn trở thành đá lót đường trên con đường thành công của người đó. Cho nên phương pháp tốt nhất chính là không giúp ai cả, tự mình cố gắng thông quan. Đương nhiên nếu có thể tìm hiểu được thân phận của mỗi người thì là tốt nhất.

Chờ sau khi nhìn thấy chị Đường trở về phòng, Tô Dung vội vàng quay trở lại quầy lễ tân. Nhân viên lễ tân ở tầng một phục vụ 24 giờ, nhìn thấy Tô Dung đi đến liền vô cùng chuyên nghiệp hỏi: “Xin hỏi ngài có yêu cầu gì sao?”

Tô Dung gật gật đầu: “Có thể cung cấp cho tôi một máy ghi âm được không?”

Trên du thuyền xa hoa như vậy tất nhiên các đồ vật đều được trang bị đầy đủ, nhân viên đồ xanh gật đầu: “Đêm nay có thể sẽ không tìm thấy, ngày mai đưa cho ngài có được không?”

Đương nhiên Tô Dung không có ý kiến gì, sau khi tạm biệt, cô liền trở về phòng, nằm ở trên giường, một lần nữa sắp xếp lại manh mối ngày hôm nay.

Thu hoạch ngày hôm nay không thể nói không lớn, nhưng cũng dẫn đến rất nhiều câu đố chưa được giải đáp.

Hiện tại điều quan trọng nhất vẫn là “Cá” là cái gì, chỉ khi có thịt cá, mới có thể mở khóa cửa hàng tổng hợp, từ đó có thể tìm hiểu đồ vật bên trong cửa hàng tổng hợp có gì khác với bên ngoài.

Chắc chắn nhân viên biết đáp án của vấn đề này, nhưng phải làm thế nào để nhân viên mở miệng vẫn là một vấn đề khó khăn.

Trước mắt trong các quy tắc của du thuyền, điều thứ sáu chính là điều Tô Dung thắc mắc nhất, cô vẫn chưa tìm hiểu được ngoại trừ cửa hàng tổng hợp ở bên ngoài có chỗ nào cần tiêu tiền. Hiện tại khả năng duy nhất chính là hai nơi : tầng phụ (tầng phụ) và tiệc tối. Nếu thật ra mà nói, nếu thật sự chỉ có hai nơi này, vậy quy tắc hoàn toàn không cần phải giấu diếm?

Tô Dung cho rằng bản thân đã bỏ qua điều gì đó, “Nó” sửa lại quy tắc nhất định là có mục đích, không có khả năng chỉ tiện tay sửa.

Chắc chắn cô đã bỏ qua thứ gì đó.

[Ngoại trừ cửa hàng tổng hợp, tất cả mọi thứ trên thuyền đều miễn phí, bao gồm vật tư, phương tiện và sự phục vụ. ]

Tô Dung cẩn thận đọc lại quy tắc này một lần nữa, ban đầu cô cảm thấy là địa điểm có vấn đề, nhưng tại sao lại không phải chứ? Nếu ngay từ đầu phương hướng của cô đã sai thì sao?

Vật tư, phương tiện và sự phục vụ, trước mắt những vật tư và phương tiên bọn họ gặp được thật sự đều miễn phí, ngoài ra sự phục vụ cùng miễn phí.

Bình Luận (0)
Comment