Tô Dung gật đầu, nhưng trước tiên cũng không giải thích tại sao mình nghĩ đây là tấm hình có thể hoàn thành nhiệm vụ, mà là hỏi Serena: "Sao cô biết tấm hình này có thể hoàn thành nhiệm vụ."
"Giống như cô vậy." Lúc này Serena đã điều chỉnh xong vẻ mặt của mình, cây ngay không sợ chết đứng nói.
Tô Dung lại không cho rằng như vậy.
Cô là dựa vào quy tắc đoán được, trong quy tắc đã nói rõ, tác phẩm có linh hồn là tốt nhất.
Tấm hình nào có linh hồn?
Trước tiên Tô Dung nghĩ đến tấm hình để cho người đàn ông nước ngoài té xỉu.
Cuối cùng bọn họ cũng không kết luận được nguyên nhân tại sao người đàn ông nước ngoài té xỉu, nhưng có thể xác định là, đối phương chạm vào tấm hình kia, sau đó cả người xanh mét, hôn mê bất tỉnh.
Nếu như chỉ là có trạng thái như vậy, dĩ nhiên không suy đoán ra được gì. Nhưng nếu như kết hợp với chuyện tác phẩm nghệ thuật sẽ có linh hồn, Tô Dung rất dễ dàng suy đoán ra: Sở dĩ anh ta té xỉu, là bởi vì tấm hình kia hút linh hồn của anh ta vào.
Vì vậy, tấm hình có linh hồn của người đàn ông nước ngoài chính là tác phẩm hoàn mỹ nhất.
Có lẽ kết luận này có chút đắn đo, bởi vì nếu như vậy giữa đội ngũ sẽ giết hại lẫn nhau. Nhưng suy đoán này của cô hoàn toàn có căn cứ, dù sao cô là dựa vào quy tắc để suy đoán ra kết quả, ai cũng không thể nói gì.
Mà nếu như Serena giống như cô, đều suy đoán dựa vào quy tắc, vây bây giờ cô ta cũng không cần che giấu gì cả, trực tiếp trả lời cô là được.
Nhưng cô ta không có nói thẳng, cái này làm cho Tô Dung không nhịn được nghi ngờ.
Đột nhiên cô hỏi: "Hoa hồng của cô đâu?"
Nghe vậy, Serena có chút nghi ngờ móc hoa hồng màu trắng của mình từ trong túi ra. Trong mắt Tô Dung, hoa hồng này đã biến thành màu hồng nhạt, mà Pitt thì ngạc nhiên hô to: "Sao hoa hồng của cô đã biến thành màu hồng rồi?"
Màu hồng, không phải màu hồng nhạt, vậy hoàn toàn chứng minh được suy đoán lúc trước của Tô Dung --- nói chuyện với người trong tấm hình, quả nhiên sẽ tăng ô nhiễm.
Không sai, cô suy đoán nguyên nhân hoa hồng của Serena biến thành màu hồng, chính là vì cô ta nghe được lời của người trong hình nói chuyện. Hơn nữa cô ta cũng không giả vờ như không nghe thấy, trái lại còn chủ động nói chuyện với đối phương.
Mà nội dung đối thoại của bọn họ, chắc chắn chính là: Hình được tiếp xúc với người có thể hấp thụ được linh hồn của người đó, trở thành một tác phẩm hoàn mỹ nhất.
Mặc dù chỉ là suy đoán, nhưng cô cũng không có tùy tiện.
Lúc ấy người trong tấm hình kia đã nói với cô "Cô muốn biết tìm tấm hình hoàn mỹ nhất sao". Vấn đề này thật sự rất hấp dẫn đối với bất kỳ điều tra viên nào ở trong phòng triển lãm này, cô tin tưởng đối phương dẫn dụ những người khác cũng là dùng câu này.
Lại liên hệ với chuyện đột nhiên Serena biết được phương pháp hoàn thành nhiệm vụ của phòng triển lãm này, cũng không phải bởi vì hiểu quy tắc, dĩ nhiên chỉ có thể là người trong hình nói cho cô ta biết.
Hình như Ngũ Minh Bạch hiểu được cái gì đó, vẻ mặt trở nên nghiêm túc, không hỏi Serena, mà là nhìn về phía Pitt: "Hai người ở hành lang hình người nhìn thấy cái gì? Hoặc là anh có phải hiện chỗ không đúng của Serena không?"
Bởi vì sức quan sát không quá mạnh, sau khi Pitt suy nghĩ một chút mới không chắc chắn nói: "Lúc ấy Serena hình như hỏi tôi một câu hỏi kỳ quái, đầu tiên hỏi tôi "Anh mới vừa nói cái gì?", sau khi tôi nói tôi không có nói gì cả, đợi một lát sau cô ta đột nhiên nói một câu "điều kiện". Sau đó cũng không có vấn đề gì cả.
Sau khi anh ta nói xong cũng phản ứng lại, chấn vấn Serena: "Không đúng, cuối cùng là cô đang nói chuyện với ai?"
Sắc mặt Serena rất khó coi, không đợi cô ta nói chuyện, Ngũ Minh Bạch đã trả lời thay cô ta: "Còn có thể là ai chứ? Đương nhiên là nói chuyện với tấm hình rồi!"
Anh ấy nói xong, trực tiếp gọi Tô Dung và Pitt đến chỗ mình, tạo thành thế giằng co với Serena: "Cô đã nghe được cái gì?"
"Cô ta nghe được người trong hình nói, chỉ có hình hấp thụ được linh hồn của người khác mới là hình hoàn mỹ nhất." Tô Dung đột nhiên mở miệng nói, sau đó nhìn về phía Serena: "Tôi nói có đúng hay không?"
Không cần lên tiếng, vẻ mặt của Serena đã nói lên hết tất cả.
Pitt vẫn chưa hoàn hồn được, mà vẻ mặt của Ngũ Minh Bạch đã trở nên rất khó coi rồi: "Chỉ có một loại phương pháp này sao?"
Nếu như chỉ có một loại phương pháp này, như vậy đã quyết định bọn họ nhất định sẽ tàn sát lẫn nhau.
"Tôi không xác định." Tô Dung lắc đầu, nhìn về phía Serena: "Này, nếu cô còn muốn sống, nhanh chóng kể lại đối thoại hoàn chỉnh của cô và người trong hình cho chúng tôi đi."
Dĩ nhiên Serena còn muốn sống, cô ta hiểu rõ, tình thế bây giờ không cho cô ta từ chối. Coi như hai người trong đội Tô Dung vì muốn hoàn thành nhiệm vụ, cũng nhất định sẽ giết cô ta trước.
Cho nên cô ta lựa chọn thỏa hiệp: "Giống như cô nói, người kia nói với tôi chỉ có tác phẩm hút linh hồn nguyên vẹn mới là tác phẩm hoàn mỹ nhất. Muốn hút được linh hồn nguyên vẹn phải để cho người đó chạm vào hình, như vậy hình có thể hút đi linh hồn của người đó."
Cô ta suy nghĩ một chút, tiếp tục nói: "Người kia còn nói cho cho tôi, tốt nhất là tôi có thể dẫn người đến trước mặt nó, như vậy nó có cách nắm chắc đối phương có thể chạm vào mình."
Sau khi nói xong những lời này, Serena nhún vai nói: "Cũng chỉ nói có bao nhiêu đó thôi. Tôi hoàn toàn không muốn hại người, nếu không trực tiếp đã lừa gạt Pitt đi qua rồi đúng không? Vốn dĩ tôi nghĩ vừa khéo có một tấm hình có thể để tôi hoàn thành nhiệm vụ. Kết quả lúc chạy về đã nhìn thấy cô đứng ở trước bức hình. Tô Dung, tôi thật sự rất tò mò tại sao cô có thể đoán được.”