Làm xong chuyện này, cô lại đi đến quầy lễ tân của bệnh viện. Nếu như nói chỗ nào tìm được hồ sơ bệnh án, vậy dĩ nhiên là máy vi tính đặt ở quầy lễ tân sẽ có khả năng biết được tin tức hữu dụng nhất.
Chỗ quầy lễ tân có hai cô y tá đứng đó, Tô Dung thoải mái hỏi: "Ở chỗ tôi có một tấm áp phích của bệnh viện chúng ta, tôi cảm giác có chút kỳ lạ, có thể mới các người nhìn thử một chút không?"
Nghe vậy, hai y tá nhìn nhau một cái, sau đó cùng đi đến.
Sau khi hấp dẫn hai người này, Tô Dung móc [Gương cô gái tự luyến] từ trong túi ra, lập tức khống chế được hai người này. Sau đó vừa cầm đạo cụ quái đàm phòng ngừa bị người khác lấy đi, vừa đi đến chỗ máy tính, bắt đầu làm việc.
Quầy lễ tân của bệnh viện có quyển kiểm tra một ít tin tức của bệnh nhân, Tô Dung nghiên cứu một lát, gõ số thẻ căn cước thân phận mới nhất của bà Vương, màn hình nhanh chóng thay đổi. Phía trên xuất hiện tin tức thân phận, số phòng bệnh, cùng với thông tin hồ sơ bệnh án của bà Vương. Nhưng muốn nhiều hơn nữa thì không có.
Tô Dung thở dài thả một y tá ở bên trong [Gương cô gái tự luyến] ra, hỏi: "Tin tức cụ thể của bệnh nhân ở tầng năm phải đến chỗ nào mới có?"
"Tôi cũng không xác định, nhưng có thể tìm được ở phòng viện trưởng đi." Y tá do dự trả lời.
Đây là một mục tiêu mới chưa từng nghe nói, Tô Dung nhíu mày hỏi: "Phòng viện trưởng ở chỗ nào?"
“Không biết, chúng tôi chưa bao giờ đến đó."
Câu trả lời ngoài ý muốn nhưng rất hợp tình hợp lý. Nếu như Tô Dung đoán không nhầm, phòng làm việc của viện trưởng rất có thể là ở tầng sáu. Trong quy tắc có nói tầng sáu không tồn tại, sở dĩ quy tắc không muốn để cho bọn họ đi tầng sáu, có lẽ chính là muốn giấu diếm một ít tin tức.
Cô không thể làm khác hơn là tiếp tục hỏi: "Cô có biết phải làm thế nào để đi đến phòng viện trưởng không?"
"Đi theo viện trưởng là được."
Tô Dung: "..."
Không phải là ảo giác của cô đi? Sao cứ cảm thấy đoạn đối thoại này giống như đang nói nhảm vậy.
Cô nhếch mép một cái, lại hỏi: "Như vậy trừ phòng làm việc của viện trưởng, bình thường viện trưởng còn sẽ ở những chỗ nào nữa?"
Vấn đề này làm cho y tá suy nghĩ một chút, sau đó mới trả lời: "Viện trưởng chính là bác sĩ chính của khoa phụ sản bệnh viện chúng tôi, lúc kiểm tra định kỳ và phẫu thuật cho phụ nữ có thai thì sẽ xuất hiện."
Kiểm tra định kỳ, đây là chuyện trong quy tắc có nhắc đến. Quy tắc thứ 8 của Bệnh viện Thánh Anh [Bác sĩ khoa phụ sản sẽ tiến hành khám thai định kỳ cho phụ nữ có thai, mời nghiêm túc phối hợp với công việc của bác sĩ.]
Trong quy tắc sẽ không thể nào cho đầu mối không có tác dụng gì, ngày hôm qua bọn họ không có kiểm tra định kỳ, ngày mai sẽ là ngày dự sinh. Như vậy nếu không có bất ngờ gì xảy ra, hôm nay sẽ có cái gọi là kiểm tra định kỳ.
Cô hỏi một chút, quả nhiên là như vậy.
Chuyện này rất đơn giản, chỉ chờ chiều hôm nay lúc kiểm tra khống chế viện trưởng, có thể đi đến tầng sáu thăm dò bí mật.
Nếu viện trưởng có thể đến tầng sáu, như vậy đoán chừng tầng sáu cũng không có nhiều nguy hiểm.
Chẳng qua Tô Dung vẫn cẩn thận hỏi lại một chút: "Viện trưởng chỉ xuất hiện vào hai nơi này thôi sao?"
"Gần như là vậy." Y tá trả lời: "Tôi chỉ là một nhân viên nhỏ, cũng không có cơ hội thấy được viện trưởng."
Trước hết Tô Dung xóa đoạn trí nhớ này của y tá, lại khống chế một y tá khác để cho cô ta quên chuyện này. Sau đó mới xoay người rời đi, đi vào thang máy lên tầng. Gần đến giờ ăn cơm, cô phải về trước, để tránh trên đường đụng phải nhân viên đưa đồ ăn.
Lúc trở về, phòng bệnh đã có hai người, anh Lưu còn chưa trở về, không biết đã đi chỗ nào rồi.
Tô Dung ngồi trên giường mình, hỏi hai người còn lại: "Hiện tại tình trạng tử vong của điều tra viên như thế nào rồi?"
"Phòng bệnh của đám Tiểu Kiệt thì vẫn còn hai người, không có ai xảy ra chuyện. Một phòng bệnh khác thì vẫn còn đầy đủ bốn người. Chẳng qua mới vừa rồi tôi có đi nhìn thử, trừ người mang khuyên tai ra, ba người còn dư lại đều bị ô nhiễm nặng." Anh Tôn trả lời tỉ mỉ, hiển nhiên lúc trở về sớm anh ấy đã chú ý đến những chuyện này.
Sau khi trả lời xong , anh ấy nhìn về phía Lộ Lộ: "Khoảng thời gian này cô có phát hiện chuyện quan trọng gì không?"
"Tất nhiên." Lộ Lộ gật đầu một cái, mặc dù ngày hôm qua cô ấy bị thôi miên, nhưng trạng thái tinh thần ngày hôm nay đã bình thường lại, lập tức vô cùng tích cực thực hiện chức trách điều tra viên của mình, cũng thăm dò được một ít thứ: "Tôi phát hiện đứa bé trong bụng chúng ta không phải của chúng ta!"
Cô ấy vừa nói ra lời này, anh Tôn kinh ngạc trợn to mắt. Mà Tô Dung bởi vì đã biết được tin tức này, trái lại rất bình tĩnh, chẳng qua thật sự tò mò sao cô ấy lại biết được. Dù sao từ một loại ý nghĩa nào đó, Tô Dung có thể đoán được tin tức này cũng chỉ là dựa vào suy đoán của mình. Mà nhìn bộ dạng của Lộ Lộ, hiển nhiên cô ấy có chứng cứ xác thật.
Quả nhiên, cô ấy lấy một tập tài liệu ra, Đây là một phần hợp đồng đồng ý mang thai hộ. Phía trên có mười hai chữ ký.
Mẹ mai thai hộ chỉ cần lấy tự cung của mình, trồng phôi thai tiến hành mang thai và sinh ra. Con ở trong bụng của mẹ mai thai hộ không có liên quan gì đến mẹ mai thai hộ cả.
Hiển nhiên, vai trò của bọn họ chỉ là nhân vật cung cấp tử cung để mang thai con người ta mà thôi.
Trên hợp đồng viết rõ ràng, sau khi bọn họ phụ trách sinh đứa bé ra, sẽ nhận được một khoảng tiền lớn.
Thấy phần hợp đồng này Tô Dung không nhịn được thở dài. Trong hợp đồng chỉ nói để cho mẹ mai thai hộ sinh con ra, nhưng kết quả cuối cùng của nữ quỷ váy đỏ, sợ rằng đứa nhỏ này hoàn toàn không sinh ra được, mà mạng của mẹ mai thai hộ thì mất ở chỗ này.