Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 251

Chương 251 -
Chương 251 -

Nhìn ra ngoài bằng cửa sổ, mặt trời sắp lặn, nắng chiều phủ đỏ chỗ nó chiếu đến, trên đường phố phồn hoa ở xa xa, động vật mặc đủ loại quần áo cũng không hẹn mà cùng nhau chạy về trong thành phố. Loài người mặc quần áo cũ nát ở bên cạnh động vật càng bước nhanh hơn, vẻ mặt cũng rất sốt ruột.

Trong lòng của cô không khỏi dâng lên cảnh giác.

Trong [quy tắc dành cho loài người ở thành phố động vật], buổi tối phải ở trong nhà, không có chủ nhân dẫn đi thì không được ra ngoài.

Bây giờ đúng là cô đang ở trong phòng, nhưng rốt cuộc gian phòng này có bảo vệ được cô hay không, vậy cũng không biết được.

Nếu như vi phạm nguyên tắc, vậy đối với cô mà nói đêm nay sẽ rất nguy hiểm.

Nghĩ đến chỗ này, Tô Dung dùng một tấm ván gỗ bỏ hoang dán cửa sổ lại. Cảm ơn phế liệu trong lầu chưa xây dựng xong có rất nhiều, chẳng những có tấm ván bỏ hoang, còn có rất nhiều đinh sắt nữa.

Chỉ là ủy khuất [xẻng phệ linh] của cô, một thần khí tốt như vậy, hết lần này đến khác khác bị cô dùng để thay cho cái búa, còn ghét bỏ cái xẻng không dễ dùng bằng búa.

Văn học thế thân bị cô chơi sạch rồi.

Sau khi đóng kín cửa sổ. Tô Dung ôm cái xẻng rút vào một góc tưởng. Thở dài thật sâu trong lòng.

Vốn dĩ cô không có ý định chạy trốn, cứ ngoan ngoãn ở trong phòng ký túc xá trong trại thuần hóa là được, an toàn lại ấm áp, đó không sướng hơn sao? Coi như chen chúc với một đống người, nhưng cũng không sao.

Đáng tiếc kế hoạch không đuổi kịp được thay đổi, tình thế buộc người ta hành động khác. Hổ ca cũng là người không giữ được miệng, hại cô bây giờ phải nơm nớp lo sợ ở bên ngoài, không dám ngủ.

Sớm biết như vậy, cô... cô vẫn sẽ đi thăm dò tin tức.

Dù sao tin tức này quả thật rất có ích, nhất là thái độ của Hổ ca để cho Tô Dung thấy được lợi ích trong đó. Bản thân hắn ta tự xem mình là một con hồ ly thông minh cũng có thái độ khinh thường không thay đổi đối với động vật ăn cỏ, vậy những động vật ăn thịt khác thì sao?

Cho dù sớm biết tương lai sẽ sống lang thang thế này, Tô Dung cũng sẽ không bỏ qua. Hơn nữa cô cũng không có gặp phải tình cảnh quá mức bi thảm, ở chỗ này ăn cơm tốt hơn ở trại thuần hóa.

Trong tay nắm giữ tin tức quan trọng, chờ ngày mai cô lại đi làm một cú chơi lớn, để báo đáp chiêu đãi nồng hậu của thành phố động vật đối với cô mấy ngày nay!

---

Trong không gian eo hẹp, Tô Dung rõ ràng nghe được bên ngoài có âm thanh đi qua đi lại. Thỉnh thoảng còn có thứ gì cào vào cửa, phát ra tiếng "két" chói tai?

Đây là lúc trước ở trại thuần hóa không có, hiển nhiên bởi vì chỗ này không có động vật ở, cho nên quỷ quái mới hoàn hoành.

Chỉ là tin tức tốt là sinh vật bên ngoài không có phá cửa đi vào, hiển nhiên Tô Dung đóng kín cửa sổ cũng có tác dụng trong lúc này.

Cả một buổi tối, Tô Dung thật sự ngủ không tốt lắm, lúc nào cũng lo sợ nhìn chằm chằm cửa sổ kia. Cô cũng không sợ nhiều lắm, dù sao trên tay có [xẻng phệ linh]. Coi như đối phương là linh hồn, [xẻng phệ linh] cũng có thể tạo thành thương tổn không nhỏ cho đối phương.

Nhưng cho dù như vậy, Tô Dung cũng không dám ngủ, nếu như có thứ gì đó thật sự xông vào, bỏ qua thời gian tốt để phản kích, cô khẳng định sẽ vào thế bị động. Vi phạm quy tắc, không cẩn thận chính là mất đi sinh mạng của mình. Cô tuyệt đối không dùng tính mạng của mình để đánh cược.

Thức đêm mà, thời sinh viên ai mà chả thức đêm! Cũng chỉ là thức một đêm thôi, lúc còn ở thế giới cũ, cô 25 tuổi cũng thường xuyên vì vụ án mà thức cả đêm, hiện tại ở thế giới này cô 18 càng dễ thức đêm hơn.

Cứ như vậy mở mắt cho đến trời sáng, mắt thấy thời gian đã qua năm giờ sáng, cuối cùng Tô Dung cũng thở phào nhẹ nhõm, nhắm mắt lại bắt đầu nghỉ ngơi một chút. Nếu cũng đã trốn ra ngoài rồi, vậy tất nhiên cô cũng không cần vội vàng dậy sớm làm gì. Dù sao có tiền có thời gian còn đã biết tiếp theo nên làm gì, người khác suốt ruột chứ cô không sốt ruột.

Chỉ là không biết người bên trại thuần hóa như thế nào, sau khi Hổ ca tỉnh rượu sẽ lập tức muốn giết cô, nhưng phát hiện cô đã chạy trốn chắc chắn sẽ nổi trận lôi đình.

Cô đã chạy trốn thành công, chỉ là không biết đám người Tạ Kha Kha có chống đỡ được hay không. Còn về người cùng phòng với cô, Tô Dung suy đoán chắc chắn phải bị ăn một roi rồi.

Nhưng chỉ cần bọn họ cố gắng nói mình và cô có quan hệ không tốt, chắc sẽ không bị Hổ ca làm khó. Dù sao kẻ thù của kẻ thù chính là bạn, bọn họ có cùng kẻ thù, lại có quan hệ lợi ích, nhiều nhất Hổ ca cũng chỉ mắng bọn họ một trận mà thôi.

Còn về chuyện có người phản bội hay không, cái này Tô Dung cũng không biết được. Cô cũng đã làm những chuyện mình có thể làm rồi, lòng người khó dò, cho dù là Tô Dung cô cũng không biết. Chỉ có thể dựa vào vận may thôi.

Ngủ một giấc đến 10 giờ sáng, cuối cùng Tô Dung cũng chuẩn bị đi dạy dỗ thành phố động vật kia.

Cô ở trong phòng đặt một chậu nước, bảo đảm khoảng thời gian mình đi ra ngoài nước sẽ không bị khô. Mặc vào áo khoác mà mình mới mua, sau đó mới tránh đám người đi ra từ cửa sổ.

Lầu xây dựng chưa xong này ở biên giới hoang vu, xung quanh thật sự không có người nào. Từ hôm qua Tô Dung đi vào tới hôm nay đi ra ngoài, đều không bị người ta nhìn thấy, sau này trở về cũng sẽ an toàn hơn một chút.

Dọc theo đường đi, Tô Dung nhìn thấy lệnh truy nã có hình của cô, dán vào các cột điện, trên tường. Cũng có không ít binh lính động vật tuần tra trên đường, mục đích không cần nói cũng biết. Trong lúc nhất thời tình cảnh của cô trở nên tràn ngập nguy hiểm. Hiển nhiên đây là Hổ ca tức giận, nhất quyết muốn tìm được cô.

Bình Luận (0)
Comment