Đây thật sự là một vấn đề, Tô Dung nhấn huyệt Thái Dương, nghĩ ra một cách: “Cho dù như thế nào, hôm nay cháu cũng phải để bản thân bị báo cáo một lần, xem điểm có bị trừ xuống dưới 100 không, nếu không có vấn đề gì, thì kéo đến 99 điểm xem thử.”
Đây chính là cách tốt nhất hiện tại, bà Hoa không có ý kiến gì.
Lúc này những người khác cũng đã từ bỏ việc tìm tòi nghiên cứu nguyên nhân cái chết của Lý Chí, dù sao chỉ có một người, không thể tìm ra quy luật. Còn không bằng hôm nay sau khi tan làm lại đến chỗ của những người chết khác xem thử, nhìn xem có điểm gì giống nhau hay không. Bởi vậy bọn họ lựa chọn hôm nay ai sẽ đi đến phòng của hai người đã chết.
Người đầu tiên bị loại trừ chính là Tô Dung và mũ đỏ, dù sao hai người họ đã đi rồi. Vì công bằng, đồng đội của cô, cũng chính là bà Hoa cũng bị loại ra ngoài.
Khi bọn họ bắt đầu cãi cọ, mấy người Tô Dung bình tĩnh bắt đầu công việc. Nhận được điện thoại, đặt sang một bên, chờ điện thoại bị tắt, cô bị khiếu nại và bị trừ 50 điểm.
Hôm qua cô có 115 điểm, hôm nay sau khi bị trừ xong thì còn lại 65 điểm.
Cô mang theo 65 điểm nhìn đồ hộp kia, quả nhiên giống với những gì bà Hoa nói, thoạt nhìn mùi vị cũng không tệ lắm, thịt nhiều hơn nữa còn rất rắn chắc, rõ ràng dùng rất nhiều nguyên liệu.
Nhưng nhìn thấy sự thay đổi này, Tô Dung lại nhíu mày. Nếu chỉ là như vậy, cũng không đến mức khiến Lý Chí đánh mất lý trí dù vi phạm quy tắc cũng nhất định phải ăn đồ hộp này chứ?
Suy nghĩ một chút, Tô Dung gọn gàng dứt khoát nói: “Cháu muốn kiếm đủ 99 điểm rồi nhìn thử một lần nữa.”
Tất nhiên không phải cuối cùng khi hoàn thành nhiệm vụ đạt 99 điểm, mà là trước đó. Như vậy chỉ cần đạt 99 điểm sau đó nghiệm chứng dáng vẻ của đồ hộp, cô liền có thể hoàn thành nhiệm vụ vượt qua 100 điểm.
Dựa theo suy đoán của hai người bọn họ, khi đạt được 99 điểm chắc chắn sẽ nhìn thấy đồ hộp vô cùng mê người. Nhưng cho dù mê người, nhưng có người ở bên cạnh trông chứng, sẽ không khiến cô ăn nhầm đồ hộp.
Bà Hoa cũng không có ý kiến gì với việc này, bà ấy không thể nhìn thấy sự thay đổi của đồ hộp, nếu muốn nghiệm chứng thì chỉ có thể dựa vào Tô Dung.
Bởi vì bị khiếu nại, nên tiếp theo Tô Dung liên tiếp nhận điện thoại, những người khác thấy vậy đều vô cùng kinh ngạc.
Váy vàng đã thành công tranh thủ được một vị trí thăm dò, trong lúc rảnh rỗi, khó hiểu hỏi cô: “Hoa Hoa, cô bị khiếu nại sao?”
Tô Dung gật đầu, nhưng cũng không giải thích gì thêm. Tuy rằng hiện tại cô đang giả vờ là người ngu ngốc, nhưng cũng không cần phải lúc nào cũng không biết lựa lời mà nói. Tuy nhiên nếu đối phương đủ thông minh, cô cũng không phải hoàn toàn không để lộ chút gì. Tóm lại bây giờ không hề xung đột gì với việc bọn họ thông quan.
Có người thông minh ánh mắt sáng ngời, lập tức hiểu được suy nghĩ của cô. Rõ ràng váy vàng chính là người thông minh nhất, cô ta đột nhiên lên tiếng hỏi Tô Dung: “Bây giờ cô đang xem thử đồ hộp có thay đổi gì so với lúc trước không đúng không?”
Quả nhiên lúc trước cô gái này đã giả ngu, trong lòng Tô Dung âm thầm xác định tính cách của váy vàng, gật đầu: “Bây giờ thoạt nhìn đồ hộp không có vấn đề gì cả, có thể ăn được.”
Lời vừa nói ra, những người khác cũng không rảnh cãi cọ nữa, lập tức vây lại đây, tóc rẽ ngôi kinh ngạc hỏi: “Thật vậy sao? Khi điểm dưới 100 sẽ biến thành như vậy à?!”
Tô Dung nhún vai: “Anh thử xem chẳng phải sẽ biết sao?”
Lời này cũng không thành vấn đề, điểm của đa số mọi người ở đây đều chưa vượt quá 150, chỉ cần bị khiếu nại một lần là có thể nghiệm chứng.
Nghĩ đến đây, rất nhiều người để quay trở lại vị trí bắt đầu làm việc. Mọi người đều muốn tận mắt chứng kiến sự thay đổi này, điều này rất có lợi cho sự suy đoán của bản thân.
Tô Dung và bà Hoa liếc mắt nhìn nhau, hai người tiếp tục làm việc. Cô muốn kéo điểm của mình lên 99, tất nhiên phải càng nhanh càng tốt.
Một buổi sáng qua đi, cô đã được 95 điểm, còn lon đồ hộp kia thật sự càng nhìn càng ngon miệng, gần như đã đạt đến trình độ chỉ cần nhìn một cái cũng chảy nước miếng. Tô Dung từng được cộng điểm tinh thần, nên cũng không nhào lên. Nhưng cô đoán nếu ngay cả cô cũng có suy nghĩ này, chỉ sợ khi những người khác nhìn vào đồ hộp, có lẽ sẽ không thể khống chế được bản thân mình.
Còn nếu thật sự đạt được 99 điểm, có lẽ ngay cả cô cũng không khống chế được bản thân.
“Như vậy xem ra, thật sự bởi vì có 99 điểm nên Lý Chí không thể khống chế bản thân mà ăn lon đồ hộp này.” Kết hợp với sự trải nghiệm của bản thân, Tô Dung đưa ra phán đoán: “Nhưng có phải vì anh ta ăn đồ hộp nên mới chết hay không?”
Chuyện này chắc chắn không thể tự mình nghiệm chứng, dù sao nếu không cẩn thận thật sự sẽ mất mạng.
Bà Hoa lên tiếng nhắc nhở: “Có lẽ cháu có thể suy xét đến tác dụng của cuộc điện thoại kia.”
Tô Dung gật đầu: “Cháu biết, cháu sẽ đến bộ phận hành chính hỏi thử xem có thể biết được vị trí cuộc gọi được không. Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, nếu đã đối mặt với đồ hộp ngon miệng như thế, vì sao Lý Chí chỉ ăn đến một nửa liền dừng lại chứ?”
Điều này chỉ có hai khả năng có thể xảy ra, một là anh ta vừa ăn được nửa lon thì đã chết. Hai là có thể anh ta chỉ mới ăn được một nửa đã phải nhận điện thoại.
“Cuộc điện thoại đó có thể kéo cậu ta ra khỏi lon đồ hộp ngon lành sao?” Bà Hoa hỏi: “Hơn nữa không phải cháu đã nói cậu ta định xuống giường làm gì đó sao. Cũng không có khả năng xuống giường mở đồ hộp đúng không? Cho nên chắc chắn là cậu ta nhận điện thoại trước, sau đó ăn đồ hộp, ăn được một nửa thì chết”
Nếu nói như vậy, suy nghĩ của Tô Dung trở nên thông suốt hơn. Đúng vậy, nếu là tình huống “Ăn đồ hộp trước sau đó điện thoại vang lên”, vậy không thể nào giải thích rõ hành vi xuống giường của anh ta.