Phùng Ngọc Linh nghe xong lời cô, rõ ràng có chút dao động. Cô ấy cũng không có tình cảm đặc biệt gì với công ty này cả, rời đi cũng không có gánh nặng trong lòng: "Vậy tôi làm xong tháng này thì sẽ từ chức, vừa khéo lấy thêm được một tháng tiền lương."
Chờ tháng sau mới đi, vậy thi thể cũng đã lạnh rồi!
Nhưng bây giờ Tô Dung không có lý do nào thích hợp hơn để khuyên cô ấy rời đi, khuyên nữa sẽ lộ ra chút kỳ quái. Nhất là cô cũng không rời đi, tại sao lại muốn khuyên người ta nghỉ việc chứ? Rất khó không để cho người ta cho rằng cô có dụng ý khác.
Nếu không có cách nào khuyên đối phương rời đi, Tô Dung chỉ có thể khuyên đối phương tuân thủ quy tắc: "Vậy nếu cô định làm thêm một tháng nữa mới rời đi, vậy tháng này phải tuân thủ quy tắc thật tốt, cố gắng lập nhiều thành tích!"
"Sao lại nói như vậy?" Phùng Ngọc Linh nghi ngờ hỏi. Nhân viên sắp nghỉ việc đều sẽ lựa chọn làm biếng một chút, dù sao mình cũng sắp rời khỏi công ty này rồi, tất nhiên cũng không lo lắng có người phê bình, nói xấu mình.
"Kiểm tra lý lịch nha!" Tô Dung làm ra bộ dạng nghiêm túc: "Bây giờ vốn dĩ cô đang làm việc ở công ty lớn, tương lai muốn tìm công việc, công ty mới sẽ kiểm tra sơ yếu lý lịch, xem thử biểu hiện của cô ở công ty lớn như thế nào. Một tháng cuối cùng này chính là cơ hội tốt nhất để cô biểu hiện!"
Phùng Ngọc Linh nghe vậy công nhận gật đầu: "Cô nói có lý, tôi đúng là nên biểu hiện tốt một chút. Như vậy từ chức cũng không sợ bị nhân viên trong bộ phận làm việc nói xấu.”
"Cho nên phải tuân thủ quy tắc." Tô Dung lại lần nữa nghiêm túc nhấn mạnh chuyện này: "Lúc không được đi ra ngoài thì đừng đi ra ngoài, tránh cho lãnh đạo không có ấn tượng tốt. Dù sao cũng không đến một tháng nữa, tuân thủ một chút cũng không có gì khó khăn đúng không?”
Cuối cùng khuyên xong được đối phương, Tô Dung kéo thân thể mệt mỏi trở về ký túc xá. Cảm ơn quái đàm này, chỗ nguy hiểm chỉ là bên trong công ty, ký tú xá là một nơi tương đối an toàn.
Nhắm mắt nghỉ ngơi một lát, cô bấm điện thoại gọi cho Tiểu Trần. Hình như đối phương đang canh giữ bên cạnh điện thoại, cô mới vừa gọi, đầu bên kia đã lập tức nhận: "A lô? Có chuyện gì không?"
Tô Dung nói suy nghĩ lúc trước của mình ra: "Tôi muốn tự mình tổng kết danh sách nhà cung cấp, anh coi có được không? Dù sao bây giờ tôi đang ở bộ phận nghiên cứu sản phẩm, có thể lợi dụng chức vị này thăm dò được một ít tin tức. Nếu như có thể không đi xưởng chế biến, nguy hiểm của tôi sẽ ít hơn."
Không ngờ đến Tô Dung lại được chia đến bộ phận nghiên cứu sản phẩm, Tiểu Trần hiểu rõ đây chính là yêu cầu của cô. Nếu không mấy quản lý kia không thể phân phối một người sắp chết như cô vào trong bộ phận quan trọng như vậy.
"Không được, ‘Sở nghiên cứu số 3’ muốn chính là phần danh sách chính thức kia. Cô làm thế nào đảm bảo phần danh sách tự chế kia của mình là đầy đủ hết chứ?” Mặc dù thực lực của Tô Dung làm cho Tiểu Trần kinh ngạc, nhưng cậu ta vẫn từ chối.
Tô Dung chưa từ bỏ ý định, sau khi cả ngày hôm nay cảm nhận được thực lực của "nó" ở trong quái đàm này, cô thật sự không muốn đi vào xưởng chế biến. Coi như là cô, cũng là một lựa chọn phải chết.
"Nhưng các người cũng không có cách nào đảm bảo danh sách tôi gửi đi là chính xác nha." Tô Dung bình thản nói: "Nếu như tôi tự chế một phận giao cho các người, sao các người có thể phân biệt được danh sách tôi gửi qua là thật hay giả.”
Nếu như đối với công ty bình thường, có lẽ chiêu này sẽ có tác dụng. Nhưng 'Tập đoàn Tích Tắc' có thể trở thành một công ty lớn nhất của thế giới quái đàm, sao có thể không phòng bị loại chuyện này chứ?
Tiểu Trần nhún vai nói: "Cô còn nhớ quy định của chúng ta không, nếu như chưa hoàn thành nhiệm vụ, cô không có cách nào rời khỏi cái thế giới này?"
Dĩ nhiên Tô Dung nhớ chuyện đó, chuyện này cũng nói rõ cho dù bây giờ cô từ chức, cũng không có cách nào rời đi được. Một khi đã nhận nhiệm vụ nằm vùng, cũng chỉ có hai con đường là hoàn thành và chết mà thôi.
Cô nhanh chóng biết ý của đối phương: "Anh nói là, vốn dĩ lấy được danh sách chính xác đã bị quy định trong phần khế ước?"
Nói chuyện với người thông minh thật thoải mái, Tiểu Trần gật đầu: "Đúng vậy, cho nên cô tự chế ra danh sách cũng vô ích. Vẫn là hoàn thành tốt nhiệm vụ đi, sau khi gia nhập xưởng chế biến, quy tắc mới có thể bảo vệ cô một đoạn thời gian. Chỉ cần trong thời gian quy định lấy được danh sách, nhiệm vụ của cô sẽ kết thúc.”
Đây cũng là kế sách mà lúc mới bắt đầu Tô Dung nghĩ đến, nhưng loại phương pháp bất kỳ người nào cũng có thể nghĩ ra làm cho cô cảm thấy bất an mơ hồ. Vốn dĩ lo lắng căng thẳng của ngày thứ nhất có độ khó địa ngục đã giảm xuống, bây giờ lại bị kích thích ra.
Chẳng lẽ độ khó của nhiệm vụ nằm vùng là chỉ thực lực của "nó" được tăng cường sao?
Tô Dung cúp điện thoại, mở đồ hộp ra. Cô còn phải viết bài đánh giá nhận xét 3000 chứ, dĩ nhiên phải ăn trước rồi mới viết được?
Đồ hộp vừa mở ra, đập vào mắt chính là chất nhờn, cục máu đông, còn có thịt ốc sên, nhìn qua không thể miêu tả bằng lời.
Trịnh độ buồn nôn tăng lên 100% khi nhìn thấy đồ hộp lúc còn thực tập.
Trong lúc nhất thời Tô Dung không dám ăn.
Cái thứ này có thể ăn sao? Không biết "nó" có thiết lập cạm bẫy gì không? Một công ty bình thường sao có thể làm đồ hộp thành ra bộ dạng thế này chứ!
Nhưng sau khi Tô Dung thở dài, vẫn lựa chọn ăn cái này. Trước không nói đến chuyện không ăn cô sẽ không thể hoàn thành nhiệm vụ tổ trưởng Cao giao cho. Chỉ nói đến trong quy tắc không có dòng nào nhắc đến chuyện đồ hộp này, cũng đủ để cho cô mạo hiểm một lần.