Nếu không ô nhiễm, có nên nhận hay không?
Trong quy tắc không có nhắc đến chuyện này, Tô Dung cũng không có chỗ tham khảo.
Nhưng mặc dù không có đầu mối cô cũng không có lựa chọn nói chuyện mình nghe được tiếng chuông điện thoại cho Adam nghe.
Giống như ở trong phòng triển lãm chụp ảnh, cô nghe được tiếng người nói chuyện. Loại chuyện chỉ có một mình nghe được này, trước khi xác định được nó là tốt hay xấu, Tô Dung sẽ không chủ động nói ra.
Bởi vì chuyện này sẽ để cho sự đoàn kết yếu ớt của tổ bọn họ sụp đổ trong chớp mắt.
Tiếng chuông điện thoại vẫn cứ vang lên, Tô Dung nhắm mắt lại. Mặc kệ như thế nào, nếu trong quy tắc không nhắc đến, vậy thì nghe đi, có lẽ là một đầu mối mới, tệ đi nữa cũng sẽ không trực tiếp uy hiếp đến tính mạng, nếu không không có đạo lý nào không nhắc đến trong quy tắc.
Sau khi hạ quyết tâm, Tô Dung xít lại gần tượng sáp người đàn ông làm bộ kiểm tra. Trên thực tế là đến gần điện thoại, nhấn vào nút nhận điện thoại.
Có một giọng nói không rõ làng truyền từ đầu bên kia điện thoại: "Tô Dung, cô cần phải tin tưởng tôi, Adam ở bên cạnh cô chính là giả."
--- đây là giọng nói của Adam.
Trong nháy mắt nghe được lời này, đầu óc của Tô Dung tự động phân tích. Đầu tiên cô có thể khẳng định giọng nói đầu bên kia điện thoại là Adam, nhưng chỗ này của cô, Adam vẫn còn đang đứng ở chỗ kia, không thể nào gọi điện thoại cho cô được.
Cho nên đầu bên kia điện thoại chính là một "Adam" khác, hơn nữa tuyên bố Adam ở chỗ cô là giả mạo.
Thời gian của cú điện thoại này thật sự rất trùng hợp, đúng lúc cô mới vừa bị tượng sáp bà lão hù dọa, thiếu chút nữa làm ra hành động sai lầm. Trùng hợp như vậy làm cho Tô Dung không nhịn được sinh ra lòng cảnh giác.
Đây có phải là quỷ quái sử dụng kế ly gián không? Để cho cô và Adam không tín nhiệm lẫn nhau, giết lẫn nhau, cuối cùng "nó" ngư ông đắc lợi.
Nhưng trên người Adam có rất nhiều đạo cụ quái đàm, nếu như bọn họ thật sự bị buộc tách ra, mà đối phương lại ý thức được bên cạnh cô có nguy hiểm, vậy dựa vào một ít đạo cụ quái đàm liên lạc với cô cũng rất bình thường.
Hai loại khả năng mâu thuẫn này tồn tại với nhau, nhưng Tô Dung biết đối phương là nói thật.
--- Bởi vì cô cũng cảm thấy Adam có vấn đề.
Đúng vậy, rất sớm cô đã thấy Adam bây giờ khác với trước đó. Từ việc tính cách của cậu ta thay đổi một chút, còn có sự lỗ mãng không giải thích được.
Nhưng bởi vì Adam ở chỗ này không có làm hành động gì tổn thương đến cô, cho nên cô mới án binh bất động.
Chỉ là nếu như Adam bên cạnh cô chính là giả, vậy thân phận của bọn họ đổi cho nhau lúc nào?
Kết hợp với thời gian mà đối phương biểu hiện không bình thường, Tô Dung rất nhanh đã chú ý đến một chi tiếng không đúng lúc trước --- Hình như là từ khi cô đi vào cánh cửa của khu nhân vật.
Khi đó sau khi cô nghe được động tĩnh thì quay đầu lại, đã nhìn thấy Adam đưa lưng về phía cô đóng cửa lại. Lúc đó chỉ cảm thấy hơi không đúng, nhưng bây giờ suy nghĩ lại, không nói đến chuyện đóng cửa này là không cần thiết, chỉ nói đến tư thế lúc đó của Adam đã có vấn đề rồi.
Nếu như cậu ta đi theo sau cô tiến vào như bình thường, vậy lúc cậu ta đóng cửa hoàn toàn không cần quay hẳn lưng với cô. Tư thế chính diện với cô cũng có thể tiện tay đóng cửa lại, hoặc là hơi nghiêng người đóng cửa lại cũng được, mà không phải hoàn toàn quay lưng lại đóng cửa.
Đây là một chuyện rất nhỏ, ngay cả lúc ấy Tô Dung cũng không phát hiện ra.
Cái mông quyết định đầu, lúc này cô cảm thấy Adam không đúng, mới suy nghĩ lại, tìm được vấn đề chỗ này.
Mặc dù trong lòng cô tin tưởng, nhưng bây giờ không thể trả lời Adam ở bên kia điện thoại. Bởi vì còn có một Adam khác đang ở cùng một phòng với cô, một khi cô nói chuyện, nhất định sẽ làm cho đối phương cảnh giác.
Nếu như Adam ở cùng chỗ với cô là giả, vậy bây giờ cô bại lộ tương đương với chuyện đưa mình vào nguy hiểm.
Adam ở đầu bên kia điện thoại cũng biết chuyện này, sau khi cho Tô Dung hai giây để tiêu hóa thì lấy tốc độ cực nhanh nói tiếp: "Tôi là dùng điện thoại đạo cụ quái đàm gọi điện thoại cho cô, tác dụng của đạo cụ này chỉ cần tôi chọn một người gọi điện thoại cho người đó, các loại điện thoại ở gần với người này đều sẽ liên thông đến điện thoại của tôi. Dĩ nhiên nếu như gần chỗ cô không có điện thoại, đạo cụ này cũng vô dụng. Cũng may bên cô có."
Giới thiệu đơn giản, cực kỳ xa hoa.
Tô Dung nghe xong thì cảm thấy quá hâm mộ, mà bên kia Adam nói tiếp: "Nếu như tôi đoán không sai, chắc chúng ta bị tách ra khi tiến vào khu nhân vật. Lúc ấy tôi thấy cô đi vào, mới vừa muốn đi theo, đã nhìn thấy cô lập tức đi ra, nói với tôi trước tiên không vội đi khu nhân vật, ở lại chỗ này nhìn thêm chút đi."
Lời này không hẹn mà hợp với suy đoán trước của Tô Dung, quả nhiên bọn họ đều bị tách ra từ chỗ đó.
Mà Adam gặp phải "Tô Dung" giả, cho nên suy đoán bên chỗ cô cũng gặp phải "Adam" giả.
Đúng vậy, bây giờ Tô Dung đã hoàn toàn tin tưởng Adam ở đầu bên kia điện thoại thật sự là Adam. Trái lại cũng không hoàn toàn vì lời của Adam, so sánh với lời của người khác, cô càng tin tưởng vào quan sát phán đoán của mình.
Ngay mới vừa rồi, Tô Dung đột nhiên ý thức được một chuyện --- cô khẳng định đã bị ô nhiễm, bởi vì cô cũng nhìn thấy tượng sáp nhúc nhích.
Từ sau khi Adam lật tung tượng sáp, cậu ta cũng vì Tô Dung không làm gì mà bày ra bộ dạng làm biếng, hoàn toàn không thể lại bị ô nhiễm.
Cho nên theo lý thuyết khi hoa hồng của cô biến thành màu hồng đậm, cùng một mức độ ô nhiễm với Adam trong phòng, như vậy khi cô nhìn thấy hoa hồng của Adam thì phải là màu đỏ hồng.