Tô Dung gật đầu một cái, trong đầu đang nhanh chóng suy nghĩ. Dựa theo lời của Tiểu Tiêu, cô muốn đi vào xưởng chế biến lại có thêm chút khó khăn. Đầu tiên phải trở thành tổ trưởng, quan trọng nhất chính là làm ra một sản phẩm làm cho quản lý hài lòng, sau khi gia nhập 'Tổ hạng mục quan trọng' lại phải chờ hoàn thành nhiệm vụ, trở thành người duy nhất kia. Mà chờ sau khi cô đi vào xưởng chế biến, còn phải tìm kiếm danh sách nhà cung cấp hàng ở khắp nơi.
Nghĩ tới nghĩ lui, ít nhất cũng phải là một tháng.
Vẫn là câu nói kia, chờ lâu như vậy, cỏ trên mộ của cô đã mọc dài ra rồi!
Lúc này Tô Dung ý thức được kế hoạch trước đó của mình không thể thực hiện được, cũng may hôm nay chỉ mới là ngày thứ hai, còn có cơ hội thay đổi,
Cô suy nghĩ trong chốc lát, hỏi: "Trừ cái này ra, còn có cách nào có thể đi vào xưởng chế biến làm việc không?"
"Tại sao cô muốn tiến vào xưởng chế biến?" Tiểu Tiêu nghi ngờ hỏi.
Tô Dung cười nói: "Tất nhiên là vì thăng tiến. Cô nghĩ đi, mục tiêu của người bên ngoài chính là tiến vào bộ phận nghiên cứu có tiền lương tốt nhất, thành viên trong bộ phận nghiên cứu thì muốn tiến vào 'Tổ hạng mục quan trọng'. Người trong 'Tổ hạng mục quan trọng' lại chỉ có một người có thể đi xưởng chế biến. Đây chẳng phải là nói rõ xưởng chế biến lợi hại nhất sao? Nếu có thể, dĩ nhiên tôi muốn trực tiếp thăng tiến, đi đến xưởng chế biến làm việc rồi."
"Cô nói... Có đạo lý!" Tiểu Tiêu bị cô thuyết phục, suy nghĩ một chút nói với Tô Dung: "Muốn vào xưởng chế biến phải được quản lý phê duyệt đi? Cô có thể đi hỏi quản lý một chút."
Có lẽ đây là một ý kiến hay, nhưng cô phải chuẩn bị cho thật kỹ. Một giờ tiếp theo, cô vừa hoàn thành công việc vừa suy nghĩ cái vấn đề này.
Dĩ nhiên, cô đang suy nghĩ không phải là có nên đi hỏi quản lý hay không, mà là nên hỏi thế nào mới sẽ không để cho đối phương nổi lòng nghi ngờ.
Chuyện cô là điều tra viên các quản lý đều biết, mà cô có thể ở lại vốn dĩ đã là một chuyện bất ngờ rồi, nếu như cô trắng trợn hỏi chuyện liên quan đến xưởng chế biến, khó đảm bảo sẽ không để cho người ta nghi ngờ.
Chuyện này phải quyết định trước lúc nghỉ trưa, nếu không chờ đến thời gian làm việc buổi chiều lại rời khỏi bộ phận làm việc sẽ nguy hiểm hơn. Hôm nay nhất định "nó" sẽ mạnh hơn hôm qua, cho dù Tô Dung, cũng không có lòng tin mình có thể an toàn trở về.
"Tổ trưởng, mới vừa rồi tôi biết được trong 'Tổ hạng mục quan trọng', sẽ có một người duy nhất đi xưởng chế biến. Vậy người kia cũng quá thảm rồi đi!" Cuối cùng, Tô Dung quyết định thử thăm dò tổ trưởng nhà mình trước. Đối phương không biết thân phận thật của cô, chắc có thể tiết lộ một chút tin tức.
Tổ trưởng Cao nghe được lời của cô thì dừng động tác trên tay lại, nghi ngờ hỏi: "Tại sao lại cảm thấy người kia thảm."
"Bởi vì mọi người đi đến bộ phận nghiên cứu, đều là muốn nghiên cứu ra đồ hộp ngon nhất đúng không? Nếu như đi xưởng chế biến, vậy không thể tiếp tục nghiên cứu nữa." Tô Dung trả lời.
Sau khi nói xong, hình như cô có thể cảm nhận được tổ trưởng Cao trở nên hiền hòa hơn.
Có lẽ ở trong mắt cô ta, Tô Dung giống với mình, là một nhân tài ưu tú say mê nghiên cứu: "Mỗi người có chí riêng, tôi cũng không biết bọn họ nghĩ như thế nào, có thể là vì tiền lương cao hơn đi?"
Tô Dung gãi đầu một cái, tiến vào vấn đề chính: "Vậy tại sao bọn họ không lấy phương pháp khác tiến vào xưởng chế biến? Nhất định phải thông qua đường dây nghiên cứu đi vào xưởng chế biến, thật quá khó khăn!"
"Những phương pháp khác?" Tổ trưởng Cao suy nghĩ một chút: "Hình như không có những phương pháp khác đi? Ở trong ấn tượng của tôi, trừ thỉnh thoảng quản lý sẽ đưa một vài người vào, hình như trong công ty chỉ có bộ phận nghiên cứu của chúng ta mới có cơ hội vào xưởng chế biến."
Người bị quản lý đưa vào xưởng chế biến đều đã bị ô nhiễm, giống như nam mắt kiếng vậy.
Khẳng định không thể chọn loại phương pháp này, trừ phi thật sự đi đến đường cùng, nếu không dù có viên thuốc ở trong tay, Tô Dung cũng không dám mạo hiểm. Cho nên nói, muốn tiến vào xưởng chế biến, thật sự chỉ có một con đường này thôi sao?
Đôi mắt của cô trở nên nghiêm trọng, đầu óc có chút hỗn loạn. Dựa theo tình huống bây giờ, cô chỉ có một con đường duy nhất, mà muốn đi con đường này, dù tất cả thuận lợi, thì cũng phải chờ 10 ngày nữa.
Mười ngày sau cô không dám nghĩ đến độ khó của quái đàm này sẽ tăng lên như thế nào. Đây thật sự là nhiệm vụ nằm vùng mà con người có thể hoàn thành được sao? Sao cô lại không nhìn thấy một con đường sống nào vậy?
Thật ra còn có một con đường, đó chính là trực tiếp đi xưởng chế biến. Trong quy tắc nhân viên không có cấm nhân viên đi xưởng chế biến, thậm chí trong quy tắc cũng không có nói những lời liên quan đến xưởng chế biến.
Nhưng trực giác của Tô Dung cảm thấy có vấn đề, suy luận của cô cũng nói cho cô biết có vấn đề. Xưởng chế biến không bị quy tắc ước thúc giống như là một cạm bẫy được đặt công khai, cô đúng là có thể đi vào, nhưng có lẽ "nó" cũng có thể tùy tiện giết người.
Như vậy hình như đây là đang dụ dỗ điều tra viên đi đến xưởng chế biến tìm tòi nghiên cứu kết quả. Chỗ này càng giống như một cái vực sâu khổng lồ, đang chờ con mồi tự chui đầu vào lưới.
Cô suy nghĩ một chút, làm bộ ngượng ngùng hỏi: "Tổ trưởng đã từng đi đến xưởng chế biến chưa? Tôi tới công ty lâu như vậy, còn chưa từng nhìn thấy."
"Đã đi một lần rồi." Tổ trưởng Cao trả lời: "Bởi vì xưởng chế biến giống như là cơ mật của công ty, cho nên toàn bộ công ty chỉ có bộ phận nghiên cứu của chúng ta là có thể đi xem trực tiếp. Trước kia tôi cũng tò mò giống như cô, có đi qua một lần. Không có gì đặc biệt cả, chỉ là một công xưởng của dây chuyền sản xuất bình thường thôi. Chỉ là bên trong có phân xưởng khử độc, vì phòng ngừa vi khuẩn tiến vào, cho nên không để cho tôi đi vào."