Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 179

Chương 179 -
Chương 179 -

Tô Dung không khỏi lộ ra biểu cảm khó hiểu: "Anh cho rằng tôi không biết vừa rồi anh định làm gì sao?”

“Vừa rồi tôi định làm gì chứ?” Tiền Hạo Vũ hiểu rõ tình hình trước mắt, quyết định đưa ra chủ ý giả ngu giả ngơ: “Lúc nãy tôi chỉ muốn đi qua xem thử mà thôi, ai biết dưới chân lại đột nhiên xuất hiện một cái xẻng chứ, sau đó tôi không cẩn thận nên rơi ra ngoài. Tôi còn chưa hỏi cô vì sao lại dùng xẻng cản chân tôi đấy?”

“Đều là hồ ly ngàn năm, anh còn muốn chơi trò Liêu Trai với tôi à?” Tô Dung thong thả ung dung giẫm lên bàn tay vì dùng sức mà trở nên trắng bệch của anh ta, nhẹ nhàng dùng sức: “Vốn dĩ trước khi có chứng cứ xác thực, tôi cũng không có ý định giết chết anh. Nhưng bây giờ, tôi chỉ có thể nói anh ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo thôi.”

Còn không phải như vậy sao, vốn dĩ muốn hại người khác, kết quả ngược lại khiến bản thân rơi vào tình huống này.

"Hai người đang làm gì vậy?” Đột nhiên, phía sau lưng vang lên âm thanh hoảng sợ của Tiểu Lưu: “Tiểu Tiểu cô muốn giết Tiền Hạo Vũ sao?!”

Dưới góc nhìn của hắn ta, Tiền Hạo Vũ đã hoàn toàn rơi khỏi thân thuyền, nếu buông lỏng hai tay, anh ta sẽ lập tức rơi xuống biển. Còn Tô Dung lại dùng chân đạp lên tay anh ta, dáng vẻ vô cùng giống kẻ ác.

Sở dĩ Tô Dung nói nhiều với Tiền Hạo Vũ như vậy, là vì cô còn có chút nghi ngờ muốn biết được đáp án từ miệng của Tiền Hạo Vũ. Tên này là nội gián, chắc chắn sẽ có được một số tin tức bị che giấu với người thường. Nếu trực tiếp giết chết anh ta, thật sự có chút lãng phí.

Ví dụ như lúc này anh ta nói cô là kẻ cuối cùng bị nghi ngờ, Tô Dung không hiểu những lời này là có ý gì. Cô là người bị nghi ngờ gì chứ?

Nhưng hiện tại giữa đường lại xuất hiện một Trình Giảo Kim, cô chỉ cảm thấy sớm biết như vậy còn không bằng để anh ta rơi xuống luôn, như bây giờ lại là cành mẹ đẻ cành con, quả nhiên vai ác chết là do nói quá nhiều.

Khoan đã, rõ ràng cô đứng về phía chính nghĩa mà?

Tô Dung giẫm một chân lên tay Tiền Hạo Vũ, không cho anh ta cơ hội trèo lên, quay đầu nhìn về phía Tiểu Lưu: “Anh Trịnh đâu?”

Tiểu Lưu không hiểu rõ chuyện gì bị cô hỏi như vậy, đánh yếu ớt trả lời: “Anh ấy đến nhà vệ sinh rồi, sẽ lập tức ra ngay.”

“Anh nói chuyện với cô ta làm gì? Mau cứu tôi đi, cô ta chính là nội gián đấy!” Tiền Hạo Vũ gần như bị chỉ số thông minh của Tiểu Lưu làm tức chết, la lớn, hy vọng Tiểu Lưu có thể nhanh chóng chạy đến kéo anh ta lên.

Lúc này, Tiểu Lưu mới phản ứng lại, dù sao chỗ này vẫn có một người đang cần sự giúp đỡ, lập tức muốn chạy đến.

Tô Dung ngăn hắn ta lại: “Anh ta mới là nội gián, vừa rồi anh ta định giết tôi nhưng lại bị tôi giết ngược.”

“Anh không ngốc đến mức tin lời cô ta nói chứ, anh nhìn xem hiện tại là ai muốn giết ai?” Tiền Hạo Vũ cũng hỏi ngược lại đầy lý trí, hiện tại điều anh ta cần nhất chính là có người kéo anh ta lên, chờ sau khi đi lên không gian hoạt động cũng sẽ lớn hơn.

Trong lúc nhất thời Tiểu Lưu rất do dự, không biết tin tưởng ai. Tuy rằng vốn dĩ bọn họ đều có suy đoán Tiền Hạo Vũ chính là nội gián, nhưng tình hình trước mắt khiến hắn ta không khỏi hoài nghi Tô Dung. Dù sao thì những gì hắn ta nhìn thấy thật sự rất có vấn đề.

Thấy thế, Tô Dung không nhịn được thở dài: “Được rồi, trước mắt cứ chờ anh Trịnh đến rồi tôi lại giải thích.”

Rất nhanh sau đó, anh Trịnh nhanh chóng trở về, rõ ràng anh ta cũng không yên tâm việc để Tiểu Lưu ở lại một mình. Khi trở về nhìn thấy cảnh tượng này, cả người đều choáng váng: “Tôi…Đã bỏ lỡ việc gì sao?”

“Anh Trịnh cứu mạng! Cô ta muốn giết tôi! Cô ta mới chính là nội gián!” Tiền Hạo Vũ lớn tiếng hét lên: “Cô ta lừa tôi đến đây, nói với tôi dưới đáy biển có cái gì đó, sau đó nhân lúc tôi đang xem thì đẩy tôi xuống. Nếu không phải Tiểu Lưu kịp thời đuổi đến, hiện tại tôi đã mất mạng rồi.”

Tô Dung cười lạnh một tiếng: “Tôi giết anh vì lý do gì? Việc anh là nội gián chính là chuyện ván đã đóng thuyền, tôi làm điều thừa thãi này làm gì?”

Nói xong, cô nhìn về phía anh Trịnh, giải thích sự thật lại một lần nữa.

Anh Trịnh cũng không phải kẻ ngốc, tất nhiên đồng ý tin tưởng những gì Tô Dung nói. Anh ta đi đến hỏi Tiền Hạo Vũ: “Vì sao lại lựa chọn giết Tiểu Tiểu?”

Tô Dung có thể trả lời một phần cho câu hỏi này: “Anh ta nói tôi là kẻ hiềm nghi cuối cùng, tôi nghi ngờ trên tờ giấy kia có lẽ chính là manh mối về người có thể tiêu diệt nguồn ô nhiễm.”

Đây chính là điều Tô Dung vừa nghĩ đến, bản thân cô và những người khác có một điểm không giống nhau, đó chính là cô được mời lên du thuyền này miễn phí.

Bởi vì thời gian đã trôi qua rất lâu, nên lúc trước Tô Dung không hề nghĩ đến vấn đề này. Nhưng thật ra khi cô vừa mới nhận được thư mời, cũng đã chú ý đến vấn đề này. Bây giờ lại bị Tiền Hạo Vũ chỉ ra điểm đặc biệt, cô lập tức nhớ đến điểm đặc biệt đó.

Chẳng qua cô không rõ vì sao đối phương lại biết cô có thể là người đặc biệt kia.

“Tôi không hiểu các người đang nói gì.” Muốn Tiền Hạo Vũ thừa nhận việc này là hoàn toàn không có khả năng, anh ta bày ra vẻ mặt khuất nhục: “Rõ ràng là các người cấu kết với nhau làm việc xấu, muốn áp đặt cái danh nội gián này lên người tôi! Tôi muốn các người gọi những người khác đến đi cùng nhau thảo luận!”

Tô Dung đã có chút không kiên nhẫn: “Anh không có tư cách đưa ra yêu cầu, hoặc là bây giờ trả lời câu hỏi của tôi, hoặc là tôi sẽ dừng chân đá anh rơi xuống ngay lập tức.”

Đối mặt với loại tội phạm này, cô có rất nhiều kinh nghiệm. Có những tên không phải cứ mềm giọng khuyên nhủ thì sẽ thành công, huống chi hiện tại cô đã chiếm được ưu thế tuyệt đối, cần gì phải ăn nói nhẹ nhàng chứ.

Bình Luận (0)
Comment