Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 398

Chương 398 -
Chương 398 -

Lúc này cám dỗ xung quanh càng đầu độc lòng người hơn, Serena và Ngũ Minh Bạch ở phía trước rõ ràng đã chạy chậm lại, còn bụm lỗ tai, hiển nhiên là bị những lời đầu đọc kia ảnh hưởng.

Tô Dung có được phần thưởng tăng lực lượng tinh thần, cho nên không sợ loại quấy nhiễu đơn giản này. Nhưng những người khác thì không giống, sẽ có một chút ảnh hưởng.

À, Adam không giống, nhìn nam sinh cao lớn chạy ở phía trước nhất kia, Tô Dung dám khẳng định trên người của cậu ta có đạo cụ quái đàm ngăn cản công kích tinh thần.

Nhà giàu đáng chết!

Cô vừa chạy, vừa suy nghĩ nhanh chóng. Mới vừa khi nhìn thấy hoa hồng đỏ, vấn đề mà Ngũ Minh Bạch hiểu là, "Chúng ta xúc phạm vi tắc gì?"

"Nó" đột nhiên xuất hiện nhất định phải có nguyên nhân, không thể nào đột nhiên lại thả sát chiêu ra. Nhất định là bọn họ kích phát cái gì đó, cho nên lực lượng của "nó" tăng nhiều, có thể thả ra sát chiêu.

Như vậy vấn đề lại đến, mới vừa rồi tất cả mọi người đều ở trong đại sảnh, không có ai có bất kỳ hành động nào cả, sao có thể xúc phạm quy tắc chứ?

Không đúng! Tô Dung đột nhiên nghĩ đến còn có một người không ở trong đại sảnh.

Martini, người này không ở hiện trường.

Như vậy chỉ có thể là bởi vì Martini đã làm chuyện gì đó, mới làm cho thực lực của "nó" tăng lên.

Cậu ta đã làm gì? Đây là một vấn đề.

Tô Dung vừa chạy vừa lớn tiếng hỏi Adam: "Adam, cậu có cách nào biết được tình huống bây giờ của Martini không?"

Sỡ dĩ cô dám nói chuyện lớn tiếng là bởi vì mới vừa rồi khi Dwyane mở miệng nhờ giúp đỡ cũng không xuất hiện dị thường. Có thể thấy tốc độ lan tràn của hoa hồng đỏ sẽ không thay đổi vì giọng nói.

"Chờ đi nhà vệ sinh tôi có thể xem một chút!" Adam cũng không quay đầu lại, trả lời.

Xem ra quả nhiên có loại đạo cụ quái đàm đó, Tô Dung lại lần nữa ghen tị. Tính luôn lúc trước, đảm bảo trên người của người này không thể nào thấp hơn 10 món đạo cụ quái đàm. Còn đều là loại rất hữu dụng, có giá trị không rẻ.

Rất hiển nhiên nước A là muốn dồn lực đào tạo Adam, chỉ là không biết bọn họ có biết tính cách thật của Adam khác hoàn toàn với tính cách biểu hiện bên ngoài hay không.

"Đừng nghe những lời quỷ quái kia, quả thật không được mọi người có thể nói chuyện một chút, hoặc suy nghĩ bước tiếp theo nên làm cái gì." Mắt thấy hai người trước mặt chạy ngày càng chậm, Tô Dung cất giọng nhắc nhở.

Biết ý của cô, Ngũ Minh Bạch cố gắng không chú ý đến đến những người ở trong ảnh kia: "Nói chuyện gì? Tiếp theo... Tiếp theo cứ ở trong nhà vệ sinh chờ thôi, chờ hoa hồng đỏ biến mất chúng ta lại đi ra."

"Có lẽ các người còn nhớ, trong quy tắc thứ 10, đều không có nói hoa hồng đỏ biến mất." Tô Dung giả bộ thở hổn hển, ỷ vào ai cũng chạy phía trước không quay đầu nhìn mình, trạng thái rất thoải mái.

Serena theo lời cô nhớ lại một chút: "... Đúng là như vậy! Quy tắc thứ 10 chỉ nói hoa hồng đỏ xuất hiện chúng ta đi nhà vệ sinh tị nạn, cũng không nói lúc nào hoa hồng đỏ biến mất."

Lúc này Ngũ Minh Bạch cũng có chút luống cuống: "Vậy nếu như hoa hồng đỏ vẫn luôn không biến mất, chẳng phải chúng ta sẽ cứ bị kẹt ở nhà vệ sinh sao?"

"Đúng như vậy, cho nên thừa dịp bây giờ vội vàng nghĩ cách chúng ta nên làm thế nào để cho hoa hồng đỏ biến mất đi!"

Thật ra Tô Dung còn có một việc chưa nói, chính là nhà vệ sinh cũng không tuyệt đối an toàn. Ít nhất là không an toàn vĩnh viễn.

Ở trong quy tắc nói rất rõ ràng, nhà vệ sinh chỉ là chỗ tị nạn mà thôi. Là chỗ tị nạn thì có một ngày cũng bị phá vỡ, quỷ quái trong quái đàm quy tắc này sẽ không có kiên nhẫn để cho bọn họ từ từ chết đói trong nhà vệ sinh, đoán chừng là vì có quy tắc sẽ cho bọn họ chút thời gian thở dốc. Nếu như ở trong đoạn thời gian đó không tìm được phương pháp giải quyết thì phải trơ mắt nhìn chỗ tị nạn bị công phá.

Là nhân từ trong sự tàn nhẫn của "nó" và "quy tắc".

Cuối cùng bọn họ cũng đi đến nhà vệ sinh. Giống với quy tắc, quả nhiên hoa hồng đỏ lan tràn đến cửa nhà vệ sinh thì dừng lại. Hơi nhìn ra bên ngoài, toàn bộ hành lang đều bao phủ hoa hồng đỏ. Màu đỏ tươi giống như ngọn lửa, ngăn bọn họ ở trong nhà vệ sinh nho nhỏ này.

Vừa đến vào, Adam lập tức bắt đầu kiểm tra tình huống của Martini. Cậu ta lấy ra một quyển sổ, ở phía trên viết tên của Martini. Một giây kiếp theo, tên của quyền sổ kia biến mất.

"Cậu ta đã chết." Adam sầm mặt, tuyên bố kết quả này.

"Thì ra là như vậy..." Tô Dung như có điều suy nghĩ nói: "Xem ra cái chết của Martini đã làm cho hoa hồng đỏ xuất hiện."

Cô nói xong lời này, thì tiếp tục nói suy đoán mới vừa rồi của mình cho mọi người.

Mọi người đều đồng ý với cách nào của Tô Dung, Serena nhíu mày nói. "Rốt cuộc Martini chết vì cái gì? Lại để cho "nó" xuất hiện."

"Không, tôi nghĩ "nó" xuất hiện không phải là vì nguyên nhân gì mà Martini chết, mà là vì cái chết của Martini." Đóng quyển sổ lại, Adam nhíu mày nói.

Lời này có chút khó hiểu, nhưng Tô Dung suy nghĩ một chút đã hiểu ý của cậu ta: "Cậu nói là bởi vì cái chết của Martini, chúng ta đã thỏa mãn được điều kiện hoa hồng đỏ xuất hiện. Như vậy điều kiện này chắc là --- khi điều tra viên toàn trường chết hơn một nửa trở lên, "nó" hấp thụ đủ năng lượng, có thể xuất thủ."

Trong quái đàm này tổng cộng có 12 người, còn lại năm người không phải hơn một nửa rồi sao?

Nói thật Serena cảm thấy suy đoán hiện tại của bọn họ cũng không có ích gì, chờ hai người thảo luận xong, cô ta lập tức mở miệng hỏi: "Cho nên tiếp theo chúng ta ở chỗ này chờ hoa hồng bên ngoài biến mất là được đúng không?"

"Cô cũng không cần ôm ảo tượng này làm gì." Tô Dung không chút lưu tình tạt một chậu nước lạnh cho cô ta: "Chỉ sợ những hoa hồng đỏ này sẽ không biết mất.

Bình Luận (0)
Comment