Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 213

Chương 213 -
Chương 213 -

《Quy tắc dành cho quản lý ký túc xá của lầu ký túc xá số 44》

Một, mỗi ngày trước khi đến giờ cơm, túi đồ ăn sẽ bị đặt ở trước cửa. Đưa túi màu trắng cho học sinh có thẻ học sinh màu trắng, đưa túi màu đen cho học sinh có thẻ học sinh màu đỏ. Lấy cơm theo thẻ học sinh, có mấy thẻ thì đưa mấy phần.

Hai, buổi tối 10 giờ mỗi ngày đi kiểm tra phòng ngủ của các lầu, bảo đảm đối phương ở trên giường đối ứng với thẻ học sinh. Nếu như không có, mời trực tiếp đuổi ra khỏi lầu ký túc xá, Nhưng không cần kiểm tra phòng ký túc xá có đặt túi rác màu đen ở bên ngoài cửa.

Ba, kết thúc kiểm tra phòng ngủ mời thuận tiện dọn dẹp túi rác ở cửa, hai loại túi có màu sắc khác nhau phải được phân loại rõ ràng.

Bốn, phải cố gắng đảm bảo sự an toàn cho học sinh bình thường, hoặc là học sinh có khuôn mặt, tính cách không thay đổi gì.

Năm, nếu như phát hiện mình bắt đầu không có cách nào nhìn rõ được khuôn mặt của học sinh, đó là do mệt nhọc gần đây mang đến. Nhanh chóng mở ngăn kéo lấy chai thuốc màu trắng, ăn một viên xóa tan mệt mọi. Nếu thuốc không đủ có thể tìm bác sĩ trường học lấy.

Sáu, vì vấn đề sức khỏe, mời buổi tối 11 giờ mỗi ngày đúng giờ đi ngủ.

Bảy, thứ hai đầu tuần là ngày nghỉ phép của quản lý ký túc xá.

Tám, ở bên trong lầu ký túc xá, bạn tuyệt đối an toàn.

Thấy quy tắc thứ năm, tất cả mọi người đều trở nên mừng rỡ, Tiết Tích vội vàng hỏi: "Giang Giang, cậu có thấy thuốc màu trắng mà trên quy tắc nói không?"

Tô Dung từ trong túi lấy ra hai viên thuốc màu trắng, cười nói: "Tôi không chỉ thấy được, còn lấy được hai viên."

"Trời ơi!" Mọi người không hẹn mà cùng nhau kinh ngạc hô lên, Tiền Đóa Đóa không thể tưởng tượng được hỏi: "Giang Giang, cậu biết tiên tri đúng không? Cái này cũng quá lợi hại đi!"

"Chỉ là cảm thấy sẽ có tác dụng mà thôi. Đáng tiếc, chỗ dì quản lý ký túc xá cũng không có quá nhiều loại thuốc này, cho nên tôi chỉ lấy hai viên thôi."

Thật ra tổng cộng cô lấy được ba viên, nhưng Tô Dung cũng không phải là thánh mẫu gì, gần như dựa vào sức của một mình cô lấy được thuốc, chịu chia cho người khác đã không tệ rồi, tất nhiên muốn giữ lại một viên cuối cùng cho mình.

Tô Dung nói xong, lại nhìn Tiết Tích và Tân Lê Mỹ đang nhìn chằm chằm mình: "Chỗ bên quản lý ký túc xá, bởi vì Tiếu Khả Ái phạm sai lầm, dì quản lý ký túc xá đã nghi ngờ chúng ta. Cho nên nếu lần sau muốn trộm thuốc từ chỗ dì quản lý ký túc xá thì gần như là không được."

"Tiếu Khả Ái?" Mọi người nghi ngờ nhìn về phía Tiếu Khả Ái, không hiểu cô ấy đã làm gì.

Mà Tiếu Khả Ái cũng rất kinh ngạc, vốn dĩ cô ấy cho rằng sau khi đi vào cửa Tô Dung không tố cáo mình, đây là không tính làm khó mình, không nghĩ bây giờ lại nói ra chuyện này.

Đối mặt với ánh mắt chấn vấn của mọi người, cô ấy chỉ đành nhỏ giọng nói xin lỗi: "Thật xin lỗi mọi người, bởi vì tôi không hoàn thành nhiệm vụ Giang Giang giao cho, cho nên thiếu chút nữa đã đẩy cậu ấy vào tình huống nguy hiểm, cũng để cho dì quản lý ký túc xá thiếu chút nữa phát hiện cô ấy. Là tôi có lỗi với mọi người, thật sự xin lỗi!"

Lúc cô ấy nói lời này rất thành khẩn, dưới tình huống đầu óc Tô Dung phản ứng có chút chậm, nhất thời không phát hiện vấn đề gì.

Trái lại Tiền Đóa Đóa đột nhiên mở miệng hỏi: "Giang Giang sắp xếp cho cậu nhiệm vụ gì?"

Lúc này Tô Dung phản ứng lại được, đúng rồi, Tiếu Khả Ái không có nói nhiệm vụ mà mình nhận đơn giản như thế nào, lời này nghe vào giống như cô sắp xếp nhiệm vụ quá khó khăn, làm cho đối phương không hoàn thành được. Vốn dĩ là sai lầm của một mình cô ấy, bị cô ấy nói như vậy, rất có cảm giác đều là do cô không tính toán kỹ.

"Xin lỗi xin lỗi! Là tôi không nói rõ ràng." Tiếu Khả Ái lại vội vàng xin lỗi: "Nhiệm vụ Giang Giang sắp xếp cho tôi cũng chỉ là kéo dì quản lý ký túc xá đi ra ngoài năm phút, là tôi quá vô dụng không hoàn thành được."

Lần này cô ấy nói chuyện rất thành khẩn, giống như mới vừa rồi chỉ là quên mà thôi. Lúc người ta nói xin lỗi, vốn dĩ cũng rất khó toàn diện được, Tô Dung cũng không có tức giận.

Cô thở dài, không truy cứu nữa, tiếp tục nói với hai người Tân Lê Mỹ, Tiết Tích: "Tôi có thể đưa hai viên thuốc này cho hai người, nhưng trước chiều mai, hai người phải từ phòng y tế lấy về được hai viên cho tôi."

Trong quy tắc có nói nếu như thuốc không đủ có thể tìm bác sĩ lấy thêm, nói cách khác trong phòng y tế chắc chắn có thuốc. Chỗ dì quản lý ký túc xá khẳng định đã có lòng cảnh giác, cho nên bọn họ chỉ có thể đi đến phòng y tế mà thôi.

Tất nhiên Tân Lê Mỹ và Tiết Tích không có đạo lý không đồng ý, vốn dĩ chính là hai người các cô tiêu hao tài nguyên của người khác, tất nhiên phải trả lại rồi,

Uống thuốc xong, hai người lập tức cảm thấy đầu óc nặng nề, mơ màng buồn ngủ, nhanh chóng trở về giường nghỉ ngơi.

Đám người Tô Dung thì cùng nhau đi nhà vệ sinh, sau đó trở lại nghiên cứu quy tắc mới phát hiện ra được.

Trong phần quy tắc này, tin tức quan trọng chính là thẻ học sinh cực kỳ quan trọng. Thẻ học sinh mới là tượng trưng thân phận duy nhất.

Trừ cái này ra, uy tín của quản lý ký túc xá rất lớn. Ở trong quái đàm này, quản lý ký túc xá tuyệt đối an toàn, cái này làm cho Tô Dung không khỏi nghĩ đến, nếu như có thể để cho quản lý ký túc xá đến bảo vệ người khác, vậy có lẽ các cô có thể vượt qua ba ngày bình an.

Nhưng hiển nhiên quái đàm này đã trực tiếp loại bỏ chỗ sơ hở này, trực tiếp để cho quản lý ký túc xá nghỉ thứ hai. Nhưng Tô Dung nghĩ, nếu như cô có thể tìm được phương pháp giữ quản lý ký túc xá thì sao? Có phải sẽ có thể để cho quản lý ký túc xá bảo vệ được bọn họ không?

Bình Luận (0)
Comment