"Tại sao?" Nghe được lời của cô, Serena sững sốt, vội vàng hỏi.
Tô Dung nói suy đoán nhà vệ sinh không an toàn lúc trước của mình ra, mọi người nhất thời im lặng. Bọn họ đều có năng lực tự phán đoán, dĩ nhiên nghe được Tô Dung nói đúng.
Vậy vấn đề lại đến, hoa hồng đỏ không biến mất, thậm chí còn có thể xâm phạm nhà vệ sinh, chiếm cứ không gian sinh tồn cuối cùng của bọn họ. Lúc này Serena đã trở nên sốt ruột: "Vậy chúng ta nên làm cái gì đây? Trong quy tắc không có viết đối sách khi đối mặt với chuyện này."
Đúng là không viết, dù Tô Dung nhiều lần đọc quy tắc, cũng không tìm ra được cách ứng đối. Cô nhíu mày thật chặt, tỉ mỉ nhớ lại từ lúc hoa hồng đỏ xuất hiện, không bỏ qua bất kỳ chi tiết nào.
Quái đàm quy tắc không thể nào thiết kế một vấn đề không giải quyết được, nếu câu trả lời không có ở trong quy tắc, vậy thì nhất định ở trong quá trình.
Tình huống lúc đó là cô nhìn thấy một góc hoa hồng trắng biến thành màu đỏ, sau đó màu đỏ nhanh chóng nhuộm đỏ những hoa hồng trắng khác, cũng sinh trưởng ra vô số dây leo chiếm lĩnh toàn bộ đại sảnh. Sau đó cô chạy trốn, tiếp theo...
Chờ đã?
Đột nhiên Tô Dung ý thức được sai lầm trong suy nghĩ mới vừa rồi --- hoa hồng đỏ cũng không có chiếm lĩnh toàn bộ không gian đại sảnh, có một nơi không có hoa hồng --- tượng sáp của Cilic.
Tại sao tượng sáp của Cilic lại không bị hoa hồng đỏ bao trùm chứ? Bởi vì cậu ta không hoàn thành nhiệm vụ sao? Nhưng bên kia còn có hai người hôn mê cũng bị hoa hồng đỏ bao phủ, sao cậu ta lại không bị?
Chẳng lẽ bởi vì cậu ta biến thành tượng sáp? Nếu là như vậy, vậy thật sự nghĩ không thông. Tượng sáp chỉ là một sản phẩm trong phòng triển lãm, bọn họ không có khả năng cũng biến thành tượng sáp được?
Trên bản chất, phương thức thất bại của Cilic và hai người hôn mê khác đều giống nhau. Như vậy nhất định giữa bọn họ còn có chỗ khác.
Mắt thấy mình không nghĩ ra, Tô Dung biết mình phải tiếp thu ý kiến hữu ích mới có thể tìm được câu trả lời, cô hỏi: "Các người biết giữa ba người trong đại sảnh có gì khác không?"
"Hai người khác là là hôn mê, Cilic là bị biến thành tượng sáp." Ngũ Minh Bạch trả lời rất nhanh.
Đây là thứ dễ biết nhất, nhưng hiển nhiên Tô Dung hỏi không phải là cái này.
Adam suy nghĩ một chút, đột nhiên trả lời: "Tôi có cầm theo tờ hướng dẫn của Diana."
Diana trong miệng của cậu ta chính là người trong liên minh nước A, một trong hai người hôn mê trong đại sảnh.
Sở dĩ không lấy của Cilic là vì không kịp, lúc ấy bọn họ đang nói chuyện, sau đó hoa hồng đỏ lập tức xuất hiện. Cậu ta hoàn toàn không có thời gian đến lấy tờ hướng dẫn của Cilic. Chỉ là chỉ cần hoa hồng đỏ biến mất, chắc cậu ta vẫn còn cơ hội.
Không ai hỏi cậu ta tại sao lại lấy tờ hướng dẫn của Diana, mọi người đều không phải người ngu. Bọn họ chỉ là nhất thời không nghĩ ra làm như vậy để làm gì, nhưng khi nghe được tất nhiên sẽ hiểu. Thậm chí Serena còn ảo não tại sao mình không nghĩ đến chuyện này, trong tay có nhiều thêm một phần hướng dẫn, vậy không phải sẽ yên tâm một chút hơn sao?
Nghe được câu trả lời của cậu ta, Tô Dung hơi kinh ngạc nói: "Tôi cũng cầm tờ hướng dẫn của đồng đội nam bị hôn mê bên đội mình!"
Xem ra là như vậy, khác nhau giữa ba người hôn mê trong đại sảnh chính là trong tay tượng sáp Cilic còn tờ hướng dẫn, mà hai người còn lại thì không có.
Duy chỉ có tượng sáp của Cilic là không bị hoa hồng đỏ bao trùm.
Cho nên tờ hướng dẫn là vấn đề mấu chốt!
Trong mắt Tô Dung có gì đó lóe lên, lúc này lấy tờ hướng dẫn của người đàn ông nước ngoài ra. Phần hướng dẫn này chỉ có hai con dấu, theo thứ tự là phòng triển lãm hình chụp, và phòng triển lãm nghệ thuật cổ đại. Còn có hai phòng triển lãm cô không lấy được con dấu dư thừa, chỉ là chắc đủ dùng rồi.
Nghĩ như vậy, Tô Dung thử thăm dò đi đến cửa nhà vệ sinh, ném tờ hướng dẫn này ra ngoài. Dây leo màu xanh đen thuận tiện leo lên, nở ra hoa hồng màu đỏ trên tờ hướng dẫn.
"Vô dụng sao, vậy chúng ta." Đang lúc mọi người thất vọng, chỉ thấy hoa hồng đỏ kia chuyển thành trạng thái khô héo, lại biến thành xám đen, cuối cùng biến thành một chút ánh sáng màu đen tiêu tán trong không trung.
Tiếp theo lấy tờ hướng dẫn này làm trung tâm, không gian bán kính 4m đều trở nên sạch sẽ, tất cả hoa hồng đỏ đều biến mất, thật giống như chưa có chuyện gì xảy ra cả.
Tình hình chuyển biến nhanh chóng, mọi người đều vô cùng mừng rỡ, Ngũ Minh Bạch là người đầu tiên thăm dò đi ra ngoài, sau đó kinh ngạc nói: "Hình như Dwyane không có bị gì cả?"
Thấy không có hoa hồng công kích, mọi người đều đi theo ra ngoài. Quả nhiên nhìn thấy Dwyane hôn mê nằm trên mặt đất, xung quanh không có bất kỳ hoa hồng nào cả.
Trên người của cậu ta có tờ hướng dẫn, cho nên cậu ta cũng được bảo vệ!
"Vậy bây giờ cậu ta..." Serena không xác định hỏi.
"À, chắc người này bị dọa cho xỉu rồi." Adam đi ra, cầm ra hai tờ hướng dẫn mình tích trữ được, vừa đi về phía trước vừa ném. Sức của cậu ta lớn, ném cũng rất chính xác, rất nhanh đã tạo ra một con đường sạch sẽ trên hành lang cho mọi người.
Trong quá trình này, Tô Dung chú ý đến một chuyện rất thú vị. Trước đó cô ném tờ hướng dẫn có thể dọn sạch không gian có bán kính 4 mét, mà hai tờ hướng dẫn Adam ném ra, một tờ có bán kín bốn mét, một tờ có bán kính sáu mét.
Cũng chính là bởi hai tờ cộng lại, bọn họ mới có thể thuận lợi trở lại phòng khách.
Nhưng tại sao diện tích lại không giống nhau? Chẳng lẽ là do tờ hướng dẫn không giống.
Tô Dung mang theo nghi ngờ, đi tới nhặt tờ hướng dẫn mình mới vừa ném kia, sau khi nhặt lên thì mở ra, sau đó kinh ngạc nhướng mày: "Con dấu trên tờ hướng dẫn biến mất rồi."