Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 390

Chương 390 -
Chương 390 -

Nhưng hoa hồng của Adam vẫn là màu hồng đậm.

Chuyện này làm cho Tô Dung ý thức được, hoa hồng của Adam trong phòng này với cô có thể là giả, hoàn toàn không biết thay đổi màu sắc. Hoa hồng là giả, tất nhiên người cũng là giả.

"Ai, tiếp theo nên làm cái gì đây?" Tô Dung thở dài, than phiền với "Adam" trong phòng: “Đã hồi lâu, cũng không tìm được đầu mối.”

Nghe vậy, "Adam" lập tức nói: "Tôi đã nói cô quá bảo thủ rồi, những tượng sáp này phải lục lọi tìm kiếm, cô không lục lọi sao có thể tìm ra được đầu mối chứ?”

Tô Dung như có như không phụ họa, sau đó lại bày ra bộ dạng do dự khi hành động này quá nguy hiểm. Thấy cô u mê không tỉnh, "Adam" cũng lười nói nhiều. Dù sao ở trong suy nghĩ của hắn ta, cô không có cách nào khác.

Mà Adam thật ở đầu bên kia điện thoại lại nghe hiểu được ý của cô, cô đã tin tưởng mình, đang hỏi mình tiếp theo phải làm cái gì.

"Coi như cô thông minh.” Trong giọng nói của Adam mang theo chút hài lòng, tỉnh táo nói: "Tôi đã trói người giả mạo cô ở bên tôi lại rồi, cô nhanh chóng mở cửa, chúng ta cùng nhau trói người giả mạo lại, sau đó thương lượng đối sách. Tôi bây giờ đang ở bên ngoài cửa."

Thì ra là như vậy, xem ra vừa rồi người giả mạo khóa cửa, còn không để cho cô đi ra ngoài. Tô Dung đã hiểu, sau đó nhẹ giọng nói: "Không, tôi không thể."

"Adam" giả cho là cô từ chối đề nghị lục lọi quần áo của tượng sáp, cười lạnh hỏi: "Vậy cô muốn nói gì?"

Adam thật ở bên kia thì cũng hỏi giống như vậy: "Tại sao? Cô đừng làm bậy, vẫn là mở cửa cho tôi, chúng ta cùng nhau thương lượng."

Tô Dung rất rõ ràng, sỡ dĩ Adam giả xuất hiện, mục đích nhất định là muốn thừa dịp cô chỉ có một mình hại cô. Cho nên vì lý do an toàn, nên đi ra ngoài hội hợp với Adam thật là biện pháp tốt nhất.

Nên biết trên tay của Adam thật có một đống đạo cụ quái đàm, dưới tình huống không tổn hại tượng sáp, chế ngự người giả mạo này cũng không khó khăn gì?

Cô sở dĩ không đồng ý rời đi, là bởi vì cô đột nhiên hiểu được quy tắc thứ 6 [Chỉ có tượng sáp có thể đạt được con dấu].

Tượng sáp bình thường sẽ không động đậy, tất nhiên không có cách nào giúp bọn họ lấy được con dấu. Mà để cho bọn họ biến thành tượng sáp thì không thể.

Nhưng bây giờ có một tượng sáp biến thành "Adam" giả, vậy không phải đã có người giúp hoàn thành nhiệm vụ sao?

Để cho Adam thật đến bắt "Adam" giả này tất nhiên là được, nhưng bởi vì không thể làm hư hại tượng sáp, bọn họ cũng không có cách nào tra hỏi đối phương chuyện sáp. Trái lại bởi vì bắt hai người giả này, mà mất đi cơ hội đạt được đầu mối.

Cho nên cô không tính làm theo lời của Adam thật, nếu đến bây giờ "Adam" giả cũng không làm tổn thương đến cô, vậy chứng minh hắn ta tạm thời không có năng lực trực tiếp tổn thương đến cô, Dĩ nhiên cô phải thừa dịp này thăm dò tình báo một chút.

Nghĩ đến đây, Tô Dung sờ túi một cái. Trong túi của cô có đạo cụ có thể để cho cô trực tiếp thông qua, sau đó sau khi hoàn thành không có cách nào giải thích với Adam, dù sao cô tốt nhất không nên bai lộ mình có đạo cụ quái đàm.

Cho nên không phải vạn bất đắc dĩ, cô vẫn có ý định trước tiên dựa vào mình thử một chút.

Không có cúp điện thoại, Tô Dung nhìn về phía "Adam" giả: "Tôi đột nhiên nghĩ đến, quy tắc thứ sáu không phải nói chỉ có tượng sáp mới có được con dấu sao? Vậy chúng ta biến mình thành tượng sáp, có phải có thể thấy con dấu ở chỗ này không?"

"Adam" giả: "???"

Hắn ta thật sự bất ngờ không ngờ Tô Dung suy nghĩ một hồi lâu, cuối cùng lại có thể nghĩ ra phương pháp hoang đường như vậy

Cũng may cái này có lợi với hắn ta, cũng đủ để cho "Adam" có chút nghi ngờ: "Cô nói thật? Sau khi biến thành tượng sáp ngay cả đi ra ngoài cũng được, còn lấy con dấu làm gì?"

"Đương nhiên là có biện pháp!" Trên mặt Tô Dung tràn đầy tự tin, nói ra lời giải thích mà mình đã sớm có chuẩn bị: "Tôi biến mình thành tượng sáp, cậu đến lấy con dấu không phải là được sao? Con dấu của phòng triển lãm này cũng không phải chỉ cho một người in vào, cậu lấy con dấu, in vào tờ hướng dẫn của hai chúng ta, sau đó chuyển tôi ra ngoài, tôi đoán như vậy có thể trở về."

Mặc dù cô suy nghĩ rất chu toàn, nói chuyện rất thành khẩn, nhưng "Adam" vẫn có chút nghi ngờ. Dù sao nói thế nào đi nữa Tô Dung cũng không phải là kẻ ngu, loại người có kế hoạch rõ ràng cũng có thể nhìn ra được chỗ không đúng đi?

Trong mắt hắn ta lóe lên ánh sáng nghi ngờ, nhưng ngoài mặt vẫn đồng ý: "Ý kiến hay! Sao tôi không nghĩ đến? Cô yên tâm, tôi nhất định sẽ chuyển cô ra ngoài! Cô chỉ cần dựa vào bức tượng này, rất nhanh có thể biến thành tượng sáp."

Nhưng mà lúc này, hình như Tô Dung kịp phản ứng lại, nhíu mày nói: "Đúng vậy, tôi đột nhiên ý thức được, lỡ như cuối cùng cậu lật lọng thì sao? Dù sao chúng ta vốn không hợp nhau."

Cô lộ ra vẻ suy nghĩ, hình như đã đổi ý: "Cái gì đều là tôi làm, cậu không bỏ ra chút gì sao?"

"Sao cô có thể lật lọng như vậy?" Mắt thấy vịt đã đến miệng còn muốn bay, "Adam" lập tức lo lắng hỏi.

Sau đó giống như ý thức được biểu hiện của mình quá khoa trương, lại tằng hắng một cái, cố gắng bình tĩnh nói: "Chủ yếu là tôi nghĩ thông suốt, bây giờ chúng ta là châu chấu trên cùng một sợi dây, cô cần phải tin tưởng tôi."

"Ừ, nếu như cậu đã nói như vậy, vậy cậu đi biến thành một tượng sáp đi, tôi đến lấy con dấu chuyển cậu ra ngoài, như thế nào?" Tô Dung có thể tin lời nói dối của hắn ta mới là lạ.

Thái độ như vậy của cô trái lại để cho "Adam" càng tin, nhìn lúc này cũng biết trước kia người này đúng là hồ đồ nhất thời, nhưng nếu đã hồ đồ nhất thời, hắn ta phải để cho cô hồ đồ cả đời.

Bình Luận (0)
Comment