Nếu không tính đi 'Tập đoàn Tích Tắc', như vậy đi dạo với Tạ Kha Kha một chút cũng không có vấn đề gì. Chẳng qua, cô phải nói trước: "Điền Khinh Khinh và Đình Nhã có thể cũng sẽ cùng đi với chúng ta."
"Không sao." Tạ Kha Kha cũng có quan hệ không tệ lắm với hai người này, cười khúc khích gãi đầu: "Nhiều người náo nhiệt mà!"
Ngày 16 tháng 2, các thành viên năm nhất của Xã đoàn quái đàm trở lại trường. Bọn họ là nhóm trở lại trường sớm nhất, chờ sau khi bọn họ đi đến thế giới quái đàm xong thì sẽ sắp xếp cho năm hai, năm ba, rồi đến năm tư đi đến thế giới quái đàm.
So sánh với lần trước, lần này rõ ràng mọi người đã quen thuộc hơn nhiều, sau khi thuận lợi tiến vào thế giới quái đàm, Thượng tá Ngô Kiệt nghiêm túc nói với mọi người: "Lần này còn có một ít điều tra viên nước ngoài đến thế giới quái đàm, lỡ như gặp phải, mọi người phải nhớ giữ gìn mặt mũi cho nước mình, cố gắng đừng để mâu thuẫn xảy ra. Dĩ nhiên nếu quả thật bị bắt nạt, trở về nói với chúng tôi, chúng tôi cũng sẽ không để cho mọi người chịu thiệt đâu."
Mọi người nhanh chóng gật đầu, chờ sau khi Ngô Kiệt rời đi, Liễu Đình Nhã nhỏ giọng nói: "Tôi còn chưa thấy điều tra viên nước ngoài nữa, cũng không biết biểu hiện của bọn họ như thế nào."
"Chắc là gần giống như chúng ta đi." Nhà Điền Khinh Khinh có tiền, lúc nghỉ lễ còn có đi nước ngoài, "Khác với trong nước, nước ngoài nghĩ rất thoáng về chuyện quái đàm quy tắc này, giống như súng vậy. Trong nước còn quản lý không chế, nước ngoài gần như là không có. Bên kia, điều tra viên của bọn họ cũng vô cùng phách lối, còn lấy thân phận điều tra viên làm người đại diện quảng cáo. Hậu quả không chịu khống chế quản lý chính là danh hiệu của nhiều điều tra viên bị mạo danh lừa gạt, có không ít người bị lừa."
Những lời này làm cho Tạ Kha Kha nhớ đến một chuyện: "Đoạn thời gian trước ba tôi cũng nói với tôi, các cậu không chú ý đến tin tức nước ngoài nên không biết. Đoạn thời gian trước còn có một xí nghiệp tiêu một khoảng tiền lớn mời điều tra viên, sau khi kiểm chứng phát hiện thân phận của đối phương là giả. Đây nếu là ở trong nước, khẳng định sẽ không xảy ra chuyện này."
Đúng vậy, trong nước quản lý tương đối nghiêm khắc với điều tra viên, thậm chí thông tin liên quan đến quái đàm cũng tiến hành quản lý khống chế, tất nhiên cũng sẽ không xuất hiện loại vấn đề này.
"Nhưng chuyện này cũng đưa đến tư chất ứng đối với quái đàm quy tắc của nước ngoài cao hơn nước chúng ta. Chắc các cậu ở trong quái đàm có gặp một ít chuyện không hiểu đúng không, mới bắt đầu đã chịu chết. Nhưng ở nước ngoài tương đối ít gặp tình huống này." Điền Khinh Khinh tiếp tục nói.
Cái này giống như sử dụng súng vậy, phần lớn người nước ngoài đều biết dùng súng, nhưng trong nước lại rất ít,
Chỉ có thể nói hai loại chính sách này đều có ưu nhược điểm riêng, không thể nói cái nào hơn cái nào.
Tô Dung chặn lại chủ đề có chút nhạy cảm này: "Đi dạo ở đâu đây? Lần này phạm vi tự do hơn lần trước, chúng ta có thể đi xa một chút."
Đây là Mai Lạc nói, bởi vì cũng đã đến lần thứ hai, mọi người không cần chỉ giới hạn ở tiểu khu này. Chỉ cần trong thời gian quy định là buổi chiều 5 giờ trở về là được.
"Tùy tiện đi dạo chút đi, dù sao chúng ta cũng không biết nhiều về chỗ này." Liễu Đình Nhã thở dài: "Chúng ta lại không thể nói chuyện với người đi đường."
Nghe vậy, Tạ Kha Kha và Điền Khinh Khinh không khỏi nhìn về phía Tô Dung. Hai người bọn họ đều là điều tra viên tinh anh, cho nên trên tay cũng có đạo cụ quái đàm che giấu hơi thở.
Liên quan đến khen thưởng tiêu diệt nguồn ô nhiễm, người có cống hiến lớn nhất tất nhiên khen thưởng được nhận cũng là tốt nhất. Còn về những người khác thì rất giống nhau, ví dụ như Tạ Kha Kha, lấy được cũng chỉ là tăng cường năng lực của cỏ bốn lá mà thôi.
Đừng thấy lần ở quái đàm đó, Tô Dung cũng lấy được khen thưởng tăng cường năng lực cái xẻng, nhưng cái xẻng kia của cô trực tiếp lột xác biến thành "xẻng phệ linh”, lực lượng tăng thêm gấp mấy lần. Hai người hoàn toàn không thể so sánh được.
Nhưng mặc dù khen thưởng rất ít, nhưng cũng là khen thưởng tiêu diệt nguồn ô nhiễm, có thể giúp che giấu hơi thở một chút.
Dĩ nhiên sẽ không có tác dụng gì đối với quỷ quái, nhưng đối với dân địa phương bình thường, chỉ cần đối phương không cố ý tìm tòi, cũng sẽ không bị phát hiện.
Tô Dung cảm nhận được ánh mắt của hai người: "..."
Tô Dung lựa chọn không nhìn ai cả, lúc này nhìn ai cũng bị nhìn ra đầu mối, cô chọn làm một người công bằng.
Đi trên con đường chính bên ngoài, giống với lần trước, hôm nay cũng là một ngày sương mù mông lung. Hình như quanh năm thế giới quái đàm cũng đều là như vậy, không có thay đổi một chút nào.
Liễu Đình Nhã vừa khéo nói đến chuyện này: "Sao thời tiết nói này vẫn luôn như vậy, cũng không có chút ánh sáng mặt trời gì. Vậy cũng không có mưa sao?"
"Như vậy người trong thế giới quái đàm sẽ thảm rồi." Tô Dung nhún vai, nói cho mọi người kiến thức mà mình đọc được trên diễn đài: "Từ sớm cái thời tiết này trong thế giới quái đàm chính là ký hiệu ổn định, nếu như đột nhiên có thay đổi, như vậy chính là sự thay đổi không tốt. Ví dụ như trời mưa, trong diễn đàn có một bài viết nói rất rõ ràng. Trước kia bon họ gặp được một trận mưa ở thế giới quái đàm, kết quả sau khi tất cả mọi người bị nước mưa dính vào, lúc trở về đều bị kiểm tra ra ô nhiễm."
"Hả? Tại sao có thể như vậy!" Tạ Kha Kha kinh ngạc trợn to mắt: "Vậy dân địa phương ở chỗ này thì sao?"
"Cậu ngốc à, tất nhiên dân địa phương hoàn toàn không cần đi ra rồi!" Điền Khinh Khinh ghét bỏ nói: "Người ta khẳng định không phải là lần đầu tiên gặp chuyện này, tất nhiên là biết tránh."