Một lát sau, dì quản lý ký túc xá vừa vỗ vai an ủi cô ấy, vừa theo Tiếu Khả Ái đi ra bên ngoài.
Thấy vậy, Tô Dung nắm lấy thời cơ, chờ sau khi dì quản lý ký túc xá đi đến cuối hành lang, lập tức chạy vào trong phòng quản lý ký túc xá. Cô vô cùng thành thạo trước tiên ngẩng đầu nhìn xung quanh một vòng, chắc chắn sau khi không có camera mới bắt đầu lụt soát.
Phòng quản lý ký túc xá không lớn, nhưng chim sẻ tuy nhỏ, ngũ tạng đầy đủ. Giống như là một phòng ngủ nhỏ, giường tủ, bàn đều đầy đủ hết.
Trên mặt tường của đầu giường có dán quy tắc, không kịp xem kỹ, Tô Dung trực tiếp cầm điện thoại ra chụp lại. Sau đó bắt đầu lụt soát, cố gắng không làm lộn xộn cách sắp xếp ở chỗ này, kéo các ngăn kéo ra tìm kiếm.
Lúc mở ra ngăn kéo cuối cùng, bên trong có một bình thuốc viên màu trắng, thuốc viên bên trong cũng không được xem là nhiều.
Do dự một chút, cô đổ ba viên thuốc nhét vào trong túi. Mặc kệ có tác dụng hay không, lấy trước nói sau. Lấy đi ít như vậy chắc đối phương sẽ không lập tức phát hiện.
Mà vừa làm xong những chuyện này, Tô Dung lập tức nghe được bên ngoài vang lên tiếng bước chân dồn dập. Tiếng bước chân này hơi nặng, tất nhiên là người có trọng lượng nặng mới có thể phát ra được. Mà khả năng nhất chính là dì quản lý ký túc xá!
Lúc này còn chưa được bốn phút sao dì quản lý ký túc xá đã trở về rồi?!
Tô Dung nóng nảy trong lòng, nhanh chóng suy nghĩ mình nên làm thế nào đây. Bây giờ cô chỉ cần mở cửa ra là sẽ bị đối phương nhìn thấy, nhưng nếu không đi ra, khẳng định sẽ càng nguy hiểm hơn.
Tiếng bước chân ngày càng đến gần, tiếng lo lắng của Tiếu Khả Ái cũng vang lên: "Dì ơi, dì không cần đi vội vàng như vậy đâu, cẩn thận té."
"Yên tâm đi, dì cẩn thận lắm." Dì quản lý ký túc xá thuận miệng nói: "Đi ra ngoài thì phải khóa cửa lại trước, nếu không lỡ như có người đi vào thì làm sao?"
Bà ta vừa nói chuyện vừa đi tới cửa, thấy cửa mở ra một khe hở không nhỏ, dì quản lý ký túc xá hoảng sợ trong lòng, vội vàng đẩy cửa ra, vừa vặn nhìn thấy Tô Dung đưa lưng về phía cửa, làm bộ mới vừa đi vào.
"Cô là ai?"
Thấy Tô Dung quay đầu lại, dì quản lý ký túc xá nheo mắt xác nhận một chút, sau đó nhíu mày chấn vấn: "Giang Giang? Sao cháu lại lén chạy vào quản lý ký túc xá làm gì?"
Tô Dung không nhìn dì quản lý ký túc xá, mà trước tiên nhìn Tiếu Khả Ái, sẽ đó giả bộ vui vẻ nói: "Cậu ở chỗ này nha!"
Sau đó cô mới giải thích với dì quản lý ký túc xá: "Mới vừa rồi Tiếu Khả Ái bởi vì nhớ nhà mà khóc chạy ra ngoài, những người khác trong phòng đều sợ không đuổi kịp nên lập tức phái cháu đi. Cháu nghĩ không phải cậu ấy có quan hệ tốt với dì sao? Cho nên lập tức đến xem một chút. Mới vừa rồi gõ cửa, cửa tự mở ra, cho nên cháu liền đi vào xem một chút."
Nghe vậy, dì quản lý ký túc xá nghi ngờ nhìn cô. Nếu như đây là do Tiết Tích và Tiếu Khả Ái nói thì bà ta có thể trực tiếp tin tưởng, nhưng người như Giang Giang nói bà ta không thể không nghi ngờ.
Đây chính chỗ lợi, hại của thiết lập nhân vậy, nhân vật của Tô Dung có giá trị võ lực cao, nhưng lại không có ưu thế gì khi đối mặt với dì quản lý ký túc xá. Tiết Tích và Tiếu Khả Ái thì trái ngược lại với cô. Mà suy nghĩ theo hướng này, Tân Lê Mỹ và Tiền Đóa Đóa chắc cũng sẽ có ưu thế của mình, chỉ là tạm thời chưa phát hiện chỗ nào mà thôi.
Trong thời gian ngắn ngủi, Tô Dung suy nghĩ rất nhiều. Mà dì quản lý ký túc xá thì đi xung quanh phòng một vòng, sau khi xác nhận không thay đổi gì, mới đại phát từ bi phất tay với cô: "Được rồi, cháu đi đi. Lần sau chưa có được sự cho phép của người khác thì không nên đi vào."
“Biết biết! Lần sau sẽ không." Tô Dung liên tục gật đầu, dẫn Tiếu Khả Ái rời đi.
Chờ trở lại lầu 2, cô mới nhíu mày hỏi: "Xảy ra chuyện gì? Không phải nói ít nhất cũng phải năm phút sao?"
Tiếu Khả Ái cũng biết mình chưa hoàn thành nhiệm vụ, vô cùng xấu hổ nói: "Thật xin lỗi, vốn dĩ tôi đang diễn rất tốt, đột nhiên dì quản lý ký túc xá nghĩ đến mình không khóa cửa, sau đó nói cái gì cũng muốn về nhìn thử. Tôi hoàn toàn không ngăn được."
Nói thật, Tô Dung không tính tha thứ cho cô ấy, Tiếu Khả Ái và Tiền Đóa Đóa không giống nhau. Tiền Đóa Đóa là lần đầu tiên bị chọn vào quái đàm quy tắc, có xảy ra sai lầm cũng rất bình thường, Nhưng Tiếu Khả Ái thì không phải vậy, cô ấy tuyệt đối đã tham gia trên ba lần, đối mặt với loại chuyện này, ít nhiều gì cũng phải có cách ứng đối. Cho dù làm bộ ngã kéo dài thời gian thì sao? Yêu cầu năm phút thật sự không quá cao, nhưng đối phương ngay cả năm phút cũng không kéo dài được, để cho Tô Dung không nhịn được nhớ lại những người cảnh sát và nhân viên trong xã đoàn kéo chân sau kiếp trước.
Trừ chuyện này ra, cô còn cảm thấy chỗ nào đó có vấn đề, nhưng trong lúc nhất thời không nói ra được. Nếu như trước trước khi tiến vào quái đàm, chắc Tô Dung sẽ phát hiện ra vấn đề. Nhưng bây giờ sau khi bị ô nhiễm, đầu óc của cô không còn tỉnh táo như trước, tốc độ suy nghĩ cũng chậm rất nhiều.
Nhưng có chuyện cô rõ ràng, bây giờ chuyện quan trọng nhất chính là nhanh chóng trở về phòng ký túc xá nghiên cứu những thứ phát hiện trong quản lý ký túc xá, những thứ khác thì bàn lại sau.
Tô Dung không để ý Tiếu Khả Ái vẫn luôn nói xin lỗi, nhanh chóng trở về phòng ngủ. Bốn người trong phòng ngủ cũng hoàn hảo không bị gì.
Thấy hai người về, bốn người còn lại đều vây lại: "Như thế nào? Thuận lợi không? Hai cậu phát hiện cái gì không?"
Tô Dung gật đầu, cầm điện thoại mở mục ảnh ra: "Tôi ở phòng dì quản lý ký túc xá thấy được quy tắc, đã chụp nó lại."