Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 228

Chương 228 -
Chương 228 -

[Lầu 5: Mở đầu của tôi là ở phòng ký túc xá nữ sinh, nói đúng hơn là, muốn phát hiện ra có ký túc xá nam sinh thật sự rất khó, vận may của chúng tôi cũng tốt, vô tình ném đồ vật lên trên tường, phát hiện âm thanh phát ra không đúng, sau tường trống không. Lúc này mới thành công tìm được ký túc xá nam sinh.]

[Lầu 6: Lần quái đàm này cũng để cho tôi hoàn toàn hiểu được, quái đàm khó khăn phải có hơn 10 điều tra viên tham gia không phải là quy tắc ngầm gì đó, mà chính là sự thật.]

[Lầu 7: Đúng vậy, nếu không ý thức được chuyện này, bên nam sinh chắc sẽ chết nhanh chóng. Mà bên nữ sinh nếu như đi vào phòng y tế như lầu 3 nói chắc có thể sống, không được thì cũng phải chết.]

[Lầu 8: Có một việc tôi rất tò mò, các người biết đến cùng bác sĩ trường học là xảy ra chuyện gì không? Tôi có một đoạn thời gian nghi ngờ hắn ta chính là nguồn ô nhiễm đó.]

[Lầu 9: Tôi cũng rất muốn biết vấn đề này, cuối cùng bác sĩ có thân phận gì? Hắn ta và quản lý ký túc xá, một người phe quỷ quái, một người phe người bình thường, thật sự làm cho người ta không nghĩ ra.]

[Lầu 10: Trong phòng y tế có hồ sơ thân phận của bác sĩ. Hắn ta là người của ‘Chìa khóa cứu đời’]

[Lầu 11: Con bà nó! Khó trách là ở phe quỷ quái, ‘Chìa khóa cứu đời’ đáng chết!]

[Lầu 12: Nói như vậy, quản lý ký túc xá có thể là người của ‘Sở nghiên cứu số 3’, dù sao bà ta một lòng muốn bảo vệ người bình thường.]

[Lầu 13: Tôi chính là dựa vào quản lý ký túc xá để sống sót đây ha ha ha! Các người tuyệt đối không nghĩ chúng tôi đã làm như thế nào đi. Ngày đầu tiên chúng tôi đã lén vào phòng của quản lý ký túc xá, phá hiện bà ta là người ở phe tốt. Sau đó thời gian tiếp theo, chúng tôi không uống viên thuốc kia, mà là điên cuồng đi trộm, trộm thẻ học sinh của những người đã hoàn toàn biến dị. Quản lý ký túc xá sẽ không đi làm vào ngày cuối cùng, nhưng vì hai ngày trước đó có thể dựa vào việc trộm thẻ học sinh, để cho bà ta chủ động tiêu diệt những người ô nhiễm bị mất thẻ học sinh kia. Tóm lại chờ đến ngày cuối cùng, toàn bộ lầu ký túc xá cũng chỉ còn lại sáu bảy người bị ô nhiễm, hoàn toàn không gây ra sóng gió gì. Tất nhiên đến ngày thứ ba cần phải kiểm tra sức khỏe, thì phải tìm một chỗ trốn an toàn, nếu không cũng sẽ phải chết. Thậm chí khi đó chúng tôi cũng không biết sự tồn tại của phòng lý túc xá nam sinh.]

Lầu 14: ???]

[Lầu 15: Chưa từng suy nghĩ đến con đường này.]

[Lầu 16: Trâu bò!]

[Lầu 17: Đừng thấy lầu 13 nói thoải mái như vậy thì xem chuyện này thực hiện rất dễ? Đi lên lầu 3 lúc nào cũng có thể thấy được cảnh người ô nhiễm ăn thịt sống, những người đi qua sân thượng cũng không có mất lý trí, chỉ là dễ dàng lừa gạt thôi. Muốn diệt trừ đàm người đó cuối cùng chỉ còn lại sáu bảy người, độ khó dễ dàng thấy được. Hơn nữa nếu như giai đoạn trước không cố gắng tiêu diệt nhiều, vậy gần như uổng phí công sức.]

[Lầu 18: Lầu trên nói đúng.]

[Lầu 19: Đặt mình vào hoàn cảnh của người khác một chút, dù sao lầu 13 làm được chuyện tôi không làm được,]

[Lầu 20: Đặt câu hỏi! Có người đi qua sân thượng không?]

[Lầu 21: Không dám đi, chỗ đó có thể có qủy quái!]

[Lầu 22: Người có thể sống sót bình luận ở bài viết này, chắc cũng sẽ không tìm đường chết như vậy đi? Có thể khẳng định là, người bị người ô nhiễm dẫn đi sân thượng đều đã chết hết.]

[Lầu 23: Tôi có tình báo liên quan đến sân thượng, muốn vào sân thượng phải mở một cánh cửa. Cánh cửa kia cần thẻ học sinh màu đỏ mới có thể mở. Nếu như để thẻ học sinh bình thường, trong nháy mắt thẻ học sinh đó cũng sẽ bị ô nhiễm biến thành màu đỏ. Hơn nữa còn là tự mình làm mình bị ô nhiễm, coi như bạn cầm thẻ học sinh của người khác đặt ở đó, mình cũng sẽ bị ô nhiễm. Các người đoán thử đi làm sao tôi biết chuyện này...]

[Lầu 24: ... Lòng tò mò hại chết con mèo, cho nên đã nói không nên tìm đường chết!]

[Lầu 24: Người làm thí nghiệm còn rất dũng cảm, nén bi thương vì người xui xẻo này.]

Nhìn xong bài viết này, cuối cùng Tô Dung cũng đã có cái nhìn toàn diện với quái đàm này. Thì ra chuyện mà những người khác trải qua chính là như vậy, quả nhiên mọi người đều trải qua chuyện khác nhau.

Trong đó, để cho cô cảm thấy hứng thú nhất chính là nội dung của lầu 13, lại có thể dựa vào quản lý ký túc xá làm đến bước đó, không thể không nói đúng là cô không nghĩ đến.

Lúc ở bên trong quái đàm, các cô thật sự có nghĩ đến chuyện nhờ quản lý ký túc xá giúp đỡ, nhưng bởi vì ý thức được vào ngày thứ ba giữ quản lý ký túc xá thì cũng không có tác dụng gì, cho nên chỉ có thể buông tha suy nghĩ này.

Nhưng cách làm của lầu 13 hiển nhiên đã mở cho cô một suy nghĩ mới.

Chỉ là mỗi quái đàm đều sẽ có một NPC bằng vào lực lượng của một mình thay đổi cục diện sao?

Tô Dung cảm thấy không hẳn là như vậy. Rất có thể là bởi vì quản lý ký túc xá là người của ‘sở nghiên cứu số 3’, quyền lợi của bản thân lớn, mới có thể làm được những chuyện này.

Nhưng mà mặc kệ như thế nào, lầu 13 cũng để cho cô biết còn có thể dựa vào dân địa phương trong quái đàm giúp đỡ. Đây đối với Tô Dung mà nói chính là một lời nhắc nhở.

Nội dung của lầu 23 thì để cho Tô Dung biết một loại khả năng khác, nếu như lúc ấy cô không có bởi vì suy nghĩ đến đầu mối mà quái đàm cung cấp lựa chọn dùng thẻ học sinh màu đỏ, mà dùng thẻ học sinh của mình mở cánh cửa kia, như vậy lúc ấy đã hoàn toàn bị ô nhiễm rồi.

Bây giờ suy nghĩ lại, thật sự quá nguy hiểm!

Chuyện "Cà Phê" được thông báo toàn cầu qua mấy ngày lại trở nên yên ắng, thành viên của xã đoàn quái đàm cũng chỉ biết Điền Khinh Khinh thông qua một quái đàm, nhưng cũng không biết cô ấy chính là "Tiền Đóa Đóa".

Bình Luận (0)
Comment