Tô Dung quả quyết từ chối, cô lập tức ý thức được có thể nghi thức này có liên quan đến "nó".
Còn tổ trưởng Cao nghe vậy thì không kịp chờ mà đi theo đối phương, thật ra không phải là cô ta không biết nội dung của nghi thức này là gì, dù sao nào có nghi thức bình thường nào có thể kích thích linh cảm của con người chứ! Nhất định là có liên quan đến quỷ quái.
Nhưng thân ở trong thế giới quái đàm, cô ta cũng đã sớm không cảm thấy xa lạ với loại sinh vật này, nếu như lạy tà thần một cái có thể để cho linh cảm của mình bùng nổ, vậy cô ta cũng đồng ý.
Nhìn bọn họ rời đi, Tô Dung lại nhìn xung quanh một vòng. Phòng làm việc này tràn đầy mùi máu tanh, có thể là bởi vì mới là buổi sáng, mọi người còn chưa kịp cầm ra vật thí nghiệm của mình. Nhưng dưới tình huống này mùi máu tanh vẫn nồng như vậy, cái này làm cho Tô Dung không nhịn được suy nghĩ.
Bình thường những người này sẽ lấy cái gì nghiên cứu?
Trong phòng thí nghiệm tổng cộng chỉ có tám người, cũng không có để ý đến hai người mới đến, vẫn cúi đầu làm công việc của mình.
Mà một người đàn ông lôi thôi lết thết giống với tổ trưởng Cao ngồi ở gần cửa, đột nhiên nhìn ra chỗ này, trong đáy mắt có tơ máu, thuận miệng hỏi: "Này, cô tới đây làm gì?"
Tổ trưởng Cao đi theo người ta làm nghi thức, tất nhiên mọi người rõ ràng cô ta chính là người mới đến. Nhưng Tô Dung thì sao? Bọn họ biết mỗi lần chỉ có một người tiến vào mà thôi, lúc này nhiều thêm một người tất nhiên sẽ làm cho người ta chú ý đến.
"Tôi là đến để giúp tổ trưởng Cao làm việc vặt?" tô Dung trả lời: "Giống như giúp đỡ đi đến xưởng chế biến lấy một ít nguyên liệu về, hỗ trợ cắt nghiền, mài gì đó.”
Nghe cô nói vậy, mọi người bên trong phòng không hẹn mà cùng nhau ngẩng đầu lên. Người đàn ông lúc trước hỏi cô cũng nhanh chóng nói: "Vậy có thể thuận tiện giúp tôi làm mấy chuyện này không?"
Sau khi người đàn ông mở miệng, những người khác cũng đi theo phụ họa: "Đúng vậy, dù sao cũng là đi xưởng chế biến, cũng giúp chúng tôi mang về một ít đi."
Tô Dung ý thức được đây chính là một cơ hội, nhưng cố làm ra vẻ khổ sở nói: "Nhưng tôi chưa bao giờ đến xưởng chế biến, cũng không biết quy tắc bên trong. Giúp tổ trưởng đi lấy mấy nguyên liệu này cũng được đi, tôi sợ nếu giúp các người, sẽ xúc phạm quy tắc nào đó.”
Mọi người nghe cô nói như vậy đều nhìn nhau, mà lúc này người đàn ông lên tiếng trước mở ngăn kéo lấy ra một sổ tay: "Đây là quy tắc cho nhân viên của xưởng chế biến, cô có thể xem trước một chút."
Một người đàn ông cách đó không xa lên tiếng: "Những người ở trong 'Tổ hạng mục quan trọng' như chúng tôi đi đến xưởng chế biến cũng không có kiêng kỵ gì, không nên nói chuyện với người nào là được."
Tô Dung gật đầu với người này, mở 《 Quy tắc của nhân viên xưởng chế biến 》, quy tắc thứ nhất đã làm cho cô choáng váng đầu óc rồi.
《 Quy tắc của nhân viên xưởng chế biến 》.
Một, nhân viên xưởng chế biến không thể chủ động từ chức.
Hai, nhân viên xưởng chế biến cần phải mặc đồng phục màu đen, bên trong xưởng chế biến không có nhân viên mặc đồng phục màu đỏ. Nếu như có thấy, đây chính là ảo giác vì quá nóng, phải xem như không nhìn thấy, cũng nhanh chóng rời đi.
Ba, thời gian làm việc của ca sáng là 6 giờ - 19 giờ, thời gian làm việc của ca đêm là 20 giờ - 5 giờ, xin đi làm dựa theo sắp xếp của thời gian biểu.
Bốn, bên trong phân xưởng khử độc vô cùng nguy hiểm, có nhân viên chuyên môn trông chừng, không có mệnh lệnh không được đi vào?
Năm, trong lúc làm việc không được nói chuyện với nhân viên mặc đồng phục khác, không nên rời khỏi xưởng chế biến, cố gắng giảm bớt trao đổi với người bên ngoài.
Sáu, nguyên liệu nấu ăn được xử lý trong xưởng chế biến đều an toàn đáng tin, xin đừng sinh ra nghi ngờ với chuyện này.
Bảy, nếu như phát hiện một số lượng lớn nhân viên không quen biết đi vào trong phân xưởng của bạn, xin nhanh chóng rời khỏi phân xưởng, tiến vào nhà vệ sinh hoặc là phòng làm việc của quản lý để tránh né 10 phút.
Tám, quản lý xưởng chế biến có trách nhiệm với nhân viên, nếu như hắn ở trong xưởng, có thể tìm hắn giúp đỡ.
Chín, quản lý xưởng chế biến không ở xưởng chế biến.
Tổng cộng có 9 quy tắc, quy tắc thứ nhất làm cho Tô Dung chảy cả mồ hôi lạnh.
[Nhân viên xưởng chế biến không thể chủ động từ chức]!
Ở trong quái đàm này, có một số việc đã sớm biết, đó chính là một khi bị sa thải thì đại biểu với cái chết hoặc là bị ô nhiễm hoàn toàn.
Mất đi cơ hội chủ động từ chức, nói cách khác coi như Tô Dung hoàn thành nhiệm vụ, cũng chỉ có thể ở chỗ này cho đến chết. Bởi vì cô muốn thoát khỏi quái đàm này, phải từ chức mới được.
Nếu như cô thật sự tiến vào xưởng chế biến theo kế hoạch ban đầu, vậy bây giờ chờ đợi cô chính là sự tuyệt vọng tận cùng.
Suy nghĩ đáng sợ này làm cho Tô Dung ngẩn ngẩn một lúc lâu, mới tiếp tục xem quy tắc.
Trong quy tắc này tổng cộng có hai quy tắc bị sai, theo thứ tự là quy tắc thứ 2 và quy tắc thứ 6.
Quy tắc thứ hai chính là câu chính giữa bị sai: [Bên trong xưởng chế biến không có nhân viên mặc đồng phục màu đỏ, Nếu như nhìn thấy, đây chính là ảo giác do nóng gây ra].
Đây là chuyện mà Tô Dung đã sớm biết, bên trong xưởng chế biến có nhân viên đồng phục màu đỏ. Nhìn tình hình trước mắt, có lẽ loại nhân viên này tồn tại chủ yếu ở phân xưởng khử độc, chuyện này cũng làm cho Tô Dung hứng thú hơn với phân xưởng này.
Quy tắc thứ 6 đều sai toàn bộ, tin tức trong quy tắc này Tô Dung cũng đã sớm biết. Dù sao công ty đáng chết này còn sản xuất đồ hộp thịt người mà! Sao nguyên liệu nấu ăn trong xưởng chế biến có thể an toàn đáng tin được chứ?