Là thứ gì?
Tô Dung lập tức hỏi: "Anh thôi miên cẩn đạo cụ quái đàm gì?"
Người đàn ông không nói gì, hiển nhiên là bị quy tắc trói buộc.
Nhưng có lúc, yên lặng chính là một loại trả lời.
Tô Dung bắt đầu suy nghĩ, cuối cùng đạo cụ quái đàm gì có thể giúp đỡ người khác thôi miên, đạt đến kết quả chỉ có 10 phút là có thể thôi miên được điều tra viên.
Không đúng! Cô đột nhiên ý thức này, gian phòng này hoàn toàn không có đồ có thể thôi miên! Đây chỉ là một gian phòng bình thường, trừ hai cái ghế ra không có bất kỳ đồ vật dư thừa nào khác. Cũng không thể nào vấn đề nằm ở hai cái ghế này được?
Lúc đó cô còn chưa đi vào, đã được [Nhẫn cảnh tỉnh] nhắc nhở. Đây cũng là nói rõ, lúc ấy cô vừa đẩy cửa ra tiến vào phòng, lập tức sẽ bị công kích tinh thần.
Nói cách khác, là thứ gì đó mà cô nhìn thấy đầu tiên khi cô đẩy cửa đi vào.
Cô vừa vào đã nhìn thấy thứ gì đầu tiên?
Là người đàn ông trước mặt này.
Cô tự hỏi tự trả lời, giải đáp vấn đề trước mắt, nhưng lại để cho Tô Dung chìm vào sự khó hiểu tiếp theo. Người đàn ông không có gì đặc biệt cả, ngoại trừ khuôn mặt.
Dựa theo lời mới vừa rồi của hắn, nhất định có vật gì đó để cho năng lực của hắn tăng lên cực lớn. Chẳng lẽ là gương mặt này.
Với khuôn mặt giống như đúc với người mình thích, đúng là có tác dụng mê hoặc khi tinh thần không được tốt lắm, nhưng người bình thường là ai sẽ thật sự bị mê muội chỉ với một khuôn mặt!
Hoàn Hoàn giống khanh*, nhưng điều kiện tiên quyết là "khanh" đã không còn sống. Dưới tình huống người yêu vẫn còn, người bình thường sao có thể say mê thế thân được chứ?
*Chỉ một tình huống trong bộ phim Chân Hoàn truyện, hoàng đế đã viết thư cho cố hoàng hậu Thuần Nguyên, biểu đạt: Chân Hoàn (Hoàn Hoàn) rất giống nàng.
Chờ chút?
Đột nhiên Tô Dung ý thức được: "Là thuốc dưỡng thai chúng tôi uống có vấn đề?"
Mặc dù người đàn ông vẫn yên lặng không nói, nhưng trong lòng cô đã xác định được suy đoán này. Mới vừa rồi sau khi ý thức được thuốc dưỡng thai bọn họ uống có vấn đề, lúc này Tô Dung vẫn còn đang suy đoán rốt cuộc thuốc dưỡng thai có tác dụng gì.
Bây giờ cô đột nhiên hiểu ra, chỉ sợ tác dụng của thuốc tránh thai sẽ để cho tinh thần của bọn họ trở nên yếu ớt, dễ dàng bị thôi miên. Chờ sau khi thôi miên, lại nhìn gương mặt này, sợ rằng sẽ hốt hoảng cảm thấy mình gặp được người thật.
Như vậy sau đó thì sao? Thấy người thích, cũng biết mình đang mang thai đứa con của mình với đối phương, sợ rằng sẽ sinh ra tình cảm chân thật xem mình thành mẹ của đứa bé, từ đó bảo vệ đứa bé đi?
Chỉ suy nghĩ một đến chỗ này, cô lập tức dừng lại. Bởi vì thời gian sắp đến, cô không thể dừng lại quá lâu trong này, nếu không sẽ làm cho người khác nghi ngờ.
Tô Dung lạnh lùng nói: "Sửa đổi lại trí nhớ của anh, quên mất chuyện vừa mới xảy ra. Anh chỉ cần nhớ anh đã hoàn thành nhiệm vụ thôi miên tôi là được.”
10 phút trôi qua, Tô Dung đẩy cửa trực tiếp rời đi. Người đàn ông bên trong cũng được giải trừ khống chế của [Gương cô gái tự luyến], lắc đầu, có chút mê mang: "... Mới vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy?"
Rời khỏi phòng, Tô Dung nghiêng đầu nhìn về phía những người xung quanh. Lộ Lộ cũng đi ra, trên mặt cô ấy là nụ cười hạnh phúc, vuốt ve bụng của mình, tình yêu thương của mẹ tràn đầy.
Người đàn ông đeo bông tai lúc trước gặp cũng có vẻ mặt giống như đúc cô ấy, dịu dàng như nước, nhẹ nhàng lẩm bẩm với cái bụng của mình: "Cục cưng, ngày mai mẹ vẫn sẽ đến thăm con, hôm nay chúng ta nghỉ ngơi cho khỏe trước nha."
Tô Dung cố gắng nhịn xuống khóe miệng đang run rẩy của mình, cũng làm ra vẻ mặt tình yêu thương của mẹ tràn lan, sờ bụng không nói lời nào.
Quả nhiên y tá không phát hiện cái gì không đúng, để cho bọn họ theo thứ tự rời khỏi phòng. Tiếp theo chính là thời gian hoạt động tự do.
Sau khi rời khỏi căn phòng này, tất cả mọi người đều thanh tỉnh được một chút. Anh Tôn vuốt ve bụng: "Trước tiên tôi muốn đi dạo ở tầng 1 một chút, các người có muốn đi cùng với tôi không?"
Thấy anh ấy còn nhớ đến chuyện thăm dò bản đồ, Tô Dung thở phào nhẹ nhõm, chủ động nói: "Tôi muốn đi."
Từ lúc bắt đầu quái đàm quy tắc này đến bây giờ cô còn chưa thăm dò được hết bản đồ. Đã biết tầng 2 có vấn đề, tầng 3 tầng 5 lại không lên được, tầng 4 vốn dĩ là chỗ của bọn họ. Bây giờ chỗ có thể thăm dò cũng chỉ là tầng 1 mà thôi.
Không có người nào hưởng ứng lời kêu gọi của anh ấy cả, những người còn lại có người muốn đi vườn hoa để hoàn thành nhiệm vụ trên quy tắc, có người muốn trở về phòng bệnh của mình nghỉ ngơi một chút.
Nam đeo khuyên tai đã thăm dò qua tầng một do dự một chút, còn có lòng tốt nhắc nhở Tô Dung: "Tầng 1 có một tiệm nhỏ do 'Tập đoàn Tích Tắc' mở, có thể đi xem thử một chút. Mặc dù tôi không tìm thấy vấn đề gì cả."
Nghe được trong bệnh viện này lại có tiệm nhỏ do 'Tập đoàn Tích Tắc' mở, mọi người không hẹn mà cùng sáng mắt lên.
Phải biết ở trong mắt một đám điều tra viên 'Tập đoàn Tích Tắc' có tồn tại giống như cửa hàng hệ thống. Bên trong thường xuyên có bán một ít đạo cụ quái đàm có tác dụng, có thể cung cấp một ít trợ giúp đối với quái đàm quy tắc, cho nên mọi người đều rất hy vọng có thể gặp được tiệm do 'Tập đoàn Tích Tắc' mở.
Chẳng qua còn có một chuyện quan trọng nhất nữa là, có loại tiệm nhỏ do tập đoàn này mở, đại biểu độ khó của quái đàm khó khăn này tăng thêm một bậc.
Tin tức mới này để cho người mới quyết định đi đến vườn hoa hoặc là về phòng bệnh nghỉ ngơi bắt đầu do dự, nhưng rất nhanh bọn họ đã quyết định xong rồi. Tô Dung và anh Tôn đi tiệm nhỏ, Lộ Lộ và anh Lưu trở về phòng bệnh.