Đại khái là biểu tình hai giờ, một đám lính đầu chó tới đoạt biểu ngữ của bọn họ, định khuyên bọn họ trở về.
Thấy loại hành động này, Tô Dung không nhịn được bật cười, điều này hiển nhiên là tưới dầu vào lửa, dù sao chó cũng là động vật ăn thịt nha!
Đúng như dự đoán, sau khi chuyện này xảy ra, cộng đồng động vật ăn cỏ vô cùng căm phẫn, ngày hôm sau tự mang theo nồi chén gáo chậu, các loại vũ khí bắt đầu diễu hành thị uy.
Binh lính đầu chó còn muốn cướp đồ biểu tình của bọn họ như ngày hôm qua, kết quả trực tiếp bị đánh trở về.
Biểu tình lập tức biến thành đấu tranh võ trạng, tình hình trong thành phố càng trở nên nghiêm trọng hơn.
Những động vật ăn thịt nắm giữ quyền lực của thành phố động vật không phải chưa từng nghĩ khống chế cục diện, nhưng radio đó cả thành phố đều nghe được, bọn họ làm cách nào để chặn miệng quần chúng đây?
Hơn nữa vốn dĩ động vật ăn cỏ ở cao tầng lại ít, còn có mấy người không muốn thỏa hiệp, yêu cầu động vật ăn thịt giết hại động vật đền mạng, dĩ nhiên càng không thể sắp xếp ổn thỏa được.
Ngày tiếp theo, đài truyền hình tuyên truyền tuyên ngôn của động vật ăn thịt và động vật ăn cỏ. Cái này giống như địa bàn mà con chó nhỏ đứng tiểu, bạn phát xong cảm nghĩ của mình, tôi cũng phát bài phát biểu của tôi. Cả một ngày, chỉ nghe tiếng radio đã nhức đầu rồi.
Tô Dung chọn lựa một góc rất tốt ở lầu chưa xây dựng xong, mắt dù đây là biên giới cách xa thành phố, nhưng vẫn thấy được một góc của thành phố sầm uất. Khu kinh tế thường sẽ phản ảnh chính trị, rất hiển nhiên từng nhà hàng đóng cửa gần như đã thể hiện mâu thuẫn nội bộ bên trong thành phố động vật.
Vốn dĩ động vật ăn thịt cũng không phải là người dễ trêu, hai ngày nay cũng bởi vì biết mình đuối lý, cho nên cũng sẽ có lòng tha thứ nhiều hơn. Chờ đến ngày thứ ba, cũng đã có động vật ăn thịt bắt đầu phản kích rồi.
Ở thế giới tự nhiên, động vật ăn thịt vốn dĩ chiếm ưu thế trời sinh đối với động vật ăn cỏ. Tất nhiên phản kích này cũng vô cùng to lớn.
Đối với loại chuyện này, tất nhiên Tô Dung lựa chọn đồ thêm dầu vào lửa! Cô lấy xương từ súc vật dê bò mà mình ăn xong, tránh thời gian quần chúng đi biểu tình, ném ở trên đường chính trống trải, sau đó nhanh chóng dùng [Thuật đổi vị trí trong nước] an toàn trở lại lầu chưa xây xong.
Vì vậy khi động vật ăn cỏ đi biểu tình, người đầu dê dẫn đầu nhìn thấy xương dê, thân thể run rẩy vô cùng tức giận.
Bởi vì chuyện căng thẳng gần đây làm cho hắn ta hoàn toàn không có khả năng suy nghĩ đây chỉ là xương của súc vật, hắn ta theo bản năng cho rằng đây chính là xương của động vật đầu dê như hắn ta.
Đám động vật ăn thịt kia đã mất trí đến mức công khai ăn thịt động vật ăn cỏ, hơn nữa còn ném xương trên đường chính mà bọn họ đi qua!
Đây là thị uy! Đây là đe dọa!
---
Đối phương cũng đã xé rách mặt nhau, bọn họ cũng không cần biểu tình gì nữa, trực tiếp đập phá nhà của động vật ăn thịt, hoặc là tấn công động vật ăn thịt.
Hiển nhiên cách làm này của bọn họ hoàn toàn chọc giận động vật ăn thịt, cho đến khi động vật ăn thịt đầu tiên công khai giết chết động vật ăn cỏ, hơn nữa còn nấu đối phương thành thức ăn, phố buôn bán hoàn toàn không có một cửa hàng nào dám mở cửa.
Chỉ là mỗi một cửa hàng, tiệm nhỏ đều treo lá cờ cho thấy mình ủng hộ trận doanh nào, màu xanh đại biểu cho động vật ăn cỏ, màu đỏ đại biểu cho động vật ăn thịt.
Đừng thấy tính thế ngày càng nghiêm trọng, nhưng bây giờ động vật ăn cỏ hoàn toàn không dám ra đường biểu tình. Lỡ như có một động vật ăn thịt nổi điên, chờ đến bọn họ chính là kết quả mất mạng.
Mà đây cũng chính là kết quả Tô Dung muốn thấy.
Nếu như bọn họ có thể giải quyết vấn đề công bằng, hoặc là động vật ăn cỏ chiến thắng động vật ăn thịt, vậy cô mới cần phải lo lắng.
Dù sao một khi chuyện như vậy xảy ra, đây cũng chỉ là loạn đấu nội bộ của thành phố động vật. Nội bộ không có chỗ rách bị phá vỡ, sao loài người có thể chạy được chứ?
Đây mới là mục đích của đoạn ghi âm thứ hai mà lúc ấy Tô Dung phát ra, cô chính là nhắc nhở động vật ăn cỏ có thể bị yếu thế trong tương lai, nói cho bọn họ biết còn có thể tìm kiếm hỗ trợ bên ngoài.
Mà bên bọn họ tìm kiếm giúp đỡ, đơn giản chỉ có loài người mà thôi. Cũng không thể nhờ động vật chưa khai trí ở bên ngoài giúp đỡ được?
Chỉ cần bọn họ nhờ loài người giúp đỡ, thì tương đương với việc thành phố động vật tường đồng vách sắt xuất hiện một lỗ rách. Tô Dung tin tưởng người bên ngoài nhất định sẽ nghĩ đủ mọi cách đi vào. Chỉ cần có số đông nhân loại đi vào, những tù binh như bọn họ có thể đục nước thả câu rời đi theo.
Chuyện cũng đúng như tưởng tượng của Tô Dung, đến ngày thứ bảy, cô tận mắt nhìn thấy một đội động vật ăn cỏ mang theo vũ khí nóng không thuộc thành phố động vật, xuất hiện ở ngoại ô.
Bọn họ đã mang vũ khí của loài người đến, vậy cách thời gian bọn họ dẫn theo loài người đi vào còn xa sao?
Ở thành phố động vật, bị quy tắc hạn chết, loài người không thể tổn thương động vật. Nhưng cái này cũng không đại biểu loài người không thể làm gì ở chỗ này, giống như Tô Dung vậy. Chuyện cô làm còn tổn thương động vật ở đây nặng hơn cả tấn công vật lý nữa.
Loại quy tắc này chính là dùng để phá vỡ, trên có chính sách dưới có đối sách, Tô Dung tin tưởng động vật ăn cỏ vì lợi ích sinh tồn của mình, nhất định sẽ dẫn nhân loại vào.
Không có sinh vật nào càng biết cạnh tranh hơn loài người.
Đúng như dự đoán, vào ngày thứ 10, một nhóm quân đội nhân loại đầu tiên đi vào thành phố động vật.