Trong video còn có thể nói đối phương làm vậy là chính phủ nước A chuẩn bị kịch bản, cái loại tự tin phỏng vấn đó rất phù hợp với sở thích của dân chúng nước A, dễ dàng hấp dẫn người hâm mộ.
Nhưng ở trong quái đàm quy tắc này, lúc mới bắt đầu tại sao cậu ta lại nói như vậy? Mặc dù nghe được lời như thế đúng là sẽ có một ít người yếu kém thỏa hiệp, nhưng không đúng nha? Đội ngũ của bọn họ có bảy người, còn kéo thêm người vào làm gì? Mà ở chỗ này cũng chỉ có một mình cô, không có người khác, lẽ nào là vì bảo vệ thiết lập nhân vật sao?
Sau khi đi vào đại sảnh, Adam cũng nhìn thấy nhân viên đồng phục đỏ. Trong mắt của cậu ta lướt qua một chút suy nghĩ, sau đó hỏi Tô Dung: "Chỗ này không có nhân viên đồng phục xanh da trời, tất cả đều là nhân viên đồng phục đỏ?"
Quả nhiên người này không phải hoàn toàn vô năng, trong lòng Tô Dung nghĩ như vậy, gật đầu một cái.
Chỉ thấy đối phương vươn tay về phía cô: "Đưa quy tắc cho tôi."
Cô tức giận đến bật cười: "Đại thiếu gia, tôi cũng không phải là hầu gái của cậu."
Ý chính là tự cậu ta đi tìm quy tắc đi.
Đại khái cảm thấy cô không biết điều, Adam trợn mắt nhìn cô một cái, xoay người đi tìm nhân viên đồng phục đỏ. một lát sau cậu ta trở về, trên tay cầm một tờ hướng dẫn mới.
Nhìn vật trong tay của cậu ta, Tô Dung đột nhiên nghĩ gì đó, hỏi: "Sao chỉ có một mình cậu đi ra? Những người khác đâu?"
Adam quan sát Tô Dung từ trên xuống dưới, hỏi ngược lại: "Sao cô lại đi ra một mình?"
Nhìn ra được tính phản nghịch của người này, Tô Dung lười dây dưa với cậu ta, ngồi ở một bên ngậm miệng không nói chuyện.
Thấy cô như vậy, trái lại Adam rất có hứng thú hỏi: "Các người đã qua được hai phòng triển lãm rồi đi? Vừa khéo có thể trao đổi phương pháp hoàn thành nhiệm vụ một chút, chờ sau khi trở về chúng ta có thể nhanh chóng lấy được hết con dấu."
Đây chính là ý kiến hay, thật ra vốn dĩ Tô Dung cũng có suy nghĩ này, chỉ là lúc suy nghĩ đến tổ nhiều người của Adam thì từ bỏ, không nghĩ tới bây giờ Adam lại nói ý tưởng này.
Không làm chuyện không có lợi cho mình, Tô Dung ngẩng đầu lên nhìn cậu ta: "Vậy một người nói một cái trước, chờ sau khi hoàn thành xong lại nói tiếp một phòng triển lãm nữa."
Sở dĩ làm như vậy tất nhiên là bởi vì phòng ngừa Adam giở trò, nói ra phương pháp lấy con dấu sai. Chỉ nói phương pháp của một phòng triển lãm, vì lấy được phương pháp thứ hai cho nên nhất định cái phương pháp thứ nhất phải chính xác, chỉ có cái thứ hai mới đáng giá nghiên cứu kỹ.
Dĩ nhiên Adam cũng không từ chối, giống như Tô Dung nói, làm như vậy hai người đều có lợi. Dù sao quan hệ giữa nước A và Hoa Hạ rất tệ, rất có khả năng lừa dối lẫn nhau. Làm như vậy ít nhất có thể được một tin tức chính xác.
Suy nghĩ một chút, trước tiên cậu ta nói phương pháp của phòng triển lãm dễ cho Tô Dung: "Phương pháp lấy được con dấu của phòng triển lãm tranh sơn dầu là tìm ra bức trang sơn dầu tệ nhất, bức tranh kia không dùng tài liệu phù hợp tương ứng để chế thành."
Nghe được đối phương nói đầu tiên là phòng triển lãm tranh sơn dầu, Tô Dung nhíu mày.
Trong quái đàm quy tắc này cho ra bốn phòng triển lãm, rõ ràng phòng triển lãm của tranh sơn dầu và phòng triển lãm chụp ảnh là một loại, phòng triển lãm hiện thực và cổ đại là một loại.
Nếu để cho cô lựa chọn nói phương pháp lấy được con dấu của phòng triển lãm nào cho đối phương, cô sẽ chọn phòng triển lãm chụp ảnh. Chỉ cần phương pháp lấy được con dấu của phòng triển lãm chụp ảnh chỉ cần biết nhất định có thể làm được. Nhưng phòng triển lãm cổ đại thì khác, coi như là biết, nhưng cũng sẽ có tỷ lệ thất bại. Dù sao để cho phu nhân hài lòng cũng không dễ dàng như vậy.
Nói phương pháp lấy được con dấu của phòng triển lãm chụp ảnh, có thể đảm bảo bọn họ nhất định có thể đi ra từ phòng triển lãm này. Sau khi đi ra lại trao đổi phương pháp lấy con dấu của phòng triển lãm thứ hai cũng không muộn.
Tô Dung thật sự tò mò Adam có suy nghĩ như vậy giống cô hay không, cho nên mới nói phương pháp có được con dấu của phòng triển lãm tranh sơn dầu.
Không suy nghĩ đến vấn đề này nữa, câu trả lời của Adam cũng rất ý vị sâu xa. Bức tranh kém nhất là không dùng tài liệu phù hợp tương ứng chế tạo thành, vậy ý tương ứng là cái gì?
Vẽ trái táo sẽ dùng cành cây táo vẽ tranh, vẽ công xưởng sẽ dùng cục sắt trong công xưởng vẽ tranh, vẽ người sẽ dùng máu người, xương sườn người vẽ tranh.
Chắc là ý này đúng không.
Sau khi lấy được câu trả lời khẳng định, Tô Dung trực tiếp nói cho đối phương biết phương pháp lấy được con dấu của phòng triển lãm chụp hình.
Hai người nhìn nhau một cái, đột nhiên Tô Dung mở miệng hỏi: "Muốn đi không?”
Cô hỏi chính là có đi đến phòng triển lãm tượng sáp hay không.
Thật ra theo lý mà nói, Tô Dung nên chờ đồng đội của mình tới lại đi xông xáo vào nơi nguy hiểm như phòng triển lãm tượng sáp này, dù gì cũng chờ bạn đồng đội có quan hệ không kém với Hoa Hạ cũng được. Nếu đi cùng với điều tra viên của nước A, nhất là Adam thật sự là chuyện rất không sáng suốt.
Nhưng ở trong suy nghĩ của Tô Dung, tình huống bây giờ tạo tổ với Adam là thích hợp nhất.
Có ba nguyên nhân.
Thứ nhất, biểu hiện mới vừa rồi của Adam không hề thiểu năng ngu ngốc, nếu coi thường lập trường mối quan hệ của hai nước, rõ ràng là người có thể hợp tác.
Thứ hai chính là cô hy vọng có thể nhanh chóng lấy được con dấu phòng triển lãm tượng sáp, trở lại viện bảo tàng nghệ thuật gốc. Trải qua nhiều quái đàm quy tắc, Tô Dung rất rõ ràng năm giờ là giới hạn thời gian.
Buổi chiều sau năm giờ, lực lượng quỷ quái sẽ tăng cường, mà nửa đêm 12 giờ đến rạng sáng năm giờ chính là thời gian lực lượng của "nó" mạnh nhất.