Ý của Ngũ Minh Bạch hiểu chính là: Tô Dung không ưu tú, tôi sẽ không mời một người vô dụng.
Mà sau khi Tô Dung nghe, hoặc là nói sau khi cô quan sát thì đưa ra kết luận ý thật của Adam: Nước A không tốt như vậy, tôi sẽ không mời người có chủ kiến của mình.
Cô không có chứng cứ, nhưng cô cảm thấy ý của lời Adam chính là như vậy. Tô Dung rất có lòng tin với thực lực của mình, hơn nữa cậu ta còn thiếu nợ mình, không thể nào mở miệng chế nhạo cô trắng trợn như vậy được.
"Hai người thì sao?" Cô đổi chủ đề, để tránh cho Ngũ Minh Bạch và Adam cãi vả: "Hai người các người lúc nào hoàn thành nhiệm vụ của phòng triển lãm cổ đại."
“Đại khái là khoản 20 phút trước." Serena lấy lòng chủ động trả lời: "Anh Ngũ đây hoàn thành trước, sau đó ở bên trong đợi tôi một lát. Nhắc đến cũng may, cô sớm rời đi, càng về sau đám chủ tử kia càng nóng nảy, hơi lơ là một chút sẽ làm cho bọn họ tức giận. Cô là nhân vật nha hoàn, nếu ở lại trong đó, sợ rằng không có cách nào dỗ bọn họ được."
Cái này giống như phỏng đoán lúc trước của Tô Dung. Mặc dù thân phận nha hoàn được gần chủ tử, nhưng dù sao địa vị quá thấp, ở lại lâu rất dễ dàng xảy ra chuyện.
Mà Ngũ Minh Bạch ở một bên cũng gật đầu, ngay cả lão phu nhân được anh ấy dỗ dành thật tốt sau đó cũng thiếu chút nữa tức giận với anh ấy, độ khó có thể thấy được nâng lên. Hơn nữa không chỉ có như vậy: "Càng về sau uy lực của Pitt càng mạnh, lúc hai chúng tôi rời đi, anh ta thiếu chút nữa bắt được tôi."
Đang nói chuyện, lại có hai người đi ra từ phòng triển lãm, đều là người nước A. Một người trong đó thấy Adam, kinh ngạc hỏi: "Adam, Martini không ở cùng với cậu sao?"
Adam nghe vậy nhíu mày, đi đến: "Lúc ấy tôi vừa rời đi đã đi vào phòng triển lãm tượng sáp, sau khi lấy được con dấu mới trở về, hoàn toàn không nhìn thấy Martini gì đó. Các người không đi cùng nhau sao?"
"Cái gì!Adam, cậu thông qua phòng triển lãm tượng sáp rồi sao?" Hai người lộ ra vẻ kinh ngạc vui mừng, trong nháy mắt trực tiếp quên mất Martini, xúm lại hỏi cậu ta: "Phương pháp thông qua của phường triển lãm tượng sáp là gì vậy?"
Nhìn bọn họ như vậy, trong mắt Adam thoáng qua một tia ghét bỏ: "Martini đi đâu? Các người nói xong tôi lại trả lời các người."
"Cậu ta hoàn thành nhiệm vụ sớm hơn chúng tôi, nói là mình đi ra ngoài với câu, sau đó thì đi ra ngoài." Một người trong đó nói.
Nhất thời Adam đã hiểu, xem ra Martini cũng bị đưa vào đại sảnh hoa hồng đỏ. Cậu ta nói chuyện này cho hai người biết, lại nói phương pháp thông qua, sau đó tỉnh táo nói: "Bây giờ các người chia nhau ra đi vào phòng triển lãm tranh sơn dầu rồi lại đi ra, hội họp với Martini ở đại sảnh hoa hồng đỏ đi.”
Nếu chỉ có một mình Martini bên kia, chờ cậu ta không khống chế được đi vào phòng triển lãm tượng sáp, vậy lúc đó chính là ngày giỗ của cậu ta.
"Vậy nếu như Martini đã tiến vào thì sao?" Một người trong đó hỏi.
Lúc này Adam lộ ra có chút không kiên nhẫn: "Vậy hai người các cậu họp thành đội."
Nói cách khác chính là, Martini chết chắc.
Vẻ mặt hai người cũng trở nên nghiêm túc, lập tức gật đầu, chỉ là vẫn có chút lo lắng: "Vậy còn cậu thì sao? Cậu cũng biết, lần này chúng tôi chủ yếu là đi bảo vệ cậu."
Hiển nhiên lời này đã chọc cười Adam: "Tôi còn cần hai người bảo vệ sao?" Gai người ngượng ngùng nhìn nhau, xoay người rời đi.
Tô Dung thì dẫn theo hai người Ngũ Minh Bạch đến phòng triển lãm tranh sơn dầu, cô đã lấy được phương pháp thông qua, muốn thông qua rất dễ dàng.
Sau khi đi vào, nhân viên đồng phục xanh dương theo lệ đưa quy tắc cho bọn họ.
《 Quy tắc phòng triển lãm tranh sơn dầu》
Một, phòng triển lãm tranh sơn dầu chỉ có rất nhiều tranh sơn dầu và khách tham quan, xin tuyệt đối đựng đụng chạm làm hư hại tranh sơn dầu.
Hai, nếu như thấy có người đã chạm vào tranh sơn dầu, không được tiếp xúc với người đó, nhanh chóng đi tìm nhân viên nói rõ tình huống. Chú ý nhân viên bạn tìm là nhân viên đồng phục xanh dương.
Ba, mỗi bức tranh sơn dầu của phòng triển lãm đều là hoàn mỹ nhất, bày ra người, vật trong tranh một cách tinh tế.
Bốn, tranh sơn dầu là vật tĩnh, sẽ không xuất hiện trái cây chuyển động, người đi ra khỏi tranh, đây chỉ là tưởng tượng để làm cho bức tranh thêm sinh động thôi.
Năm, trong phòng triển lãm, tranh sơn dầu đều có nội dung cụ thể, nếu như nhìn thấy tranh sơn dầu thuần sắc, mời lập tức nghĩ cách rời khỏi phòng triển lãm.
Sáu, xé bỏ sản phẩm chất lượng kém có thể đạt được con dấu.
Có vẻ rất dễ thấy, trong sáu quy tắc nàyquy tắc thứ 4 bị sai.
Mà phương pháp thông qua giống như Adam nói, hủy tác phẩm kém nhất là được.
"Quy tắc này mâu thuẫn!" Xem xong quy tắc Serena nhíu mày nói: "Quy tắc thứ nhất nói không làm hư hại tranh sơn dầu, quy tắc thứ sáu thì nói hủy diệt tác phẩm kém nhất. Vậy sao chúng ta có thể lấy con dấu được?"
Ngũ Minh Bạch đã phát hiện được manh mối, lắc đầu một cái: "Cô nhìn kỹ đi, quy tắc thứ 3 đã nói, tranh sơn dầu trong phòng triển lãm là hoàn mỹ. Vậy tác phẩm kém không phải là tranh sơn dầu rồi."
Đúng là như vậy, thậm chỉ quy tắc thứ 6 còn dùng từ "sản phẩm" để hình dung tranh sơn dầu không hoàn mỹ. Nếu nó không phải là tranh sơn dầu, tất nhiên cũng có thể hủy diệt.
Nhưng có một ít chỗ cần phải chú ý, khác với phòng triển lãm chụp ảnh có hai lần cơ hội, hiển nhiên chỗ này chỉ có một lần cơ hội, một khi thất bại tương đương với việc hủy hoại tranh sơn dầu, là trực tiếp không tuân theo quy tắc.
Cũng may bọn họ đã biết cách để phán đoán sản phẩm kiém, Tô Dung nói phương thức hoàn thành nhiệm vụ mà Adam đã nói cho hai người Ngũ Minh Bạch.
Ngũ Minh Bạch nghe xong thì nghi ngờ hỏi: "Cô chắc chắn cậu ta nói thật sao? Chắc sẽ không là cố ý lừa chúng ta đi!"