Mọi người không phản đối, cô ấy nói đúng, dù sao đều là chết, trái lại cầm hết là các cô chiếm tiện nghi.
"Bây giờ các cậu muốn uống sao?" Tiết Tích hỏi các cô.
Tô Dung lắc đầu: "Chúng tôi chắc là vào lúc trăng sáng xuất hiện mới có thể hoàn toàn biến dị, bây giờ mới 12 giờ trưa, tôi chờ buổi chiều 5 giờ lại uống.”
Nghe vậy, Tiền Đóa Đóa lắc đầu: "Tôi giống Giang Giang."
Buổi trưa lúc ăn cơm, bầu không khí có chút ngột ngạt. Tô Dung nói cho hai người Tân Lê Mỹ và Tiền Đóa Đóa nội dung thảo luận lúc nhàm chán của mình và Tiết Tích, nếu thật sự có hai không gian, vậy tại sao các cô lại bị chia ra.
Tiền Đóa Đóa thuận miệng nói: "Nam sinh một bên nữ sinh một bên."
Tô Dung đang ăn cơm nghe vậy lập tức sửng sốt, đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, kích động đứng lên: "Cậu nói đúng? Là phòng ngủ nam và phòng ngủ nữ!"
Cô nói xong cũng không để ý đến chuyện ăn cơm, nhanh chóng xoay người lại đi xem quy tắc của lầu ký túc xá, quả nhiên, bên trong chỉ có từ "ký túc xá" mà không phải là "Ký túc xá nữ sinh"
Loại ký túc xá này đã tự bao gồm hai loại là ký túc xá cho nữ và cho nam.
Cho nên rất có thể ở chỗ này vẫn có ký túc xá cho nam, bên kia cũng có sáu điều tra viên!
Cô đã nói rồi, các cô thăm dò đến bây giờ, mơ hồ đã rơi vào đường cùng, không có chút manh mối cho ngày thứ ba. Nếu muốn tìm manh mối còn lại chẳng lẽ phải đi sân thượng sao?
Bây giờ nhìn lại, liên quan đến manh mối ngày thứ ba, rất có thể ở phòng ký túc xá của nam sinh.
Mặc dù những người khác không kịp phản ứng đối với sự kích động của Tô Dung, nhưng cũng rất nhanh biết được ý của cô. Giống với Tô Dung, các cô cũng cảm thấy suy đoán này rất hợp lý, như vậy là có thể giải thích tại sao một quái đàm khó khăn như thế lại chỉ có sáu người. Bởi vì còn có sáu nam sinh ở một nơi khác.
"Rốt cuộc ký túc xá nam sinh ở chỗ nào chứ? Thật sự là thời không song song sao?" Tiết Tích cảm thấy đầu mình không đủ dùng: "Hơn nữa chúng ta muốn tìm như thế nào đây?"
"Đi hỏi quản lý ký túc xá." Tô Dung nói xong, lập tức chạy nhanh ra ngoài.
Hiển nhiên loại chuyện này thuộc vấn đề bình thường, hoàn toàn không cần cố kỵ gì, quản lý ký túc xá cũng sẽ không từ chối trả lời.
Quả nhiên như suy nghĩ của cô, nghe được vấn đề của Tô Dung, quản lý ký túc xá thuận miệng nói: "Phòng ký túc xá nam sinh? Ngay ở cách vách các cháu đó. Ký túc xá nam nữ của trường học chúng ta là xây dựng xát vào nhau, bức tường phía sau phòng ký túc xá của các cháu chính là phòng ký túc xá của nam sinh."
Thì ra bọn họ cách nhau gần như vậy!
Trở lại phòng ngủ, bốn người trố mắt nhìn bức tường kia, Bởi vì hai lầu ký túc xá là xây dựng đối xứng với nhau, cho nên không có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, phía sau bức tường này chính là các điều tra viên khác.
Tiền Đóa Đóa cẩn thận nhìn những người khác: "Đập sao?"
Mặc dù phương thức này hơi không bình thường, nhưng quả thật có thể thử một lần. Chỉ là ---
"Không phải bây giờ."
Tô Dung hất tấm thẻ bài trong tay áo một cái, đổi thành một cái xẻng mini. Lại lần nữa nhấn vào nút, [Xẻng Phệ Linh] uy phong lẫm liệt trực tiếp xuất hiện ở trong tay của cô.
Nhưng mà cái xẻng uy phong lẫm liệt này cũng không có dùng để đập người, chỉ là gõ mặt tường, phát ra tiếng "đông đông".
Từng tiếng vang lên, lại có một tiết tấu cố định bất ngờ.
"Đây là... mã Morse?" Tân Lê Mỹ không xác định hỏi.
Tô Dung gật đầu một cái, khen ngợi nhìn cô ấy: "Tôi đang hỏi bên kia có ai không? Ít nhất chúng ta phải biết tình huống ở bên đối diện đã, lại tiến hành bước tiếp theo. Nếu đập tường, có thể sẽ rơi vào kết cục không có đường sống. Hy vọng bên đối diện cũng có người học mã Morse."
Đều đã đến quái đàm khó khăn, ở trong mắt Tô Dung, học tập mã Morse là chuyện cần thiết. Tất nhiên, kiếp trước cô đã học rồi, là một thám tử cần phải nắm giữ thứ cơ bản này.
Bây giờ là buổi trưa, theo lý thuyết bên đối diện sẽ có người, chắc là ngay tại phòng ngủ, tiếng động lớn như vậy, không lo bọn họ không nghe thấy.
Đúng như dự đoán, chẳng bao lâu, bên kia cũng truyền đến tiếng gõ đồng dạng.
"... Bọn họ trả lời bên kia của bọn họ còn có ba người, hỏi chúng ta có mấy người."
Tô Dung cẩn thận dán tai vào tường lắng ngay, sau khi nghe xong cuối cùng cũng biết tình huống bên kia.
Cô suy nghĩ một chút, phân phó Tiền Đóa Đóa cầm một cái chậu ra, lại đổ canh còn dư lại trước đó vào, chỉ cẩn đồ đầy đáy là được. sau đó đặt chậu vào sát bức tường.
Mặc dù Tiền Đóa Đóa không hiểu, nhưng cũng ngoan ngoãn làm theo.
Cô phân phó xong, thì bắt đầu gõ. Đầu tiên trả lời vấn đề số người, sau đó để cho đối diện đặt một chậu nước đầy dựa vào bức tường bên kia.
Đoạn đối thoại này tương đối khó khăn, phải gõ lại ba lần, rồi lại gõ mạnh những chữ mấu chốt, cuối cùng đối diện mới có thể hiểu được.
Chờ sau khi tất cả được sắp xếp xong, Tô Dung lại cầm ba viên thuốc từ chỗ Tân Lê Mỹ, sau đó dặn dò: "Bây giờ tôi sẽ xuyên tường qua đi tìm hiểu chút tình huống, sau hai giờ là có thể trở về. Khoảng thời gian này các cậu đừng đi ra ngoài, khóa kỹ cửa phòng chờ tôi. Chậu nước này cũng không cần động vào, ở tại chỗ này, tôi trở về đều phải dựa vào nó."
"Cậu là điều tra viên tinh anh?!" Tiết Tích là người phản ứng đầu tiên, kinh ngạc hỏi. Ở trong mắt cô, Tô Dung đây là muốn sử dụng đạo cụ xuyên tường.
Vốn dĩ tình huống tiêu diệt nguồn ô nhiễm được khen thưởng kỹ năng đã ít lại càng ít, cho nên không được mọi người biết đến.
Còn về tại sao Tô Dung lại có thể có được kỹ năng, cô nghi ngờ có thể là nguồn ô nhiễm của du thuyền Giao Nhân khó tiêu diệt, dù sao là quái đám quy định chỉ có một người mới có thể tiêu diệt nguồn ô nhiễm, lại phải dựa vào đạo cụ mà tiêu diệt.