"Sao lại không tốt?" Hổ ca ngẩng đầu nhìn cô.
Tô Dung nói ra băn khoăn của mình: "Thịt bò bít tết mà chúng ta ăn là thịt súc vật sao?"
"Ha ha ha ha! Cô sẽ không cho rằng thịt bò bít tết cô ăn là của động vật đi?" Hổ ca bị cô chọc cười, cười to ha ha ha.
Dĩ nhiên cô biết tình hình thực tế, nhưng vẫn làm ra bộ dạng lo lắng: "Tôi biết chắc là súc vật, nhưng vẫn lo lắng có động vật bất mãn. Dù sao...."
Câu kế tiếp Tô Dung không nói hết ra, nhưng Hổ ca biết ý của cô. Mặc dù bọn họ nói địa vị của mình trở nên chí cao vô thượng, nhưng trên bản chất ít nhất đối với người đến từ bên ngoài, động vật và súc vật là giống nhau.
Hơn nữa bọn họ đúng là tiến hóa từ súc vật.
"Cô phải biết, ở thành phố động vật, chỉ cần không phải động vật, địa vị đều rất đê tiện." Hổ ca cười nhạo một tiếng: "Ai quan tâm những súc vật kia thế nào chứ? Ta còn có thể ăn thịt hồ ly đây, dĩ nhiên thịt hồ ly ăn không ngon."
Là như thế sao? Tô Dung như có điều suy nghĩ, đột nhiên cô nghĩ đến một ít chuyện, chỉ là không tiện hỏi trắng trợn.
Lúc này người đầu mèo bưng hai phần thịt bò bít tết lên, Tô Dung nhìn thịt bò bít tết dò hỏi: "Nếu có thịt bò bít tết, vậy phối hợp với rượu vang sẽ càng tốt hơn?"
“Trái lại cô rất biết hưởng thụ nha." Hổ ca cười một tiếng, tỏ ý người đầu mèo mở một chai rượu vang đến.
Không thể không nói, thịt bò bít tết mà người đầu mèo này làm rất ngon, nhất là sau khi ăn bữa cơm cho heo hôm qua, cơm hôm nay làm cho Tô Dung phải vui mừng giơ ngón cái.
Tửu lượng của cô rất tốt, hơn nữa còn là trời sinh, có thể nói là ngàn ly không say. Lúc này cố gắng để cho Hổ ca uống từng ly từng ly, bộ dạng liều mình bồi quân tử.
Hổ ca không biết tửu lượng của cô rất tốt, còn cho rằng Tô Dung chỉ là muốn lấy lòng cho nên mới mời rượu mình. Bởi vì có quy tắc ở đây, không lo lắng Tô Dung có thể làm tổn thương đến mình, vì vậy hắn ta cũng to gan buông thả mà uống nhiều.
Độ cồn của rượu vang không cao, nhưng uống nhiều cũng sẽ say. Rất nhanh Hổ ca đã uống đến choáng váng, mà Tô Dung thì vẫn còn thanh tỉnh.
Cô làm ra bộ dạng say xỉn, ngẩng đầu lớn tiếng nói: "Thật ra tôi đặc biệt bội phục Hổ ca anh, ở bên ngoài hồ ly cũng là sinh vật nổi tiếng thông minh."
"Đó là tất nhiên, nếu như ta không thông minh, có thể lăn lộn đến vị trí này sao? Nếu ta không thông minh, cũng chỉ có thể làm tài xế như những tên kia thôi." Hổ ca vô cùng đắc ý, hắn ta rất thích người khác tâng bốc mình.
Lại khen đối phương một trận, Tô Dung mới làm ra bộ dạng tâm sự thật lòng: "Nói thật, đối với loại người thấp hèn như chúng tôi, mặc dù động vật đều cao cao tại thượng, nhưng giữa động vật với nhau, cũng phải có phân cấp mới được. Giống như ở thế giới bên ngoài, động vật ăn thịt chính là lợi hại hơn động vật ăn cỏ.”
Tô Dung đã sớm phát hiện, ở trong thành phố động vật, những sinh vật làm chức vị nhỏ, ví dụ như người đầu dê, người mặt ngựa đều là động vật ăn cỏ, ngay cả đầu bếp cũng là sinh vật tương đối nhỏ yếu, cho nên mới thử nói ra những lời này.
Đến cùng, vẫn là cô có hơi to gan, chẳng qua cũng may chỗ này không có ai, Hổ ca lại đang trong trạng thái không được tỉnh táo lại, cho nên trái lại cũng không để ý nhiều.
"động vật ăn cỏ! Ha! Bọn họ đúng là không bằng chúng ta! Nói thật cho cô biết đi, mùi vị của những động vật ăn cỏ kia, không khác gì súc vật mà chúng ta ăn cả." Hổ ca đã say đến hồ đồ, lời "đại nghịch bất đạo" như vậy cũng có thể nói ra.
Trong nháy mắt nghe được Hổ ca nói ra lời này, Tô Dung lập tức ý thức được mình đã thăm dò được một chuyện lớn. Nghe thử đi, hắn ta đang nói gì? Ý ẩn trong lời này chính là --- hắn ta đã ăn thịt động vật ăn cỏ, ví dụ như thịt của người đầu bò.
Phải biết, bây giờ tất cả động vật đều sống ở trong thành phố động vật, hơn nữa mặt ngoài có quan hệ ngang hàng. Mặc dù khác chủng tộc, nhưng cũng giống như người da đen, người da trắng, người da vàng sinh sống trên cùng một trái đất vậy.
Mà cách làm của Hổ ca tương đương với người da trắng ăn thịt một người da vàng.
Nếu như chuyện này truyền ra ngoài, tuyệt đối sẽ mang đến sóng gió thật lớn cho thành phố động vật.
Mặc dù từ thái độ của Hổ ca có thể thấy được, hòa bình trong thành phố động vật chỉ là biểu hiện mặt ngoài, nước bên trong rất sâu. Thậm chí đã ăn thịt động vật ăn cỏ, vậy tuyệt đối không chỉ có một mình hắn ta ăn.
Nhưng nếu như ai dám phá vỡ tầng giấy mỏng này, vậy nhất định sẽ chết.
Hơn nữa "hòa bình" giả tạo sẽ bị chọc thủng, thành phố động vật khẳng định sẽ khó trở loại trạng thái trước, hơn nữa sợ rằng sẽ xảy ra đại loạn.
Đối với dân địa phương mà nói chính là tai họa, nhưng đối với tù binh muốn chạy trốn ra ngoài như bọn họ thì chính là một cơ hội vô cùng tốt.
Chỉ là trong nháy mắt, trong đầu Tô Dung đã suy nghĩ đến các bước tiếp theo.
Nhưng rất nhanh, cô ý thức được một vấn đề nghiêm trọng, hiển nhiên chuyện liên quan đến Hổ ca ăn thịt động vật ăn cỏ là một chuyện rất nhạy cảm. Nếu như đối phương tỉnh táo lại, hơn nữa còn nhớ đoạn trí nhớ này, như vậy rất có thể cô sẽ bị giết người diệt khẩu.
Dù sao nếu tin tức này truyền ra, Hổ ca tuyệt đối sẽ không sống nổi. Cho nên để còn sống, hắn ta nhất định sẽ không để cho cô sống.
Mà đối với Hổ ca, giết chết cô dễ dàng như trễ bàn tay.
Làm thế nào đây?
Tô Dung vừa cố gắng suy nghĩ vừa nhét một miếng thịt bò bít tết vào miệng, dù sức nhai kỹ. Cô cũng không muốn để cho mình lâm vào hoàn cảnh nguy hiểm. Vốn chỉ là muốn uyển chuyển hỏi thăm thử động vật trong thành phố động vật có đoàn kết với nhau hay không, kết quả lập tức hỏi ra được vấn đề, còn là vấn đề như quả ngư lôi vào nội bộ của thành phố động vật.