Mà loại bảo vệ này sẽ hi sinh tự do của cô, Tô Dung không muốn tiếp nhận.
Mới vừa tan học, Tô Dung đã nhìn thấy Điền Khinh Khinh ở ngoài cửa.
Nhìn qua, mặt mùi của cô ấy hồng hào, vô cũng có tinh thần.
Chờ Tô Dung đi ra, lập tức kéo tay cô đến nơi không người, sau đó kích động nói: "Mới vừa rồi tôi đã thông qua quái đàm quy tắc!"
Nghe vậy, Tô Dung cố làm ra vẻ do dự nói: "Chẳng lẽ chính là thông báo toàn cầu mới vừa rồi?”
"Đúng! Chính là cái đó! Tôi là "Tiền Đóa Đóa"! Hiển nhiên tâm trạng của cô ấy vẫn đang rất xúc động: "Tôi thật sự không ngờ đến Giang Giang chính là "Cà Phê", cô ấy thật sự rất lợi hại! Cậu cũng không dám tin đi, một mình cô ấy xông pha đi diệt nguồn ô nhiễm đó!"
Thấy cô ấy trực tiếp muốn nói nội dung trong quái đàm ra, Tô Dung tằng hắng một cái, cắt đứt lời của cô ấy: "Trước tiên nói chuyện này cho cấp trên của cậu, chắc đã có người nói chuyện này với cậu rồi đúng không?"
Điền Khinh Khinh gật đầu một cái: "Ừ, vậy tôi đi tìm cấp trên. Tô Dung cậu không biết hôm nay tôi hưng phấn như thế nào đâu, vốn dĩ cho rằng tiến vào quái đàm quy tắc chắc chắn sẽ chết rồi, không ngờ lại có thể thuận lợi đi ra!"
"Đại nạn không chết nhất định có phúc, cậu có lòng tin lần sau tiến vào quái đàm tiếp theo không?" Tô Dung hỏi, cô luôn không có khả năng mỗi lần đều trùng hợp tiến vào quái đàm giống với đối phương, nếu như cô ấy không thể dựa vào mình thông qua, vậy lần tiếp theo chính là ngày giỗ của cô ấy.
Không bất ngờ gì, Điền Khinh Khinh mất mác lắc đầu: "Không có... Tôi nghĩ cả đời này mình cũng sẽ không có lòng tin ở mặt này. Nhưng tôi nghĩ, lần sau tôi khẳng định sẽ có ít kinh nghiệm, ít nhất không giống như lần này, cái gì cũng không cống hiến được."
Cái này cũng đã đủ rồi, Tô Dung cười nói: "Ai nói cậu không cống hiến được gì? Nếu không tại sao thông báo toàn cầu lại có tên cậu chứ?"
"Tôi chỉ là đưa đạo cụ cho "Cà Phê" mà thôi." Điền Khinh Khinh lắc đầu một cái: "Mặc kệ nói như thế nào, quái đàm lần này nếu như không có cô ấy ở đó, tôi hoàn toàn không thể vượt qua được, Cho nên đạo cụ đó cũng coi như thù lao tôi đưa cho cô ấy. Cho nên cuối cùng, thật ra tiêu diệt nguồn ô nhiễm cũng không có quan hệ gì với tôi cả."
Cô ấy hiểu rõ, cũng hiểu thực lực của mình, không bởi vì bây giờ mình đã trở thành điều tra viên tinh anh mà nói ẩu nói tả.
Nhưng hình như cô ấy cũng không có mất lòng tin, vô cùng tự tin nói: "Lần sau tôi cũng phải mang đạo cụ quái đàm vào, thuê đại lão giúp đỡ!"
Tô Dung: "..."
Đây chính là sự cởi mở của người có tiền sao? Cô thật hâm mộ!
Cấp trên của Điền Khinh Khinh nhận được tin tức lập tức tìm đến trường học, vì không làm cho người khác chú ý, để cho Điền Khinh Khinh đi đến cửa trưởng học chờ mình. Một mình Điền Khinh Khinh có chút lo lắng, cho nên kéo Tô Dung cùng đi.
Thật ra Tô Dung muốn từ chối, bản thân cô có tật giật mình, không muốn dính quá nhiều vào chuyện này. Nhưng không từ chối được điều kiện của Tô Dung, cô ấy trực tiếp bao cơm một tuần cho Tô Dung, chỉ cần cô đi cùng với cô ấy.
Phải biết Điền Khinh Khinh sẽ không vì có thêm Tô Dung mà vứt bỏ ham muốn hưởng thụ vật chất của mình, nói cách khác, tuần tiếp theo, nhất định Tô Dung đi theo cô ấy có thể cơm ngon rượu say.
Chuyện này thật sự quá mức hấp dẫn, Tô Dung không nhịn được đồng ý.
Đi tới cửa trường học, người đến gặp Điền Khinh Khinh còn là người quen cũ --- Tôn Dương.
Bình thường Tôn Dương rất bận rộn, nhưng vẫn có chút ấn tượng với Tô Dung. Dù sao cũng là người đi cùng với điều tra viên tinh anh trước.
Lúc này gặp lại Tô Dung, anh ta kinh ngạc hỏi: "Đừng nói với tôi cô lại đúng dịp nghe được chuyện của "Tiền Đóa Đóa" đấy."
"Không phải." Tô Dung lắc đầu.
Tôn Dương còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, thì đã nghe cô nói tiếp: "Là cậu ấy chủ động nói với tôi."
Nghe vậy, Tôn Dương lập tức ho khan kịch liệt, ho một lúc mới dừng lại, chấn vấn Điền Khinh Khinh: "Cô không biết nên giấu chuyện này sao? Tùy tiện nói ra như vậy, lỡ như bại lộ bí mật thì làm sao?"
"Không sao, trước khi tôi tiến vào quái đàm Tô Dung đã giúp đỡ tôi rất nhiều, tôi cảm thấy cô ấy sẽ không hại mình. Huống chi tôi chỉ nói cho một mình cô ấy biết, nếu quả thật bị lộ bí mật, vậy cũng dễ dàng tìm được nguyên nhân.” Ở mặt này Điền Khinh Khinh vô cùng lý trí, hoàn toàn kế thừa đầu óc tỉnh táo của nhà làm kinh doanh.
Nghe cô ấy nói như vậy, Tôn Dương cũng không còn gì nói nữa, chỉ có thể nhún vai: "Vậy được, hai người theo tôi lên xe nói chuyện đi."
Lại là chiếc xe thương vụ màu đen kia, Điền Khinh Khinh thành thật kể lại chuyện trải qua bên trong quái đàm. Khác với Tạ Kha Kha, cô ấy không có bởi vì té ngã hôn mê mà bỏ qua nội dung bên trong, nhưng cũng không nhìn thấy "Cà Phê" làm cách nào tiêu diệt nguồn ô nhiễm.
"Nhưng nếu cô có xuất hiện trong thông báo toàn cầu, vậy chứng minh "Cà Phê" nhất định đã sử dụng đạo cụ cô cho." Tôn Dương suy nghĩ một chút nói: "Nói như vậy, một phần suy đoán của chúng tôi lúc trước là sai. Cô ấy có thể không có đạo cụ quái đàm tinh thần, nếu không cũng sẽ không cần sử dụng của cô."
Ngay sau đó anh ta nhớ đến chuyện này không thích hợp nói trước mặt các cô, cho nên cười một tiếng, cố gắng nghiêm túc dặn dò: "Trước mắt còn chưa ai biết được thân phận của "Cà Phê", toàn thế giới đều đang muốn tìm kiếm thân phận thật của cô ấy, cho nên loại người từng tiếp xúc trực tiếp với ‘Cà Phê’ chính là đường dây để đám người đó tìm hiểu về "Cà Phê". Vì vậy liên quan đến chuyện cô chính là "Tiền Đóa Đóa". không nên nói với người khác, bảo vệ chính cô là bảo vệ "Cà Phê"."