Tô Dung thở ra một hơi, bình tĩnh đứng dậy gật đầu chào với mọi người, sau đó bước nhanh rời đi.
Đi đến bên ngoài công ty, nhìn bầu trời mờ tối, cô thả lỏng ra. Cái quái đàm này chỉ giới hạn trong công ty, trừ phi giống với bộ phận chăm sóc khách khác, ở trong công ty không tuân thủ quy tắc mới có thể chết ở trong công ty.
Cũng không lâu lắm, Phùng Ngọc Linh cũng đi ra theo. Cô ấy vừa đi vừa oán trách: "Không biết xảy ra chuyện gì, đột nhiên bộ phận của chúng tôi có hai người bị sa thải. Tôi nghe nói bộ phận cách vách cũng có người bị sa thải, tôi nghi ngờ công ty đang cắt giảm nhân lực."
Tô Dung vừa nghe xong lời này, cũng biết là xảy ra chuyện gì. Bởi vì sự tồn tại của cô, bây giờ quỷ quái hoành hành trong công ty, những nhân viên bình thường khác không biết, tất nhiên dễ dàng làm con mồi.
Áy náy sao? Tất nhiên là không. Nào có đạo lý người thực hiện bạo lực tiêu diêu tự tại, người bị hại lại áy náy chứ? Tô Dung biết rõ người hại chết bọn họ là "nó" không phải là cô. Cho nên cô tuyệt đối sẽ không sinh ra cảm xúc áy náy, thậm chí nghi ngờ mình.
Chỉ là cô vẫn nhắc nhở Phùng Ngọc Linh một chút: "Nếu như công ty thật sự cắt giảm nhân lực, vậy cô nhất định phải tuân thủ quy tắc của nhân viên, tránh để cho người ta bắt được khuyên điểm cũng sai thải cô. Nên biết, nếu như thật sự cắt giảm nhân lực, thời gian làm việc tiếp theo sẽ trở nên không dễ dàng."
Phùng Ngọc Linh nghiêm túc gật đầu, cô ấy cũng nghĩ như vậy. Cô ấy còn định nhận tiền lương tháng này, tuyệt đối không thể để cho người ta tùy tiện sa thải được.
Tô Dung suy nghĩ thêm một chút, lại bổ sung: "Đúng rồi, nếu như cấp trên để cho các cô tăng ca, vậy thì không được tăng ca."
"Sao vậy?" Phùng Ngọc Linh không hiểu, mặc dù cô ấy định tuân thủ quy tắc nhân viên, nhưng cũng không định tuân thủ hết tất cả, ví dụ như quy tắc cuối cùng, cô ấy tuyệt đối sẽ không tuân theo.
Chuyện tăng ca này cũng là như vậy, ở trong suy nghĩ của cô ấy, tăng ca sẽ là lúc lộ ra giá trị của mình, từ đó để cho công ty có ấn tượng tốt với mình.
Tô Dung há miệng thuyết phục cô ấy: "Cô suy nghĩ một chút đi, có phải tăng ca đại biểu gặp sao hay vậy, nghe theo sắp xếp của cấp trên không. Thứ người như vậy chính là dễ bắt nạt nhất từ trước đến nay. Trái lại người từ chối tăng ca, sẽ cho rằng là người có chính kiến thái độ riêng, coi như phía trên có cắt giảm nhân lực, cũng sẽ không vô duyên vô cớ cắt giảm người như vậy. Đến lúc đó chỉ cần cô cầm quy tắc của nhân viên nói là mình tuân thủ quy tắc, ai có thể làm gì được cô?"
"... Hình như có chỗ nào đó không đúng?" Sau khi Phùng Ngọc Linh suy nghĩ một chút, đôi mắt lập tức sáng lên, chỉ vào Tô Dung nói: "Có phải cô chính là cái loại người, chưa yêu bao giờ nhưng lại là "bậc thầy trong chuyện tình cảm" đúng không?"
Tô Dung: "..."
Cô yên lặng trong chốc lát, sau đó chỉ có thể mỉm cười nói: "Ừ... Chắc là vậy đi?"
Sau đó hai người không hẹn mà cười ra tiếng.
Trở lại ký túc xá, Tô Dung không có gọi điện cho Tiểu Trần, Nhiệm vụ đã tiến triển đến bước này, trừ phi ở trong xưởng chế biến phát hiện ra chuyện gì, nếu không không cần thiết với liên lạc với anh ta.
Ngày mai nếu như không có chuyện gì bất ngờ xảy ra cô có thể được chuyển đến 'Tổ hạng mục quan trọng', mặc dù chỉ là một người làm việc vặt, nhưng cái này cũng đã đủ đối với mục đích chân chính của cô rồi.
Nói cách khác ngày mai cô có thể thăm dò xưởng chế biến.
Xưởng chế biến chắc chắn chính là chỗ nguy hiểm nhất trong công ty, tuyệt đối phải chuẩn bị thật đầy đủ. Đầu tiên phải có [thuật đổi vị trí dưới nước], thứ hai là cô còn phải thăm dò một ít tin tức liên quan đến xưởng chế biến này.
Nghĩ như vậy, Tô Dung lại tạo ra một kế hoạch cho ngày mai, sau đó thì đi ngủ sớm.
Rạng sáng ngày hôm sau, Tô Dung theo tổ trưởng Cao bắt đầu "dọn nhà". Hạng mục của cô ta đã hoàn thành rồi, quả nhiên theo lời của cô ta nói, quản lý rất thưởng thức đồ hộp mà cô ta nghiên cứu ra, điều cô ta đến 'Tổ hạng mục quan trọng'. Tô Dung được tổ trưởng Cao thuận tiện tiến cử cũng được điều qua, mặc dù quy định chính là không thể tham gia hạng mục nào, chỉ có thể làm người làm việc vặt thôi.
Hiển nhiên, hắn ta sợ điều tra viên Tô Dung này động tay động chân vào hạng mục quan trọng gì đó.
Chẳng qua hắn ta đã tính sai rồi, mục đích thật sự của Tô Dung không nằm ở 'Tổ hạng mục quan trọng'.
Chỉ là cũng không nhất định...
Nói là hai người dọn đồ, thật ra chủ yếu là tổ trưởng Cao dọn, cô đi theo giúp đỡ. Dù sao cô mới đến chỗ này không làm việc được mấy ngày, hơn nữa cũng đang ở trong quái đàm, hoàn toàn không có đồ gì cần dọn cả.
Hai người cùng nhau đi vòng qua gần nửa cái công ty, đi đến một phòng làm việc ở phía sau công ty gần xưởng chế biến.
Giống với bộ phận nghiên cứu lúc trước, phòng làm việc này cũng phải cần quẹt thẻ mới đi vào được.
Quản lý ở trong cửa chờ hai người, sau khi thấy các cô đi vào, đầu tiên ý tứ hàm súc nhìn Tô Dung một cái, sau đó mới nói với tổ trưởng Cao: "Tới chỗ này làm việc cần làm một nghi thức trước. Cô đi cùng với tôi. Còn về Hoa Hoa, cô ở chỗ này chờ là được."
Bghe vậy, Tô Dung nhạy bén ý thức được "nghi thức" này có thể không được bình thường.
"Là nghi thức gì vậy?" Cô chủ động hỏi, tổ trưởng Cao cũng dùng ánh mắt hỏi thăm nhìn quản lý, cô ta cũng muốn biết vấn đề này.
Quản lý mỉm cười nói: "Là một loại nghi thức có thể kích thích linh cảm."
Sau khi nói xong lại nhìn Tô Dung, chỉ là lần này không mắt mang theo mấy phần không tốt: "Nếu như cô muốn, tôi cũng có thể phá lệ để cho cô thử một lần."