Bây giờ bọn họ đang ở vùng hoang vu hoang dã, chỉ nhìn cảnh vật xung quanh cũng không nhìn ra chút đầu mối nào. Duy nhất có thể xác định chính là nơi này cũng không phải là thế giới quái đàm, bởi vì bầu trời rất quang đãng, khác với thế giới quái đàm ảm đạm không có chút ánh sáng, sương mù bao vây xung quanh.
Nhưng nơi này cũng không hẳn là thế giới thật, trước không nói đến chuyện lúc bọn họ đi vào thế giới quái đàm thời tiết cũng không quang đãng như vậy, chỉ cần suy luận thì cũng đã biết không thể nào là thế giới thật.
Nếu thật sự người bắt cóc đưa bọn họ vào thế giới hiện thực, vậy còn cần gì phải phí sức lớn đi vào thế giới quái đàm chờ bắt bọn họ? Huống chi người thế giới hiện thực cũng sẽ không gọi bọn họ là người bên ngoài đến.
Chẳng được bao lâu, cuối cùng hai người kia cũng thương lượng được giá cả phù hợp. Tên đàn ông gạt bắt bán bọn họ nói một câu "tạm biệt", sau đó xoay người lên xe mình, nhanh chóng rời khỏi tầm mắt của mọi người.
Người bắt bán rời đi để cho mọi người ý thức được bây giờ mình thật sự là một thân một mình, tiếng thảo luận nhỏ vụn trở nên lớn hơn, tiếng mắng chửi cũng vang lên bên tai không dứt.
Chỉ là phần lớn người đều rất có lý trí, dù sao mọi người cũng là điều tra viên, trải qua quái đàm quy tắc càng nguy hiểm hơn. Mặc dù có một số người lần đầu đối mặt với chuyện này, cũng không quá mức hoảng hốt như người bình thường. Còn ở đâu đáng sợ hơn đối mặt với quái đàm quy tắc chứ?
Các điều tra viên vô cùng tự tin nghĩ như vậy, chờ đến khi người trước mặt tháo mặt nạ xuống, lộ ra khuôn mặt của một con hồ ly, đầu óc của mọi người lập tức trống rỗng.
---
Ở chỗ này không thể không nhắc đến một chuyện, ai nghe đến hồ ly cũng sẽ cảm thấy rất đáng yêu, giống như phim nào đó có nam chính là hồ ly thì sẽ rất được hoan nghênh. Nhưng nếu như đặt chuyện này vào trong thực tế, thật sự rất khó để cho loại người tiếp nhận.
Khuôn mặt kia chính là khuôn mặt của hồ ly, lại mang theo biểu cảm tham lam và thô bỉ chỉ có của con người. Lông màu cam mọc đầy mắt, cái miệng nhọn nhô ra phía bên ngoài.
Thân thể là thân thể loại người, âu phục thẳng thớm, nếu như không nhìn mặt, thì cũng có thể được xem là người bình thường. Nhưng cộng thêm cái đầu hồ ly quỷ dị kia, chỉ làm cho người ta có một loại cảm giác kinh khủng hoang đường.
Nam hồ ly này để cho Tô Dung không nhịn được nhớ đến quỷ quái mèo trắng trong quái đàm taxi, hai sinh vật này đều là đầu động vật thân người, giữa bọn họ có quan hệ gì sao?
Tất nhiên, thật ra đầu cá thân người trong quái đàm du thuyền cũng là đầu động vật thân người, sở dĩ cô cho rằng giữa hai cái này không giống nhau, dĩ nhiên là bởi vì nhìn qua hai người này hoàn toàn khác nhau. Đầu cá thân người là loại bị ép buộc, hoàn toàn ô nhiễm thành quái vật. Có đặc điểm xấu xí và vặn vẹo giống như nhân tạo. Còn mèo trắng và nam hồ ly này thì nhìn vào giống như được hình thành rất tự nhiên, khi sinh ra bản thân đã có bộ dạng như thế này rồi.
"Yên tĩnh một chút." Nam hồ ly bình tĩnh nói, không biết lúc nào trong tay đã xuất hiện một cái roi da.
Màu sắc của roi da này làm cho Tô Dung không nhịn được có chút dự cảm xấu. Nếu như ở thế giới loài người, roi da là làm từ da động vật, vậy roi da của thế giới động vật thì dùng cái gì làm chứ?
Câu trả lời không cần nói cũng biết.
Có không ít người không chú ý đến, còn đang thảo luận đối sách. Tạ Kha Kha đang muốn nói gì đó, đã bị Tô Dung trừng mắt, cậu ta lập tức nuốt lại lời muốn nói xuống miệng.
"Ba!" Một giây tiếp theo, tiếng xé gió ác liệt vang lên, kèm theo đó là tiếng thét chói tai của mấy người ở hàng trước.
Hiển nhiên nam hồ ly đánh không lưu tình chút nào, một roi đi xuống có thể nhìn thấy máu. Những người khác sợ hãi liên tục lui về phía sau, nhưng bởi vì bị trói hai tay và chân, cũng không di chuyển được bao nhiêu,
Cũng may nam hồ ly chỉ muốn giết gà dọa khỉ, đôi mắt hồ ly chân chính cười híp mắt nhìn mọi người: "Ta nói rồi, yên tĩnh một chút."
Toàn hiện trường yên lặng như tờ, mọi người đều không phải người ngu, không có người nào muốn khiêu khích nam hồ ly vào lúc này.
Hồ ly nam hài lòng gật đầu một cái: "Không hổ là điều tra viên, tư chất rất cao."
Trước đó còn có mấy người kêu la ồn ào, bây giờ đã hoàn toàn yên lặng, làm cho ý định "giết gà dọa khỉ" của hắn ta cũng không thể thực hiện được.
Chỉ là hồ ly nam cũng không thèm để ý, cất giọng nói: "Ta bỏ tiền mua các người, tất nhiên không phải vì mời các người đến làm đại gia. Các người có năm ngày học tập quy cũ của "Thành phố động vật", năm ngày sau, ta sẽ dựa vào biểu hiện của các người phân phối công việc cho các người."
Mọi người nghe vậy đều trố mắt nhìn nhau, hoàn toàn không hiểu rõ ràng ý của hắn ra. Chỉ biết bọn họ tương đương bị bán cho đi đào mò, trước khi đào mỏ còn phải học tập quy củ.
Một ít người bén nhạy chú ý được tin tức mấu chốt là "Thành phố động vật". Phần lớn người trong bọn họ cũng chưa từng nghe qua cái tên này, nhưng nhìn bộ dạng của hồ ly nam này, cũng có thể đại khái đoán được tình huống bên trong của thành phố này.
Khác với bọn họ, Tô Dung biết "Thành phố động vật" Cảm ơn đã ban tặng cho cô trí nhớ tốt, cô còn nhớ lúc ấy mục tiêu của mèo trắng ở trong quái đàm quy tắc chính là "Thành phố động vật".
Cho nên suy đoán mới vừa rồi của cô là đúng, mèo trắng và hồ ly này quả nhiên đến từ cùng một chỗ.
Cư dân của nơi này đều là sinh vật đầu động vật thân người, cẩn thận suy nghĩ một chút, lúc ấy mèo trắng không dùng từ "động vật" với thân phận của mình.