Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 468

Chương 468 -
Chương 468 -

“Phụ nữ có thai phải đi xuống vận động một giờ, hiện tại chúng ta đi xuống sao?" Anh Lưu hỏi.

Tất cả mọi người đều gật đầu đồng ý, bây giờ là buổi chiều, vận động một giờ hoàn toàn không ảnh hưởng đến chuyện cần làm. Hơn nữa thời gian còn sớm, xác suất gặp phải quỷ quái cũng rất nhỏ.

Bốn người cùng nhau rời khỏi phòng bệnh, tầng này là tầng bốn, thang máy nằm ở cuối hành lang. Vào tháng máy, mấy người Tô Dung lập tức bị hấp dẫn bởi một phần quy tắc.

《 Điều cần biết khi hoạt động ở tầng lầu của bệnh viện Thánh Anh》

Một, bệnh viện này có tổng cộng năm tầng, tầng 1 là chỗ tiếp đón, đóng tiền. Tầng 2 là chỗ chữa trị chẩn đoán, tầng 3 là phòng cấp cứu phẫu thuật, tầng 4 là phòng bệnh cho phụ nữ có thai, tầng 5 là phòng bệnh bình thường.

Hai, tầng 1 mở cửa vào lúc 7 giờ sáng đến 8 giờ tối, mời khám bệnh trong thời gian quy định.

Ba, tầng chữa trị chẩn đoán có rất nhiều phòng, không tìm được phòng mình muốn có thể hỏi quầy tiếp tân. Nhưng xin chú ý tầng hai không có cửa màu đỏ, mời không nên mở cửa màu đỏ ra.

Bốn, tầng cấp cứu phẫu thuật là dưới sự hướng dẫn của bác sĩ mới có thể đi vào, nếu không tự gánh lấy hậu quả.

Nam, tầng lầu của phụ nữ có thai có rất nhiều phụ nữ có thai, cấm chỉ hô to chạy mạnh ở trên tầng này.

Sáu, tầng 5 là phòng bệnh bình thường, chỉ có quét thẻ mới có thể vào được, bệnh nhân không có thẻ mở cửa, xin đừng đi lên.

Bảy, bệnh viện không có tầng 6, từ chối bất kỳ người nào muốn dẫn bạn đến tầng 6, mặc kệ là nhân viên y tế hay là bệnh nhân.

Trong bảy quy tắc này, 1, 3, 7 là sai.

Chỗ sai của quy tắc 1 chính là câu đầu tiên, có điều thứ 7 đảm bảo, ai cũng đoán được bệnh viện này có tầng 6.

Sai lầm của quy tắc 3 liếc một cái cũng có thể thấy ngay, là câu cuối cùng. Hiển nhiên tầng hai có cửa màu đỏ, chỉ là không biết lúc nào sẽ xuất hiện.

Cuối cùng cả quy tắc 7 đều bị tô đỏ, mặc dù có thể đi vào tầng sáu, nhưng cũng không đại biểu tầng sáu sẽ an toàn.

Nhìn xong phần quy tắc này, Lộ Lộ nhíu mày nói: "Các người thấy thế nào? Liên quan đến tầng thứ 6 còn có cửa màu đỏ kia."

"Sớm muộn gì chúng ta cũng gặp phải." Anh Tôn trầm giọng nói: "Khẳng định hai nơi này đều rất nguy hiểm, nếu như thấy được, có thể trước tiên tìm những người khác đến, mọi người cùng nhau đi xem thử, đừng đi một mình."

Đề nghị này lấy được sự đồng ý của bọn họ, anh Lưu cũng gật đầu thật mạnh: "Đúng vậy, tôi thật lòng đề nghị bốn người chúng ta nên giúp đỡ lẫn nhau. Chúng ta là người cùng một phòng bệnh, lỡ như có người bởi vì thám hiểm một mình mà bị ô nhiễm, buổi tối lặng lẽ mở cửa phòng gì đó, vậy ba người còn lại cũng không có lợi ích gì. Cũng không cần suy nghĩ mình lợi hại nên muốn đi vào thăm dò thử. Nếu như xảy ra vấn đề gì, vậy đó chính là hành động làm hại mọi người."

Hiển nhiên lời này là thật, giống như lầu ký túc xá 44 mà Tô Dung đã trải qua. Bởi vì một người trong đó bị ô nhiễm buổi tối lặng lẽ kéo rèm cửa lên. Nếu như không phải lúc ấy cô đã có chuẩn bị từ trước, sợ rằng toàn bộ người trong phòng ngủ đã gặp họa rồi.

Sau khi nghe xong lời của anh Lưu, Tô Dung cũng nói ra chỗ mình chú ý đến: "Các người không cảm thấy, tầng năm này rất quái lạ sao?"

"Rất quái lạ? Quái lạ chỗ nào?" Lộ Lộ nghi ngờ.

Đây chính là một tầng phòng bệnh bình thường, cảm thấy không có liên quan đến những chỗ khác.

"Nơi này là bệnh viện Thánh Anh (trẻ sơ sinh), hiển nhiên nghiệp vụ chính chính là chuyện sinh sản của phụ nữ có thai, hộ lý cho trẻ em, sản phụ gì đó." Tô Dung phân tích cho bọn họ: "Như vậy theo lý mà nói, những người phụ nữ mang thai như chúng ta mới là bệnh nhân trân quý nhất."

Thấy mọi người đều gật đầu, Tô Dung tiếp tục nói: "Nhưng nhìn qua bệnh nhân ở tầng 5 của bệnh viện này còn trân quý hơn cả chúng ta. Chẳng những ở lầu trên chúng ta, hoàn cảnh nhất định sẽ càng an tĩnh ưu việt hơn. Hơn nữa lúc đi vào còn cần phải quẹt thẻ, tính an toàn cũng được đảm bảo lớn hơn."

Nghe được lời này của cô, ba người còn lại cũng kịp thời phản ứng lại. Lộ Lộ nhíu mày nói: "Cô nói đúng, rõ ràng là phòng bệnh bình thường, sao lại có đãi ngộ còn tốt hơn phòng bệnh phụ nữ có thai chứ?"

"Tôi nghĩ trước tiên chúng ta nên thăm dò thử bệnh nhân ở tầng 5 là dạng người gì, chỗ bọn họ có thẻ mới vào được, là bởi vì bọn họ có bệnh truyền nhiễm đi?" Anh Lưu lại nghĩ đến một loại khả năng khác, nếu như có một loại bệnh truyền nhiễm nào đó, vậy trái lại nhận loại đãi ngộ này cũng rất bình thường.

Nhưng nghĩ đến suy đoán liên quan đến quy tắc 10 của anh Lưu, nghe vào rất hợp lý nhưng lại hoàn toàn sai, bây giờ Tô Dung không nhịn được mà nghi ngờ suy đoán tiếp theo này của anh ta.

"Đinh!"

Đến tầng 1, bốn người đi ra thang máy. Bây giờ hơn một giờ chiều, phần lớn mọi người đều đang nghỉ trưa, tầng một cũng không có mấy người đến khám bệnh.

Bởi vì còn nhiệm vụ vận động, cho nên bọn họ cũng không dám chậm trễ, trực tiếp đi ra ngoài.

Đi ra khỏi tòa bệnh viện chính là vườn hoa. Cách vườn hoa xa xa chính là tường rào rất cao. Tường rào này cao chứng 10 mét, vững vàng nhốt bệnh nhân ở bên trong. Để cho Tô Dung không nhịn được nghĩ đến trại thuần hóa "thành phố động vật" lúc trước, nơi đó cũng có hàng rào thật cao.

Sợ bệnh nhân chạy trốn sao?

Tô Dung thu hồi ánh mắt không nhìn nữa, tiếp tục đi theo những người khác đến vườn hoa tản bộ. Trong vườn hoa cũng có mấy người mặc áo bệnh nhân đang tản bộ, bốn người hai mắt nhìn nhau, ăn ý bắt đầu tách ra tìm kiếm mục tiêu hỏi thăm.

Trước mắt Tô Dung vô cùng hiểu thiết lập nhân vật của mình, chọn trúng một bà cụ ngồi trên một cái ghế dài. Bộ dạng hơi mập mạp của cô luôn là loại yêu thích của mấy bà cụ, chắc sẽ không bị từ chối.

Bình Luận (0)
Comment