Mắt kính đen cũng lựa chọn cùng đi. Bây giờ phòng bệnh của gã chỉ còn lại ba người, mà cô gái tóc mái và người đàn ông nhà giàu hiển nhiên quyết định hợp tác, cùng nhau cô lập mắt kính đen.
Hiển nhiên, bọn họ cũng không phải là người ngu, đã ý thức được người này không đơn giản.
Vừa nhìn thấy mắt kính đen cũng muốn đi cùng, Tô Dung lập tức ý thức được gã lại muốn gây chuyện. Khác với một số người khác, thần trí của gã rất tỉnh táo, rõ ràng không bị thôi miên thành công.
Người giống vậy còn có anh Tôn, mới bắt đầu anh ấy còn có một chút bị mê hoặc, bây giờ nhìn lại đã hoàn toàn tỉnh táo rồi. Hiển nhiên đều có đạo cụ quái đàm loại tinh thần, có thể miễn đi công kích. Ở trong quái đàm quy tắc này, loại kỹ năng này chính là thứ có tác dụng lớn nhất.
Bởi vì tiếp theo ba người phải hành động chung, cho nên giới thiệu lẫn nhau.
Mắt kính đen đẩy mắt kiếng, xấu hổ cười nói: "Các người gọi tôi là Vương Bình là được, Bình trong bình thường."
Hai người Tô Dung cũng tự nhiên giới thiệu tên của mình, sau đó ba người cùng nhau đi theo hành lang dạo tầng 1. Bởi vì bọn họ là phụ nữ có thai, dọc theo đường đi những người khác đều có chút nhường nhịn bọn họ, lúc anh Tôn hỏi đường, bọn họ còn nhiệt tình chỉ vị trí tiệm nhỏ đó cho ba người.
Thấy vậy, Tô Dung lập tức nắm lấy thời cơ, hỏi: "Cái tiệm nhỏ đó bán cái gì vậy? Qua mấy ngày nữa là đến ngày sinh dự trù của chúng tôi, muốn mua một chút đồ kỷ niệm trước."
Nghe vậy, y tá dùng một loại ánh mắt kỳ lạ nhìn cô, sau đó trả lời: "Hình như chỗ đó cũng không bán vật kỷ niệm đặc biệt gì cả, nếu muốn đặc biệt nhắc đến, vậy thì chủ tiệm mới đổi của tiệm nhỏ đó rất đẹp trai."
Lời này làm cho người ta có một loại cảm giác đã trở lại thế giới hiện thực, bởi vì trong ấn tượng của bọn họ, lời như vậy chỉ có lúc rãnh rỗi thoải mái thảo luận ở trong thế giới hiện thực, mà không phải là ở trong quái đàm nguy hiểm bốn phía.
Nghĩ như vậy, hình như từ khi bọn họ đi vào, cái quái đàm quy tắc này đều là như vậy, chưa bao giờ gặp phải nguy hiểm chân chính, nhìn qua rất bình thường.
Chỗ duy nhất không bình thường chính là "chồng" mới vừa rồi, ba người bọn họ đều biết, "chồng" sử dụng công kích tinh thần với bọn họ. Mà nhìn tình hình trước mắt, mục đích của loại công kích tinh thần này chính là để điều tra viên cho rằng mình thật sự là phụ nữ có thai, hoàn toàn dung nhập vào cái quái đàm quy tắc này.
Chẳng lẽ đây chính là chỗ nguy hiểm của quái đàm quy tắc này sao?
Khác những người khác, thật ra Tô Dung còn có một chuyện khác cần làm. Lúc còn ở trong quái đàm quy tắc trước, cô nhận được nhiệm vụ nằm vùng mới. Trong thư nói sau khi cô tiếp nhận sau nhiệm vụ, sẽ có người đến bàn giao với cô, người này sẽ không phải là chủ tiệm mới đổi chứ?
Nếu như không phải như vậy, vậy thì còn phải chờ đến quái đàm quy tắc tiếp theo nữa, cô mới có thể gặp mặt đối phương.
Nhưng dựa theo tin tức mà chị Đường cho lúc trước, [Quái đàm quy tắc cố định] đã sắp mở rồi, cô sợ mình không kịp tiến vào quái đàm quy tắc mới. Cho nên không ngoài suy đoán, người này, chắc là nhân viên đến nói chuyện với cô.
Theo sự chỉ đường của y tá, rất nhanh ba người đã nhìn thấy tiệm nhỏ kia ở trong bệnh viện. Tiệm nhỏ này giống như tiệm nhỏ trong tất cả bệnh viện, bên trong bán một ít quà vặt nhỏ. Có bệnh nhân bị đói bụng sẽ đến chỗ này mua.
Giống như y tá nói vậy, chủ tiệm là một người đàn ông vô cùng đẹp trai. Đại khái cao khoảng 1m8 mấy, trên người mặc áo khoác dài màu trắng rất hợp hoàn cảnh, lúc này đang sắp xếp đồ trên bàn, trên mặt nở nụ cười nhẹ, rất có loại cảm giác lịch sự tao nhã.
Nhưng chỗ mà Tô Dung chú ý đến không phải là khuôn mặt của hắn, cô nhìn trên đầu đối phương, trên tay, lối ăn mặc... Tất cả chi tiết.
Sau khi quan sát có thể nhìn ra được, tay của đối phương rất đẹp, ngón tay thon dài, là loại tay có thể dùng làm mẫu. Nhưng ở trung tâm đốt đầu tiên của ngón cái bên tay trái của hắn lại có vết chai.
Đây là một chỗ không dễ bị chai, người bình thường sẽ không nghĩ ra vì sao chỗ này lại có vết chai.
Nhưng Tô Dung lại có thể nhìn ra được, đây là dấu vết thường xuyên đếm tiền sinh ra. một loại phương pháp đếm tiền trong đó chính là, dùng ngón út và ngón áp út kẹp tiền lại, rồi cong tiền thành một nửa, đốt đầu tiên của ngón tay cái sẽ là nơi trực tiếp ma sát với tiền.
Có thể đếm tiền sinh ra chai tay, hoặc là nhân viên thu ngân, hoặc là một người đặc biệt có nhiều tiền.
Hắn đã từng là nhân viên thu ngân sao?
Những vết chai này không có dấu vết phai nhạt, hiển nhiên bây giờ hắn vẫn đang tiến hành công việc đếm tiền này. Có thể thấy vết chai của hắn không phải hình thành từ đã từng làm nhân viên thu ngân.
Lại nhìn quần áo, áo khoác dài màu trắng cũng không có vấn đề gì, nhưng quần áo bên trong lại đặc biệt đơn giản. Nhìn qua chính là loại nguyên liệu may mặc thoải mái, nhưng giá cả cũng không mắc hơn quần áo bình thường.
Từ chuyện tóc tai của hắn gọn gàng không có một sợi nào lộn xộn có thể thấy người này không phải là người có thể hạ chất lượng cuộc sống của mình xuống. Mua đồ thoải mái giá rẻ bình dân, chỉ có thể nói rõ trong chuyện mua đồ, hắn là người kỹ tính lựa chọn nhiều nơi.
Nói cách khác là thích tiết kiệm tiền.
Người đặc biệt thích tiết kiệm tiền, có lẽ là người không có tiền, hoặc là người có rất nhiều tiền.
Là nhân viên chính thức của 'Tập đoàn Tích Tắc', hắn là người không có tiền sao?
Tất nhiên là không rồi.
Như vậy cũng có thể kết luận, đây là một thần giữ cửa vô cùng có tiền.