Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 306

Chương 306 -
Chương 306 -

Kết cấu mềm mại không hề cứng, khi tiến vào miệng lập tức có mùi rỉ sắt kết hợp với tanh tưởi đập vào mặt, Tô Dung bắt buộc bản thân không được nghĩ nhiều, cố gắng nuốt xuống bụng. Đôi mắt trắng dã, gần như sắp ngất xỉu.

Nhưng cuối cùng cô vẫn nhịn được, vừa mở mắt ra, đồ hộp xung quanh đã hoàn toàn biết mất. Bà Hoa đỡ lấy bả vai cô, gương mặt lo lắng nhìn cô.

Trên tay cô là một cái hộp rỗng, bên trong chỉ còn một chút thịt vụn.

Điểm hiện tại của Tô Dung là 102 điểm, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, ngày mai chỉ cần khấu trừ 10 điểm khi hoàn thành nhiệm vụ cộng thêm 2 điểm này, cũng chính là 12 điểm, chỉ cần ra ngoài 1 tiếng là có thể trừ được.

Hôm nay cô đã gặp nguy hiểm một lần, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không gặp lại lần thứ hai. Cho nên cô vẫn còn có thể ở bên ngoài thêm một lúc nữa, tranh thủ giảm thêm nhiều điểm, để phòng ngừa việc ngày mai lại gặp phải tình huống này.

“Cháu khỏe không Hoa Hoa?” Thấy dường như cô đã tỉnh táo lại, bà Hoa vội vàng hỏi.

“…… Cháu không sao.” Sắc mặt Tô Dung trắng bệch, trước mắt đây chính là lúc cô suy yếu nhất trong quái đàm này: “Trước tiên cứ đỡ cháu về đã, có nước không? Thuận tiện lấy giúp cháu bình nước ạ”

Thậm chí hiện tại cô còn không dám nuốt nước miếng, chỉ sợ sẽ cảm nhận được mùi vị còn lại trong khoang miệng.

Bà Hoa đỡ cô lại chỗ ngồi, rót một ly nước cho cô. Bộ phận chăm sóc khách hàng có máy lọc nước, cũng có trang bị ly giấy, dùng rất tiện.

Tất nhiên những người khác cũng nhìn thấy được dáng vẻ suy yếu thảm hại của Tô Dung, bọn họ đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Trong mắt bọn họ, có thể nói Tô Dung vô cùng may mắn trong quái đàm này, rõ ràng không thông minh lắm, nhưng vẫn không chết.

Nhưng sao đột nhiên lại biến thành dáng vẻ này?

Áo thun đen nhạy bén nhận ra có chuyện gì đó không đúng: “Hoa Hoa, vừa rồi cô gặp phải chuyện gì?”

Nghe thấy bọn họ hỏi, Tô Dung lập tức bày ra dáng vẻ nóng lòng muốn kể: “Các người không biết đâu, vừa rồi tôi nhìn thấy một nhân viên ăn đồ đóng hộp đó. Đồ đóng hộp đó… Ghê tởm muốn chết! Tôi nhìn thôi cũng muốn nôn.”

Mọi người đều biết sau khi điểm cao hơn 100, nhìn thấy đồ đóng hộp sẽ rất ghê tởm. Đặc biệt là Tô Dung vừa nhìn chính là loại người chưa trải sự đời, bị ghê tởm cũng là chuyện bình thường. Mọi người tỏ vẻ hiểu rõ gật đầu, cũng không chú ý đến cô nữa..

Chỉ có Thần Thần, bởi vì lúc trước đã nghe bọn họ thảo luận, nên biết được Tô Dung đã đi làm gì. Nhìn thấy Tô Dung trở lại, ban đầu cô ta còn ngạc nhiên vì không ngờ rằng Tô Dung vẫn có thể sống sót trở về.

Khi nghe thấy Tô Dung nói dối, cả người cô ta sửng sốt, ánh mắt trở nên tối tăm không rõ. Cô ta đã thông quan nhiều quái đàm như vậy, lúc này Tô Dung giấu giếm mọi người chắc chắn là vì đã tìm ra được manh mối gì đó.

Đơn giản chính là một khi manh mối này bị lộ ra ngoài, rất có thể sẽ tổn hại lợi ích của cô.

Nhưng manh mối duy nhất mà cô có được lúc này, chính là làm thế nào để thoát khỏi ảo giác giống như Tiểu Hồ đã gặp phải.

Nói cách khác thoát ra không thể để nhiều người biết, nếu không sẽ tổn hại đến lợi ích của cô.

Phương pháp nào lại tổn hại đến lợi ích của cô? Nếu đúng là như vậy, cô có nói cho cô ta biết không?

Sau khi đối phó với những người khác xong, Tô Dung ngồi ở chỗ của mình, không trực tiếp mở miệng, suy nghĩ một chút rồi nhìn về phía Thần Thần: “Một đạo cụ quái đàm, tôi giúp cô giải quyết vấn đề này.”

Nghe vậy, Thần Thần sửng sốt một chút, nhưng nhanh chóng phản ứng lại, nhanh chóng gật đầu: “Có thể, tôi đồng ý.”

Nói xong cô ta lấy một đóa hoa hồng kiều diễm ướt át từ trong túi ra, rõ ràng vừa lấy từ trong túi, nhưng cánh hoa lại không hề có nếp uốn, nở rộ vô cùng tươi đẹp: “Đây là 【Hoa hồng tình yêu 】, đạo cụ dùng một lần. Đưa nó cho một người khác phái, trong năm phút đối phương sẽ cho rằng cô là người hắn yêu nhất. Sau năm phút sẽ mất hiệu quả.”

Đạo cụ này tốt ngoài ý muốn, đừng thấy đây chỉ là đạo cụ dùng một lần, nhưng nếu dùng tốt thậm chí có thể thông quan nhanh chóng. Ví dụ như tìm được đại BOSS của quái đàm, lấy được đạo cụ thông quan mấu chốt trong tay hắn.

Tất nhiên, nếu dưới tình huống như vậy lại không nhanh chóng thông qua, năm phút sau có lẽ sẽ phải nhận lấy sự đuổi giết điên cuồng từ đại BOSS của quái đàm.

“Định nghĩa “Người yêu nhất” này là cái gì?” Tô Dung hỏi cô ta vấn đề mà cô cảm thấy hứng thú.

Nhưng Thần Thần cũng cái biết cái không: “Tôi cũng không chắc chắn. Nhưng có lẽ sẽ được quyết định dựa trên suy nghĩ của người nhận được hoa?”

Nếu đúng là như vậy, vậy phải sử dụng đóa hoa này cẩn thận hơn. Có người sẽ vì tình yêu từ bỏ mạng sống, nhưng cũng có người sẽ vì lợi ích từ bỏ tình yêu.

Cho dù như thế nào, nhận được đạo cụ này cũng xem như cô đã có lời. Tô Dung vô cùng vừa lòng nhận lấy đóa hoa, bỏ vào trong túi. Lúc này mới nói: “Muốn đột phá ảo giác, cần phải có một lon đồ đóng hộp.”

Nói xong cô nhìn về phía bà Hoa: “Tổng cộng chúng ta có ba lon đồ hộp, trong đó có hai hộp là cháu đạt được. Cháu dùng một hộp, một hộp khác cháu đưa cho Thần Thần để đổi đạo cụ, bà không ngại chứ?”

Bà Hoa lắc đầu, giống như những gì Tô Dung nói, hai hộp kia đều là của cô, tất nhiên cô muốn sử dụng như thế nào thì sử dụng như thế đó. Tuy nhiên từ thái độ của cô cũng có thể nhận ra, một người chỉ cần dùng một lon đồ đóng hộp là đủ rồi, nếu không Tô Dung cũng sẽ không chia một lon đồ hộp trong hai lon duy nhất của mình đi.

Bình Luận (0)
Comment