Sau khi Tô Dung suy nghĩ rõ ràng mọi chuyện, cô quan sát xung quanh. Trong nhà vệ sinh trống rỗng, không biết ở đâu, tiếng nước chảy từng giọt xuống vang lên tiếng tí tách, giống như đang rơi xuống lòng người vậy.
Hoàn cảnh toàn thể không có thay đổi gì, đồ đặt lúc trước vẫn ở nguyên. Chỗ thay đối duy nhất chính là tấm gương, nhìn qua điểm mấu chốt cũng là nó.
Nhưng Tô Dung cũng không có lấy áo khoác nhỏ trên trên tấm gương xuống, cũng không có định đập nát cái gương kia. Loại cạm bẫy quá ngây thơ này, cô cũng lười cười nhạo.
Trực tiếp coi thường tấm gương kia, Tô Dung đi về phía trước bồn rửa mặt, cúi đầu nhìn thử đồ phía trên, kem đánh răng, bàn chải đánh răng, sữa rửa mặt...
Những thứ này đều không có vấn đề gì, vòi nước cũng không có vấn đề gì, như vậy tiếng giọt nước là phát ra từ đâu.
Cô giống như có cảm giác, ngẩng đầu nhìn lên, đột nhiên phát hiện trên trần nhà có một khe hở, đang nhỏ nước xuống. Giọt nước kia là màu đỏ như máu, còn mang theo mấy phần sềnh sệch.
Mà nơi giọt máu rơi xuống, rõ ràng là ở bên trong bồn cầu!
Cô đi tới cúi đầu nhìn thử, nước trong bồn cầu rất trong suốt, thậm chí có thể phản ánh được hình bóng của cô. Máu đỏ tươi rơi xuống trong nước, nhưng lại biến mất không dấu vết.
Cô cảm thấy có chút kỳ lạ, ngẩng đầu nhìn lên. Giọt nước này đúng là màu đỏ, hơn nữa tốc độ chảy càng lúc càng nhau, mới vừa rồi là rơi xuống từng giọt, bây giờ đã sắp nối thành tuyến rồi.
Đứng gần nhìn vào thì không có xảy ra chuyện gì, Tô Dung nghĩ nên đứng ra xa nhìn thử một chút. Mới vừa quay đầu, cô cảm thấy chân mềm nhũn, thiếu chút nữa quỵ xuống đất.
Tô Dung lảo đảo một chút, tay vịn lên chỗ treo khăn lông, trong mắt cô là ngạc nhiên nghi ngờ, xảy ra chuyện gì? Tại sao mình lại đột nhiên cảm giác choáng váng hoa mắt, cả người không có sức gì chứ?
Mặc dù chỉ là cảm giác nhẹ, nhưng ở trong quái đàm quy tắc, bất kỳ sự khó chịu nào cũng không được khinh thường.
Tô Dung hơi nhắm mắt hít thở sâu, nhưng cảm giác khó chịu cũng không biến mất, trái lại ngày càng nghiêm trọng. Cả người cảm thấy lạnh lẽo, tay chân tê cứng.
Loại cảm giác này.... Bỗng dưng cô ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào máu tươi chảy càng nhanh trên trần nhà ---
Đó là máu của cô!
Phá nhiều vụ án, tất nhiên Tô Dung cũng bị thương rất nhiều lần, rất hiểu rõ cảm giác mất máu quá nhiều.
Khó chịu bây giờ của cô rõ ràng là đến từ mất máu quá nhiều, trên người của cô không có vết thương, vậy máu kia là chảy ra từ đâu? Rất hiển nhiên, ngay trên đỉnh đầu.
Chỗ này lại có thể dùng một loại cách nào đó lấy đi máu của cô.
Một khi thân thể con người mấy máy đạt đến 1200ml trở lên, tức là lượng máu mất bằng tổng số 20% lượng máu trong cơ thể, sẽ lập tức xuất hiện triệu chứng bị sốc vì mất máu.
Dựa theo máu tươi chảy càng nhau trên trần nhà kia, không đến năm phút, cô nhất định sẽ bị mất máu quá nhiều mà chết.
Sắc mặt của Tô Dung đã trở nên trắng bệch, tựa vào tường, lặng lẽ quan sát xung quanh. Từ trước đến nay cô chính là người gặp nguy hiểm càng lớn thì lại càng tỉnh táo, lúc này cũng không cảm thấy sợ hãi vì tuổi thọ của mình chỉ còn lại 5 phút, đầu óc của cô rất tỉnh táo, nhanh chóng suy nghĩ.
Thời gian mà cô bị nhốt vào đây, cùng với thời gian quan sát cái phòng này cũng chỉ không vượt qua 5 phút. Nói cách khác chỗ này chỉ có điều tra viên 10 phút giải đề. Một khi thời gian hết, điều tra viên sẽ mất máu quá nhiều mà chết. Thậm chí thật ra không đến 10 phút, đại khái là 8 phút, cô thì sẽ bởi vì mất máu quá nhiều mà hôn mê.
Thời gian giải đề ngắn như vậy, chỉ có thể chứng minh câu trả lời của vấn đề này không hề khó, thậm chí vô cùng dễ dàng.
Hai chỗ quỷ dị trong nhà vệ sinh là gương và bồn cầu, chỗ gương bị áo khoác của cô che lại, Tô Dung cho rằng không thể tùy tiện vạch ra xem mặt gương.
Trong quy tắc đã nói, lúc không dùng nhà vệ sinh phải bọc gương lại. bay giờ hành động của cô không phải sử dụng nhà vệ sinh, vén áo khoác ra chỉ có thể tưới dầu vào lửa.
Nếu như cách áo khoác đập bể gương thì sao?
Nghe vào thì cảm thấy ý kiến hay, nhưng nói thật, người hơi thông minh đều sẽ không làm như vậy.
Hơn nữa suy nghĩ một chút, nếu như đập bể gương thật sự có tác dụng, tại sao phòng quản lý tài sản không trực tiếp giúp đập cái này? Trái lại chỉ là đặt gương trong nhà vệ sinh, dặn dò người sống trong tiểu khu dùng vải bọc lại.
Nguyên nhân chỉ có thể là thứ này không thể đập.
Nếu không phải chỗ gương có vấn đề, vậy cũng chỉ có thể là bồn cầu kia.
Một chỗ rất đáng giá suy nghĩ chính là máu tươi rơi vào bồn cầu nhưng nước bên trong lại không bị nhuộm đỏ?
Tô Dung vươn tay đón máu tươi rơi xuống của mình, mới vừa rồi cô không biết loại chất lỏng này là gì? Cho nên không dám đụng, nhưng bây giờ nếu biết là thứ của mình, tất nhiên không sợ.
Nhìn qua máu tươi không có vấn đề gì, xúc cảm rơi vào trong tay để cho Tô Dung cảm thấy quen thuộc.
Nói cách khác vấn đề không nằm trong máu tươi.
Vậy chắc là nước trong bồn cầu có vấn đề.
Nhìn cái bóng của mình in trên mặt nước nhỏ trong suốt. Tô Dung suy nghĩ gì đó, lập tức vươn tay đậy nắp bồn cầu lại.
Lúc nắp bồn cầu hoàn toàn khép lại, nước trong bồn cầu hoàn toàn bị che kín, không gian xung quanh vặn vẹo một trận. Tô Dung cảm thấy choáng váng một trận, dùng sức nhắm mắt lắc đầu một cái. Lại mở mắt ra, máu tươi trên trần nhà đã biến mất, cửa đối diện bồn cầu đã lặng lẽ xuất hiện.
Tô Dung thở ra một hơi nhẹ nhõm, đẩy cửa ra rời khỏi chỗ nguy hiểm này.
Mới vừa rồi sở dĩ cô lựa chọn đậy nắp bồn cầu lại, là bởi vì cô đột nhiên ý thức được, có thể trong bồn cầu không phải là nước, mà là một mặt gương khác.