Trong mắt "Adam" xuất hiện một tia hung ác, cười nói: "Vậy cô muốn như thế nào? Hoặc là nói, cô muốn tôi làm cái gì?"
"Ít nhất cậu phải tìm cho tôi đầu mối quan trọng có thể sánh bằng với hành động nguy hiểm mà tôi chuẩn bị làm, nếu không tôi sẽ không thỏa hiệp." Tô Dung làm bộ suy nghĩ một chút, cho ra một câu trả lời.
Nghe vậy, "Adam" rối rắm. Hắn ta không muốn trả giá gì cả, nhưng hắn ta cũng biết đây đã là Tô Dung đang nhượng bộ. Nếu như đổi lại là hắn ta, kịp phản ứng đề nghị mới vừa rồi của mình rất ngu ngốc, nhất định sẽ trực tiếp buông tha, mà không phải mượn cái này đạt được mục đích.
Cho nên ở trong mắt hắn ta, bây giờ Tô Dung vẫn chưa tỉnh táo lại, đoán chừng là bị ô nhiễm. Sau khi bị ô nhiễm đầu óc mơ màng vận chuyển chậm, thứ nghĩ ra không đáng tin cũng là bình thường.
Hắn ta không biết là, Tô Dung chỉ là định giả heo ăn thịt thỏ. Chờ "Adam" bỏ ra thứ cô mong muốn, lập tức trực tiếp lật lọng nghênh đón Adam thật trở về.
Lúc "Adam" giả đang do dự, Tô Dung bước nhanh đến, sau đó làm bộ như tùy ý nắm lấy tay của hắn ta, kéo hắn ta đến bên cạnh bà lão thuận tiện vươn tay cúp điện thoại để tránh bị phát hiện.
"Đúng rồi, trước tiên cậu nhìn thử, mới vừa rồi hình như chúng ta đều thấy là cái tượng sáp này động đậy, cậu nói có phải tượng sáp này có chỗ đặc biệt không." Tô Dung nói xong, tự nhiên buông tay ra.
"Adam" bị giật mình bởi động tác bất ngờ của cô, lúc phản ứng lại thì cô đã buông tay rồi. Hắn ta cẩn thận quan sát vẻ mặt của Tô Dung, cảm thấy không có khác thường gì, lúc này mới làm bộ nhìn tượng sáo.
Mà lúc này Tô Dung hơi cúi đầu, che giấu đôi mắt kinh ngạc hoảng sợ của mình ---
Tay của "Adam" này ấm áp!
Dựa theo quy tắc, tượng sáp nhất định phải có xúc cảm lạnh như băng, tuyệt đối không có xúc cảm ấm áp như da người.
Cho nên tình huống của "Adam" này là được nhắc trong quy tắc 4 [Tượng sáp do sáp chế tạo, sẽ không có hơi ấm, lại càng không có xúc cảm như da người.]
Như vậy bây giờ chuyện cô phải làm là nửa đoạn sau của quy tắc này [nếu như lúc bạn chạm vào tượng sáp cảm nhận được xúc cảm không thuộc về tượng sáp, có thể đến khu nghỉ ngơi nghỉ năm phút, rồi trở lại.]
Không đúng! Tô Dung đột nhiên lại ý thức được một vấn đề. Trong điện thoại Adam có nói cậu ta đã bắt người giả mạo kia lại, vậy sao cậu ta không phát hiện ra chuyện này chứ?
Phải biết đây cũng không phải là một tin tức bình thường, gặp phải tượng sáp có nhiệt độ nhất định phải tránh đến khu nghỉ ngơi mới được, nhưng mà hết lần này đến lần khác Adam không có nhắc đến.
Cậu ta thật sự là Adam sao? Tô Dung không nhịn được nghi ngờ.
Tô Dung cẩn thận suy nghĩ lại lời của Adam trong điện thoại, rất nhanh phát hiện được một điểm khả nghi: Adam không thể không biết tầm quan trọng của chuyện nói lòng vòng, thăm dò, nhưng cậu ta trực tiếp để cho Tô Dung mở cửa, hơn nữa ba bốn lần nhấn mạnh chuyện này.
Nếu như là Adam trong điện thoại có vấn đề, vậy cuối cùng người nào là Adam thật?
Nói thật Tô Dung không muốn nghi ngờ Adam trong điện thoại, cách giải thích của cậu ta rất giống Adam thật, mặc kệ là giọng điệu hay cách sử dụng đạo cụ quái đàm đều không có vấn đề gì.
Nhưng nếu như cậu ta thật sự là Adam, lại giải thích chuyện tại sao cậu ta không phát hiện người giả có hơi ấm?
Không, thật ra còn có một loại khả năng! Đôi mắt Tô Dung bỗng nhiên sáng lên, Adam lại bị ô nhiễm!
Sau khi bị ô nhiễm sẽ sinh ra nhận biết sai lầm, giống như khi cô ở ký túc xá số 44, bọn họ đều bị ô nhiễm cho nên không phát hiện sự vặn vẹo trên khuôn mặt, như vậy Adam cũng hoàn toàn có thể bị ô nhiễm mà không cảm nhận được nhiệt độ chính xác.
Chỉ là Tô Dung vẫn không dám mở cửa, bởi vì cô không biết rốt cuộc bây giờ Adam bị ô nhiễm đến trình độ nào. Nếu như đã biến thành ô nhiễm nghiêm trọng, vậy cô thật sự không dám mở cửa cho đối phương.
Quả nhiên vẫn phải dựa vào mình.
Tô Dung thở dài, lại lần nữa nhìn về phía "Adam" giả. Người này chắc chắn là hàng giả, nhưng lại không phải là tượng sáp, cũng chỉ có thể là quỷ quái thôi.
Tô Dung ở phía sau hàng giả lộ ra vẻ hưng phấn, tượng sáp không thể bị làm hư, nhưng quỷ quái có thể! [Xẻng phệ linh] của cô có thể đánh cả quỷ quái, quỷ quái này nhìn vào cũng không mạnh lắm, vậy cô không phải có thể dùng bạo lực đập vỡ sao?
Lúc này cuối cùng "Adam" cũng mở miệng: "Như vậy đi, tôi nói cho cô một đầu mối quan trọng, sau đó cô lại làm theo lời đề nghị mới vừa rồi, như thế nào?"
Nghe vậy Tô Dung không có hành động thiếu suy nghĩ, gật đầu: "Cậu nói đi."
"Con dấu ở trong tim tượng sáp." "Adam" mở miệng nói ra một bí mật kinh người.
Tô Dung: "?"
Cô thật sự bị lời này làm cho sửng sốt, hồi lâu mới há miệng hỏi: "Sao cậu biết được.
Ngay cả che giấu cũng không che giấu mình có thị giác thượng đế sao?
Trái lại "Adam" có lý chẳng sợ nói: “Tôi dùng đạo cụ quái đàm thăm dò được."
Đây đúng là một lý do vạn năng, Tô Dung nghi ngờ nhìn hắn ta một cái, đột nhiên cầm ra một chai bột màu xanh lá: "Đây là bột thành thật, cậu uống nó xong thì lặp lại lời vừa rồi, tôi mới chịu tin tưởng cậu. Cậu cũng không cần lo lắng tôi hại cậu, bây giờ hai người chúng ta là đồng đội, hại cậu tôi cũng không có chỗ tốt nào."
Biểu hiện càng cẩn thận của cô, càng làm cho "Adam" tin tưởng đây mới là tính cách thật mà cô biểu hiện ra. Dù sao hắn ta cũng không sợ bị Tô Dung đầu độc, sau khi suy nghĩ một chút thì gật đầu: "Được, cô đưa cho tôi đi, chỉ là sau khi xác định, cô nhất định phải làm theo lời đề nghị lúc nãy!"