Anh ta nói cũng không phải không có lý, chị Đường thong thả nhìn anh ta: “Vậy hiện tại anh đã có mục tiêu chưa? Hoặc nên nói là đối tượng nghi ngờ?”
“Có mấy người.” Tóc đuôi ngựa sờ sờ cằm: “Tề Hàn, Tiền Hạo Vũ, Tây Tây và Ngô Úy. Bốn người này đều có hiềm nghi. Tây Tây và Tề Hàn đều đã tiếp xúc với người chết, Tiền Hạo Vũ và Ngô Úy quá điệu thấp cũng có vấn đề. Nếu kết hợp cùng với phạm vi nghi ngờ của Tiểu Tiểu, vậy chính là một trong hai người Tiền Hạo Vũ và Tề Hàn”
“Vậy hai người có muốn giải thích gì không?” Chị Đường lại nhìn về phía hai nhân vật trọng điểm, cũng cho thêm một liều thuốc mạnh: “Nếu hai người không có gì để giải thích, vậy hai người các người một tổ đi.”
“Không phải chứ? Chị không thể làm như vậy được!” Nghe được lời này của cô ấy, Tề Hàn lập tức nóng nảy: “Em thật sự không phải nội gián, lúc trước em còn đồng ý đi tiệc tối cùng chị đấy, nếu em là nội gián, vì sao phải đẩy bản thân vào hiểm cảnh như vậy chứ?”
Cô ấy thật sự rất lo lắng, nếu bản thân đi cùng với Tiền Hạo Vũ, chưa biết chừng sẽ bị đối phương hại chết. Đến lúc đó những người khác có thể thuận lợi tìm ra nội gián, nhưng vấn đề là ngay cả mạng cô ấy cũng không còn.
Lời này cũng rất có lý, chị Đường suy nghĩ rồi nói: “Dù sao tôi cũng không sợ bị nội gián đâm sau lưng, vốn dĩ Tề Hàn muốn tiếp tục thăm dò với tôi, vậy chúng tôi cứ tiếp tục đi cùng nhau đi.”
Là người trải qua nhiều quái đàm nhất trong số mọi người ở đây, cô ấy có thực lực rất mạnh, một anh khỏe chấp mười anh khôn, đương nhiên không sợ người khác làm ra chuyện xấu.
“Cảm ơn cảm ơn!” Tề Hàn cảm động đến rơi nước mắt: "Em nhất định sẽ không kéo chân sau đâu!”
“Vậy Tiền Hạo Vũ…” Tóc đuôi ngựa nhìn về phía một đối tượng hoài nghi khác.
“Tôi chưa từng làm chuyện xấu gì đúng không, các người không thể chỉ nghi ngờ không có chứng cứ lại muốn vu oan hãm hại người khác được!” Thoạt nhìn Tiền Hạo Vũ cũng vô cùng ủy khuất, tháo mắt kính xuống xoa xoa đôi mắt: "Vấn đề thịt cá lúc trước không phải là tôi nhắc nhở các người sao, dù sao thế nào thì cũng xem như tôi làm chuyện tốt đúng không?”
“Vậy cũng chưa chắc.” Đối mặt với con gái, có lẽ chị Đường sẽ dịu dàng hơn một chút, nhưng đối với đàn ông, cô ấy không hề lưu tình một chút nào: “Từ sau khi mọi người biết được chuyện thịt cá chính là thịt người, bầu không khí trên thuyền này kém như thế nào, không cần tôi phải nói nhiều đúng không? Nếu không phải Tiểu Tiểu kịp thời chia tổ để ổn định mọi người, sự hỗn loạn trong đó, đúng lúc rất thuận lợi cho người nào đó đục nước béo cò.”
Người ta thường nói mông quyết định bộ não, chị Đường đã nhận định Tiền Hạo Vũ chính là nội gián, đương nhiên đối với mỗi hành vi của anh ta đều sẽ suy đoán theo hướng xấu xa.
“Mông quyết định bộ não” là một câu nói phổ biến trên Internet, có nghĩa là dù mông bạn ngồi ở vị trí nào thì trong đầu bạn cũng sẽ có những suy nghĩ tương ứng.
Nhưng những người khác không cho là như vậy, Chu Hâm nhăn mày lại: “Cô cũng không cần phải nghĩ xấu cho người khác như vậy, Tiền Hạo Vũ làm chuyện tốt chính là sự thật, cái cô gọi là mục đích cũng chỉ là suy đoán chủ quan của cô mà thôi.”
Trên thực tế cậu ta nói thật sự không sai, về mặt pháp lý chính là vô tội trắng án, nhưng nơi này là thế giới quái đàm, thật ra không cần phải như thế. Nhưng nếu chỉ bởi vì nghi ngờ liền bỏ rơi một người, vậy thật sự có chút không có tính người.
“Vậy anh và anh ta cùng một tổ đi” Tô Dung đột nhiên mở miệng, trên mặt là biểu cảm trong sáng ngu ngốc trước sau như một: “Nếu Chu Hâm đã tin tưởng Tiền Hạo Vũ như vậy, chắc chắn sẽ không ngại cùng tổ với anh ta đâu đúng không.”
Nghe vậy, sắc mặt Chu Hâm lập tức thay đổi. Cậu ta không nghĩ rằng Tiền Hạo Vũ thật sự là nội gián, nhưng cũng không thể phủ nhận việc hiện tại đối phương chính là đối tượng nội gián khả nghi nhất. Cũng giống với suy nghĩ của Tề Hàn, lỡ như cậu ta bị đối phương giết chết, những người khác có thể xác định rõ ràng Tiền Hạo Vũ là nội gián, nhưng cái mạng này của cậu ta lại không thể tìm được nữa!
“Tôi không……” Không đợi cậu ta giải thích, chị Đường đã đánh một gậy: “Như vậy cũng tốt, nói vậy mọi người đều hài lòng với sự chia tổ này.”
Những người khác đều là người nhận được lợi ích, tất nhiên không ai phủ nhận điều này. Người duy nhất muốn phản đối chính là Chu Hâm nhưng vì vừa rồi đã bị cắt ngang nên cũng mất hết dũng khí.
Giống như những gì Tô Dung nói, lúc nãy cậu ta đã nói giúp đối phương, hiện tại lại từ chối tổ đội với đối phương, vậy không phải là đánh vào mặt mình sao? Cho dù da mặt cậu ta có dày, những người khác cũng không chắc chắn sẽ đồng ý cho cậu ta được như ý nguyện.
Tiền Hạo Vũ cúi đầu, sắc mặt có chút tối tăm. Cho dù là ai ngay ngày hôm sau đã bị toàn bộ những người khác nghi ngờ là nội gián cũng không thoải mái được.
Thời gian buổi chiều rất nhàm chán, ngày đầu tiên mọi người hiệu suất cao nên đã thăm dò hết bản đồ, ngày hôm sau tìm được nội gián, có cảm giác quái đàm này cũng không quá khó.
Tô Dung nằm trên giường trong phòng, tự hỏi vì sao quái đàm này lại có vẻ dễ dàng hơn những quái đàm khác.
Điều đầu tiên có thể khẳng định chính là, các đồng đội đều thật sự rất đáng tin cậy. Tuy rằng có những người không quá thông minh, nhưng không có người thích lợi dụng, cũng không có người quấy rối, so với những điều tra viên cô gặp lúc trước thật sự tiến bộ hơn rất nhiều.
Tuy nhiên dù sao đây cũng là quái đàm có độ khó khăn vượt qua mười người, những người được chọn vào điều có bản lĩnh. Đặc biệt trong đội ngũ còn có một đại lão như chị Đường trấn áp, thật sự rất yên tâm.*