Từ trước đó nay, cách ăn mặc cũng có thể đại biểu tính cách của một người. Nhất là người rất chú trọng "sáng tạo" như Quản lý Trịnh đây, từ trình độ nào đó kiểu quần áo nửa nọ nửa kia cũng đại biểu cho "sáng tạo" mà hắn ta theo đuổi.
Hỗn loạn không có trật tự, lật đổ lẽ thường.
Đây là phán đoán Tô Dung nghĩ ra.
Quản lý Trịnh ngồi ở chỗ ngồi của mình, vẫn ung dung nhìn Tô Dung: "Nhân viên mới, tên là... Hoa Hoa phải không?"
Đây là tên mà Tô Dung đăng ký sau khi chính thức nhậm chức.
"Đúng vậy, Quản lý, tôi là từ bộ phận chăm sóc khách hàng điều đến." Tô Dung trả lời.
Hiển nhiên Quản lý Trịnh đã sớm biết được tin tức này: "Tiểu Phương đã nói với tôi là cô muốn đến bộ phận của chúng tôi, có thể nói cho tôi biết tại sao cô lại lựa chọn bộ phận nghiên cứu sản phẩm không?”
Tiểu Phương? Chắc đây là đang nói Quản lý Phương đi? Đều là Quản lý, nhưng Quản lý Trịnh lại có thể gọi Quản lý Phương là "Tiểu Phương" có thể thấy địa vị của hắn ta cao hơn Quản lý Phương.
Trầm ngâm chốc lát, Tô Dung cẩn thận trả lời: "Đầu tiên tôi cảm thấy vừa nghe nhắc đến bộ phận nghiên cứu sản phẩm thì đã có thể đoán được đây là một bộ phận quan trọng nhất của chúng ta, có câu nói binh lính không muốn làm tướng quân thì không phải là binh lính tốt. Nếu có thể tự chọn, tất nhiên là muốn chọn chỗ lợi hại!"
Tô Dung vừa nói chuyện, vừa bình tĩnh quan sát vẻ mặt của Quản lý, nếu như thấy có biến lập tức thay đổi lời. Nhưng cũng may Quản lý rất hài lòng với lời nịnh nọt của cô, hoặc là nói, hắn ta cũng cảm thấy bộ phận của mình chính là bộ phận quan trọng nhất của công ty. Tô Dung nói thật, tất nhiên hắn ta sẽ không có bất mãn gì.
Sau khi quan sát xong, Tô Dung làm bộ do dự rồi nói: "Trừ cái này ra... Tôi cảm thấy mình rất có tinh thần sáng tạo cái mới, rất thích hợp tham gia vào bộ phận nghiên cứu sản phẩm."
Trong quy tắc đã nói hết rồi, người có năng lực sáng tạo cái mới mới có thể được vào 'Tổ hạng mục quan trọng'. Mà ở trong phán đoán của cô, 'Tổ hạng mục quan trọng' vô cùng trọng yếu, rất có thể có được cơ hội đến gần xưởng chế biến. Như vậy cô tất nhiên phải nắm chắc cơ hội biểu diễn năng lực sáng tạo cái mới của mình cho Quản lý rồi.
"À?" Nhìn vẻ mặt cũng rất dễ thấy, Quản lý Trịnh có hứng thú với đề tài này, quan sát Tô Dung từ trên xuống dưới: "Cô có cách nào chứng minh mình rất có tinh thần sáng tạo cái mới không?"
Giống với Quản lý Phương, tất nhiên Quản lý Trịnh cũng biết thân phận của Tô Dung. Điều tra viên đến từ bên ngoài, có quan hệ đối nghịch tự nhiên với "nó"
Nhưng thực ra bọn họ cũng không có quan tâm đến chuyện này.
Ở trong mắt bọn họ, Tô Dung và "nó" giống như một con kiến và người, bạn sẽ bởi vì một con kiến chán ghét loài người sao, sẽ hận thấu xương sao? Tất nhiên là không rồi.
Mà lúc này bạn lại phát hiện, tồn tại của con kiến này có thể để cho hiệu suất hành động của bạn được tăng lên một trình độ lớn. Như vậy phần lớn người sẽ chọn lựa con kiến này.
Quản lý Trịnh chính là có thái độ này đối với Tô Dung, hắn ta không thèm để ý Tô Dung ở trong công ty làm gì, cũng sẽ không đối xử khác biệt với cô, Thậm chí hắn ta còn hi vọng cô có thể chết chậm một chút.
Chẳng qua nếu như cô thật sự chết rồi cũng không sao, góp đủ năng lượng mở vòng quái đàm quy tắc tiếp theo là được.
"Tôi cảm thấy trên đầu của ngài còn thiếu một cái mũ ngôi sao năm sừng." Tô Dung mỉm cười trả lời.
Từ thị giác của cô, toàn thân của Quản lý Trịnh đều rất lòe loẹt, chỉ có cái đầu là trống không. Nhất là hắn ta còn là đầu trọc, nhìn vào cảm giác không được hài hòa.
Đã như vậy, không bằng phối hợp một cái mũ trên đầu.
Về phần tại sao là mũ ngôi sao năm sừng, dĩ nhiên là bởi vì mũ này rất ít thấy, cũng rất mới lạ. Cô nghĩ Quản lý Trịnh sẽ hài lòng.
Đúng như dự đoán, nghe xong đề nghị của cô, đôi mắt của Quản lý Trịnh sáng lên, sờ cái đầu trọc của mình một cái, cười ha hả nói: "Đề nghị được tiếp nhận, cầm cái này đưa cho tổ trưởng của tổ hạng mục mà cô muốn tham gia, có thể trực tiếp tham gia tổ hạng mục đó. Chỉ là giới hạn với hạng mục bình thường."
Hắn ta nói xong, quăng cho Tô Dung một món đồ, Tô Dung nhanh tay lẹ mắt nhận lấy, tập trung nhìn lại, đó là một cái đơn xin vào hạng mục. Phía trên đã được viết đầy đủ, còn có chữ ký của Quản lý Trịnh --- Trần Đại Nghĩa.
Lấy được khen thưởng vượt mức, Tô Dung vui vẻ rời khỏi phòng Quản lý. Cô biết mình không thể nào chỉ dùng có hai ba câu đã trở thành nhân viên của 'Tổ hạng mục quan trọng', chỉ cần để lại ấn tượng có năng lực sáng tạo cho Quản lý là được.
Có thể được đơn xin, nhảy qua giai đoạn làm việc vặt mà mỗi một người mới đi làm đều gặp phải đã là niềm vui ngoài ý muốn, tất nhiên cô rất vui vẻ.
Lúc trước khi đi tìm manh mối, cô có đi ngang qua bộ phận nghiên cứu sản phẩm, trí nhớ của cô luôn rất tốt, lúc này cũng dễ dàng tìm được.
Dùng thẻ nhân viên cà thẻ đi vào cửa, mới vừa tiến vào bộ phận nghiên cứu sản phẩm cô lập tức bị kinh ngạc bởi tình huống bên trong. Chỗ này nào giống với một bộ phận? Rõ ràng là một phòng nghiên cứu lớn.
Chất kim loại có ở khắp mọi nơi giống như chỗ này chính là tường đồng vách sắt phong bế hoàn toàn bộ phận nghiên cứu sản phẩm, nếu như không có thẻ nhân viên, sợ rằng sẽ không vào được.
Không gian bên trong rất lớn, toàn thân màu bạc. Mà nhân viên mặc đồng phục nhân viên màu xanh thì tụ năm tụ ba nghiên cứu đồ đựng gây trồng, kính hiển vi gì đó, thỉnh thoảng còn nhỏ giọng thảo luận. Rất ngay ngắn trật tự, hoàn toàn khác với hoàn cảnh mà Tô Dung dự đoán.
Tổng cộng có 4 tiểu tổ, 5 người một tổ.
Có người ở trong tổ gần nhất nghe được tiếng mở cửa, giương mắt nhìn sang, sau khi kinh ngạc một chút, đẩy những người bên cạnh: "Này, người mới mà Quản lý nói hình như đến rồi."