Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 294

Chương 294 -
Chương 294 -

Không suy nghĩ nhiều nữa, cô vội vàng đặt điện thoại đã tắt máy vào trên máy bàn, sau đó định đi qua lay tỉnh bà Hoa, nhìn xem thử có thể đánh thức đối phương không. Tuy nhiên khi cô vừa đi qua, cuối cùng bà Hoa cũng cử động.

Sắc mặt bà ấy trắng bệch, thở phào nhẹ nhõm giống như Tô Dung lúc vừa phản ứng lại.

“Bà có khỏe không?” Tô Dung phỏng đoán có lẽ đối phương cũng đã thoát được, vội vàng hỏi.

Bà Hoa gật đầu: “Vừa rồi người trong điện thoại nói hắn đã đến, bà liền có cảm giác hắn ngày càng gần, đã đến phía sau bà. Nhưng bà nhớ rõ trong quy tắc đã nói khách hàng sẽ không xuất hiện trước mặt chúng ta, cho nên bà cho rằng hắn đang nói dối, sau đó liền tỉnh táo lại.”

Thật thần kỳ, rõ ràng quy tắc đó là sai, nhưng trời xui đất khiến lại có thể giúp bà Hoa. Ngược lại là cô, bởi vì biết quy tắc đó là sai, kết quả thiếu chút nữa đã lâm vào hiểm cảnh.

【 Công cụ nhắc nhở ô nhiễm】 không có vấn đề, nhưng lại gián tiếp suýt chút nữa hại chết cô.

“Cháu cũng trải qua giống bà, nhưng tỉnh lại sớm một chút. Nhưng không phải lúc trước bà đã nói bà có thể miễn dịch những ảnh hưởng tiêu cực của ô nhiễm sao? Cái này cũng có thể xem như một ảnh hưởng tiêu cực đúng không?” Tô Dung nghi hoặc hỏi.

Bà Hoa đã có suy đoán với việc này: “Bà nghĩ có thể đây không phải là ô nhiễm, mà chỉ đơn giản là quỷ quái xuất hiện thôi.”

Đúng vậy, quái đàm quy tắc không ngừng ô nhiễm, nhưng cũng có tình huống quỷ quái trực tiếp hiện thân. Lấy quy tắc thứ nhất của quái đàm Siêu Thị An Vui làm ví dụ, những poster ở khu an toàn là ô nhiễm, còn đồ ăn biến chất ở khu thực phẩm là quỷ quái.

Nếu bà Hoa nhìn thấy cái phía trước, có thể tránh được những ảnh hưởng tiêu cực do ô nhiễm gây ra—— mất trí ( bản thân ô nhiễm tồn tại), nhưng lại không thể tránh được việc bị đồ ăn ở khu thực phẩm tấn công.

“Hả? Sao chỗ này lại có đồ hộp?” Bà Hoa cúi đầu, đột nhiên nhìn thấy đồ hộp trên mặt đất.

Nghe vậy, Tô Dung nhìn về phía lon đồ hộp mình vừa đá đi cách đó không xa, khác với phương hướng mà bà Hoa nhìn thấy.

Nói cách khác, dưới chân của cô bà bà Hoa đều xuất hiện đồ hộp.

“Cháu biết hai người có điểm dưới 100 đó chết như thế nào rồi!” Ánh mắt Tô Dung sáng ngời, tất cả các manh mối đều được cô xâu chuỗi lại.

Chờ bà Hoa nhìn qua, cô giải thích: “Những người có số điểm thấp hơn 100 có lẽ đều bị quỷ quái theo dõi. Cũng giống như chúng ta vậy, sau khi nhận điện thoại, quỷ quái sẽ nói nó sắp xuất hiện, nếu chúng ta tin, có lẽ sẽ có cách chết giống như người chết trong WC hôm nay—— bị hù chết. Còn nếu chúng ta phản ứng lại, kiên định cho rằng đối phương sẽ không xuất hiện, như vậy sẽ không có việc gì. Nhưng quỷ quái còn đặt đồ hộp ở nơi chúng ta dễ nhìn thấy, một khi bị dụ dỗ ăn đồ hộp, thì vẫn sẽ chết.”

Nguyên nhân cái chết của người chết trong WC là do tin tưởng quỷ quái thật sự sẽ đến, còn Lý Chí đã phản ứng lại kịp thời, nhưng lại không thể thoát được sự dụ dỗ của đồ hộp.

Nói thật, sự mê hoặc của đồ hộp thật sự không thể chịu đựng được, đặc biệt là người có 99 điểm, nếu không có người khác giúp đỡ thì gần như không thể khống chế được.

--------------------

Thật ra điểm của Tô Dung cũng rất gần 99, nhưng bởi vì bản thân cô đã từng được tăng thêm lực lượng tinh thần, hơn nữa lúc trước cô đã từng đối mặt với rất nhiều loại tấn công tinh thần tương tự như thế này, xem như miễn cưỡng có sức chống cự, mới có thể dựa vào bản thân tự mình vượt qua.

Nói đến đây thất sự cô có chút tức giận. Đây đã là lần thứ mấy rồi hả? Mỗi lần đều bị mùi hương quấy nhiễu, lần sau trước khi tiến vào quái đàm cô cứ dứt khoát bị kín mũi của mình trước đã! Chẳng lẽ cũng chỉ có một thủ đoạn này thôi sao?

Bà Hoa nhặt hai lon đồ hộp lên, hỏi Tô Dung: “Đồ hộp mà Phùng Ngọc Linh cho cháu còn ở đó không?”

Tô Dung vừa tìm đã thấy: “Còn ở đây.”

Cô đặt lon đồ hộp này bên cạnh hai lon đồ hộp kia, biểu cảm phức tạp: “Hiện tại chúng ta có ba lon đồ hộp.”

Còn nhớ lúc vừa mới bắt đầu quái đàm này cô còn lo lắng không có cách nào lấy được đồ hộp, kết quả đột nhiên phất lên rất nhanh, trong một ngày đã có thêm ba hộp. Tuy rằng không biết nhiều đồ hộp như vậy thì có lợi ích gì.

“Con bà nó! Các người lấy đâu ra nhiều đồ hộp vậy hả?!” Tóc rẽ ngôi kinh ngạc hỏi, những người khác cũng nhìn chăm chú.

Khi bọn họ nhìn thấy trên bàn của Tô Dung có ba lon đồ hộp, cũng sợ đến ngây người. Phải biết rằng trong bọn họ còn có người không có một hộp nào.

Bà Hoa cũng không trả lời câu hỏi của anh ta trước, mà nhìn về phía Tô Dung, dùng ánh mắt hỏi ý cô xem có nên nói cho bọn họ biết nếu dưới 100 điểm có thể sẽ gặp phải nguy hiểm hay không.

Suy nghĩ một chút, Tô Dung gật đầu. Tuy rằng cô đoán có lẽ vì không sử dụng cách bị khiếu nại để trừ điểm nữa, nên có lẽ mọi người đều không dưới 100 điểm, nhưng dù sao nói ra cũng không sao cả, lỡ như có thể cứu một mạng người thì sao?

Nhận được sự khẳng định của cô, bà Hoa mới nói ra chuyện hai người vừa mới trải qua, thuận tiện còn nói suy đoán của hai người bọn họ về số điểm thấp hơn 100 cho mọi người nghe.

Tất cả mọi người đều không ngờ trong bầu không khí hòa bình vừa rồi, vậy mà hai người bọn họ lại trải qua khoảnh khắc liên quan đến sự sống và cái chết, lập tức cảm thấy nghĩ lại mà sợ.

Váy vàng đột nhiên nghĩ đến gì đó, hỏi: “Nhưng vì sao lại là hai người các người chứ?”

“Tôi nghĩ… Có lẽ bởi vì chúng tôi là người có điểm gần với 100 nhất.” Tô Dung làm ra dáng vẻ do dự trả lời, nhưng thật ra trong lòng cô đã chắc chắn: “Hai người đã chết lúc trước không phải vì điểm đặc biệt gần 100 nhất nên mới chết sao?

Bình Luận (0)
Comment