Tuy nhiên hôm nay vừa trở về cô đã đặt một chậu nước trong ký túc xá, dù sao sớm hay muộn gì cũng phải xem thử nếu trở về không kịp thời gian thì sẽ bị trừ bao nhiêu điểm.
Ngồi vào bàn làm việc, Tô Dung sắp xếp lại manh mối trong ba ngày nay. Ngày đầu tiên từ lúc bắt đầu nhận điện thoại, cô liền có cảm giác trạng thái tinh thần của mình không ổn lắm, có kinh nghiệm ở quái đàm ký túc xá, Tô Dung phán đoán rất có thể đây là cảm giác khi bị ô nhiễm.
Đồng thời cô cũng đoán ra, việc gia tăng điểm số cũng có liên quan đến ô nhiễm.
Nhưng có một điều rất thú vị, nếu chủ động suy nghĩ nội dung điện thoại, thì số điểm sẽ tăng rất nhanh, nhưng nếu không suy nghĩ thì sẽ bị giảm rất nhiều.
Quy tắc đã nói không cần suy nghĩ, lúc trước cô vẫn luôn lẩn tránh chuyện này, nhưng lại chưa từng nghĩ đến vì sao phải làm như vậy.
Trải qua những việc ngày hôm nay, cô mới đột nhiên nhận ra và suy nghĩ cẩn thận hơn nếu suy nghĩ sẽ bị ô nhiễm, hoặc nên nói, một khi suy nghĩ của cô bị ảnh hưởng bởi những lời nói trên điện thoại, vậy thì sẽ bị ô nhiễm.
Giống như quỷ quái gặp được hôm nay, đối phương nói dối cô rằng bản thân sắp đến, sau đó lại dùng các loại cảm giác để khiến cô hiểu lầm, khiến cô cho rằng những gì đối phương nói là sự thật.
Nhưng khi cô kiên định cho rằng đối phương không hề đến, cũng không nghe theo sự dẫn dắt của đối phương, quỷ quái liền biến mất.
Đây cũng là cơ hội để Tô Dung nhận ra hai ngày trước có gì đó không ổn.
Cô đột nhiên phát hiện, bản thân cô vẫn luôn bị lời nói này dẫn dắt.
Trên thực tế, nếu trong trạng thái hoàn toàn tỉnh táo, Tô Dung không thể bị những lời nói này dẫn dắt thành công. Bản thân cô là một chuyên gia trong trò chơi này, những kịch bản trong điện thoại thật sự chính là múa rùa qua mắt thợ trong mắt cô.
Nhưng không có cách nào cả, ô nhiễm luôn có thể dễ dàng thay đổi nhận thức của con người, khiến cô bất tri bất giác ngã vào cái bẫy của đối phương.
Mãi cho đến hôm nay sau khi cô nhận ra có gì đó không đúng, cô mới đột nhiên phát hiện, hai ngày qua, mỗi một cuộc điện thoại đều khiến cô có một nhận thức —— đồ hộp chính là thịt người.
Hoặc nên nói, ít nhất cũng không phải thịt bình thường.
Nhưng nếu không phải như vậy thì sao? Nếu những loại thịt đó chỉ là thịt bình thường thì sao?
Mỗi lần cô bị ô nhiễm, có thể là do cô tưởng tượng ra. Cô tưởng tượng thịt trong đồ hộp chính là thịt người, nên cô bị ô nhiễm
Cho dù như thế nào, ngày mai thử thì sẽ biết. Tô Dung trở lại trên giường, nằm xuống, nhắm mắt, chuẩn bị ngủ.
Đột nhiên! Cô mở choàng mắt.
Ngày đầu tiên Lý Chí chết, ngày hôm sau người đeo kính và động đội của anh ta chết, ngày thứ ba cô gái tóc ngắn, đồng đội của áo lông xám và đồng đội của áo thun đen chết.
Nói cách khác chính là: Ngày đầu tiên có một người chết, ngày thứ hai có hai người chết, ngày thứ ba có ba người chết
Tô Dung đột nhiên nhận ra điều này nên lập tức bật ngồi dậy trên giường, sắc mặt vô cùng khó coi. Nếu dựa theo quy luật như vậy, chẳng phải ngày mai sẽ có bốn người chết sao? Ngày cuối cùng chính là đoàn diệt!
Đây chắc chắn không phải một sự trùng hợp, trên thực tế “Nó” vẫn luôn trong trạng thái bị hạn chế của quái đàm. Giống như những điều tra viên có quy tắc hạn chế, “Nó” cũng bị quy tắc hạn chế như thế.
Rất có thể loại hạn chế như “Số lượng giết người cố định mỗi ngày”.
Đến cùng mọi người đều biết, trong quái đàm quy tắc sức mạnh của “Nó” sẽ ngày càng tăng lên theo thời gian trôi. Đây cũng là lý do vì sao sau khi tiến vào quái đàm quy tắc, các điều tra viên đều cố gắng hết sức thăm dò toàn bộ bản đồ trong ngày đầu tiên.
Bởi vì ngày đầu tiên chính là lúc sức mạnh của “Nó” mỏng manh nhất, không dễ kích hoạt các sự kiện quỷ quái nhất.
Hiện tại quái đàm này chỉ còn tám điều tra viên, tỷ lệ tử vong ngày mai là 50%. Mọi người đều biết rõ, ngày mai người có điểm càng cao càng dễ chết, cho nên chắc chắn ngày mai sẽ có sự cạnh tranh vô cùng khốc liệt, không có ai muốn trở thành người thứ nhất và thứ hai.
Tô Dung ngẩng đầu đột nhiên nghĩ đến, tuyệt đối không thể để bọn họ biết quy luật tử vong. Một khi để bọn họ phát hiện ngày thứ tư có bốn người chết, những người khác có thể an toàn. Như vậy những người có điểm cao chắc chắn sẽ nghĩ đến việc “Giết chết người khác góp đủ số để cứu lấy chính mình”.
--------------------
Thật ra cô không cho rằng như vậy là sai lầm lớn, vẫn là câu nói kia, chuyện liên quan đến mạng sống, không ai cao quý hơn ai cả.
Nhưng nếu tình huống thật sự biến thành như vậy, thì ngày mai cô và bà Hoa chắc chắn sẽ đứng mũi chịu sào trở thành đối tượng bị người khác tấn công.
Bà Hoa là một người lớn tuổi, cô lại là một kẻ ngốc, không phải chính là người dễ bắt nạt nhất sao?
Tuy rằng Tô Dung có 【 Xẻng phệ linh】, nhưng những người có thể đi đến quái đàm khó khăn cũng không phải người ăn chay, nếu được cộng điểm chắc chắn sẽ ngang hàng với cô, cũng không chắc chắn họ không có đạo cụ.
Dưới tình huống như vậy, nếu thật sự bị vây công, chưa chắc cô đã có thể làm tốt được. Bảo vệ bản thân chắc chắn không thành vấn đề, nhưng bà Hoa bên kia lại rất khó.
Nên cô đã nghĩ ra cách giấu chuyện này.
Lại nhắc đến, ngày mai còn bị bắt ép tăng ca, cô phải nghĩ ra một lý do thật tốt để từ chối tăng ca, nếu không chỉ sợ ngày mai bọn họ sẽ toàn quân bị diệt.
Dù sao trước mắt nguyên nhân tử vong của mọi người chỉ liên quan đến vấn đề điểm số, nhưng rõ ràng quy tắc đã cấm tăng ca, nếu thật sự làm, rất có thể sẽ trực tiếp khiến “Nó” đại khai sát giới.
Sáng sớm ngày hôm sau, không ngoài dự đoán của mọi người trong đội ngũ lại mất đi hai người, chính là hai người có điểm số cao nhất ngày hôm qua.