"Không chết một người nào cả." Tô Dung trả lời, bây giờ người đàn ông nước ngoài chỉ là hôn mê thôi, mà Pitt thì bị ô nhiễm, đúng là không có người nào chết.
Lấy được câu trả lời, Adam hơi nhíu mày một cái, sau đó gật đầu, hình như cái gì cũng không xảy ra, cúi đầu nhìn quy tắc của phòng triển lãm tượng sáp.
Mà Tô Dung thì suy nghĩ đến phản ứng lúc nãy của cậu ta.
Cô học tâm lý học, tự mình hiểu nhiều về biểu cảm, tự nhiên nhìn ra được, mới vừa rồi vẻ mặt của Adam rõ ràng ngưng trọng một chút.
Nhưng mà tại sao? Câu trả lời của cô có vấn đề gì sao? Không có người chết không phải chuyện tốt sao? Hay là Adam cảm thấy người trong đội ngũ của cô chết ít, cho nên không hài lòng?
Nhưng vẻ mặt này cũng không đơn giản chỉ là không hài lòng, mà là có thêm chút lo lắng.
Cô không vội xem quy tắc, mà là nghiêm túc suy nghĩ một hồi, mới đột nhiên ngẩng đầu hỏi: "Bên các người chết mấy người?"
Nghe vậy, Adam quay đầu nhìn chăm chú cô một hồi, sau đó mới khạc ra hai chữ: "Không có."
Không có một người chết nào!
Đây là xảy ra chuyện gì?
Ở trong quái đàm quy tắc, thật ra thì bị ô nhiễm, hôn mê mới là số ít, chết chính là số mệnh của phần lớn mọi người. Mà bây giờ, tổng cộng có năm điều tra viên mất đi năng lực hành động, trong đó lại không có một người nào chết đào thải ra ngoài, đây rõ ràng là chuyện không hợp lý.
Tô Dung nhíu mày, biết được mới vừa rồi vì sao vẻ mặt của Adam lại như vậy. Cho đến bây giờ còn không có người nào chết, hiển nhiên quái đàm quy tắc này còn có cạm bẫy gì đang chờ bọn họ.
Nguy hiểm không biết tên luôn làm cho người ta phiền não, thấy Tô Dung đang suy nghĩ gì đó, Adam dùng tay gõ lên bàn, cắt đứt suy nghĩ của đối phương: "Trước qua ải này rồi nói sau."
Đúng vậy, bây giờ suy nghĩ đến chuyện này còn hơi sớm, ít nhất chờ qua cửa ải khó khăn này rồi hẵng nói. Tô Dung gật đầu một cái, cúi đầu bắt đầu đọc quy tắc của phòng triển lãm này.
[Quy tắc phòng triển lãm tượng sáp].
Một, mỗi lần phòng triển lãm chỉ mở hai tiếng đồng hồ, mời hết thời gian thì rời khỏi phòng triển lãm tượng sáp.
Hai, trong phòng triển lãm tượng sáp có rất nhiều tượng sáp trân quý chân thật, cấm làm hư hại. Nhiệt độ của thân thể con người rất dễ để cho tượng sáp bị hòa tan, xin đừng đụng chạm vào quá dài.
Ba, trừ khách thăm quan ra, trong phòng triển lãm tượng sáp không tồn tại những người khác. Nếu bạn cảm thấy có những người khác tồn tại, vậy cũng có thể là do phòng triển lãm tượng sáp bắt chước quá chân thật.
Bốn, tượng sáp do sáp chế tạo, sẽ không phát ra hơi ấm, lại không có xúc cảm giống như da người. Nếu như lúc bạn chạm vào tượng sáp cảm nhận được xúc cảm không thuộc về tác phẩm tượng sáp, có thể đi khu nghỉ ngơi, nghỉ ngơi năm phút lại trở về.
Năm, tượng sáp của chúng tôi là chế tạo từ hình người thật, có nhiều loại kiểu dáng, nhưng bên trong tuyệt đối không xuất hiện mặt của bạn và đồng đội của bạn. Nếu như bạn thấy tượng sáp có khuôn mặt tương tự bạn và đồng đội, bạn phải đảm bảo tìm được điểm khác nhau giữa tượng sáp và bạn, nếu không mời nghĩ cách phá hủy tượng sáp kia.
Sáu, chỉ có tượng sáp mới có thể đạt được con dấu.
Giống với hai phòng triển lãm lúc trước, trong sáu quy tắc này cũng chỉ có một quy tắc là sai, rất rõ ràng chính là nửa câu sau của quy tắc thứ ba.
Mà những quy tắc còn lại làm cho Tô Dung không nhịn được nhíu mày, đầu tiên quy tắc thứ năm hiển nhiên mâu thuẫn với quy tắc thứ hai, quy tắc thứ hai cấm điều tra viên phá hỏng tượng sáp, nhưng quy tắc thứ năm lại nói nếu những tượng sáp có chút giống mình, phải hủy diệt.
Mà chỗ thú vị chính là, hai quy tắc này điều chính xác. Nói cách khác cô đúng là không thể làm hư tượng sáp, nhưng cũng phải hủy tượng sáp giống mình.
Quy tắc thứ sáu cuối cùng cũng rất có ý nghĩa sâu xa, Chỉ có tượng sáp mới có thể đạt được con dấu, vậy chỉ có thể nói bọn họ phải trở thành tượng sáp mới có thể hoàn thành nhiệm vụ?
Nhưng trở thành tượng sáp rồi vậy có thể rời khỏi phòng triển lãm này sao?
Mà điều quy tắc thứ tư cũng không bình thường, nó dùng từ "có thể" mà không phải là "phải". Nói cách khách gặp phải tượng sáp có xúc cảm không đúng mặc dù sẽ nguy hiểm, nhưng chắc sẽ không trực tiếp giết người?
Lúc này Adam cũng đã xem xong, ngẩng đầu hỏi Tô Dung: "Cô cảm thấy trừ quy tắc thứ ba và thứ sáu là sai ra, giữa quy tắc thứ hai và thứ năm phải có một cái sai, những quy tắc còn lại thì có sai không?"
Hiển nhiên Adam lầm tưởng hai quy tắc trái ngược nhau phải có một cái quy tắc sai, sau đó cậu ta còn cho là quy tắc thứ 6 bị sai.
Nếu như Tô Dung không trải qua nhiều quái đàm quy tắc, có lẽ sẽ sinh ra nghi ngờ và hiểu lầm giống như với Adam. Nhưng đã đến bây giờ, có nhiều kinh nghiệm, coi như cô không có [công cụ nhắc nhở ô nhiễm], cũng tuyệt đối có thể nhìn ra quy tắc thứ 2 và 5 cũng không phải là quy tắc hoàn toàn đối lập nhau.
"Ai nói muốn hủy diệt một tượng sáp phải tự mình ra tay chứ?" Tô Dung nói suy nghĩ của mình ra, nhìn Adam: "Cho nên quy tắc 2 và 5 không nhất định phải có một cái sai."
Nghe được lời của cô, Adam ngẩn ra, suy nghĩ trong đầu lập tức được thông suốt hơn: "Cô nói đúng! Trái lại là tôi suy nghĩ không toàn diện."
Biểu hiện của cậu ta càng để cho Tô Dung cảm thấy được chỗ không đúng, nếu tính của của Adam chính là như vậy, vậy biểu hiện lúc trước của cậu ta là chuyện gì xảy ra.
Thân thiết với người quen sơ là đại kỵ, Tô Dung cũng không nói nhiều, chỉ là đã quyết định, nếu như bọn họ đều hoàn thành phòng triển lãm này, đến lúc đó lại hỏi cũng không muộn.