Ở thế giới hiện thực, chuyện mai thai hộ bị luật pháp cấm, nhưng luôn sẽ có người sẽ làm như vậy. Thậm chí còn cho rằng đây là một chuyện người tình ta nguyện, luật pháp không có lý do gì để ràng buộc.
Nhưng nhìn quái đàm quy tắc này có thể biết, một khi mai thai hộ bị hợp thức hóa, tử cung của phái nữ sẽ hoàn toàn biến thành một loại hàng hóa. Nếu nhìn trong thời gian ngắn, đúng là có người nguyện ý bỏ tiền, có người nguyện ý bỏ tử cung của mình để giao dịch bình thường. Nhưng nhìn về lâu về dài, chuyện này sẽ tạo thành ảnh hưởng cực kỳ tồi tệ đối với hoàn cảnh sinh tồn của phái nữ.
Cho đến giờ ăn cơm trưa anh Lưu vẫn còn chưa trở về, lấy sự hiểu biết của mọi người về quái đàm quy rắc, lúc này anh ta còn chưa trở lại, đoán chừng là lành ít dữ nhiều rồi.
Nhưng từ lúc mới bắt đầu đến lúc này, quái đàm quy tắc này đều được xem là an toàn, trừ nguy hiểm ban đêm ra, cũng không có hạng mục gì dồn con người ta vào chỗ chết.
Như vậy anh Lưu chết thế nào? Anh ta gặp phải chuyện gì?
Cơm nước xong, Tô Dung nằm trên giường giả bộ nghỉ ngơi, trên thực tế đang cô đang sử dụng [Thị giác tử vong]. Trước mắt trong quy tắc này tổng cộng chỉ có ba người chết, là quái đàm quy tắc có tỷ lệ người chết thấp nhất trong tất cả quái đàm Tô Dung đã tham gia.
Người chết đầu tiên là nam lôi thôi, nguyên nhân cái chết chính là bị vỡ nước ối, không bảo vệ tốt được đứa bé trong bụng. Người chết thứ hai chính là Vương Bình, bị cô giết chết. Mà người chết thứ ba chính là anh Lưu.
Hai người trước cô biết nguyên nhân cái chết của đối phương, chỉ có nguyên nhân chết của anh Lưu là không biết được. Lúc này không sử dụng [Thị giác tử vong] vậy còn chờ đến lúc nào nữa?
Phát động kỹ năng, Tô Dung chỉ cảm thấy đầu óc hơi choáng váng, hình như bị nhét vào trong một cổ thân thể khác.
Lúc này cô thân thể này đang đi về phía thang máy, một tay đỡ bụng, cô có thể nghe được giọng nói là truyền từ cổ thân thể này: "Bé cưng, trước tiên chúng ta về ăn cơm trưa, bổ sung năng lượng cho con, buổi chiều chúng ta lại tiếp tục thăm dò nhé."
Là giọng nói của anh Lưu.
Hiển nhiên, lúc này anh ta đang muốn trở về phòng bệnh ăn cơm. Một đoàn đường ngắn này có thể xảy ra vấn đề gì được chứ? Chẳng lẽ trong thang máy còn có nguy hiểm gì mà bọn họ không biết sao? Hoặc có lẽ lúc anh ta trở về vừa khéo đụng phải nhân viên đưa đồ ăn?
Đang lúc Tô Dung suy đoán, anh Lưu đã đi vào thang máy. Lúc thang máy đi đến tầng hai, cửa tử động mở ra. Theo dư quang tầm mắt anh Lưu cúi đầu nhìn bụng, có thể nhìn thấy trước mặt xuất hiện một đôi giày da được lau chùi sạch bóng.
"Xem tôi phát hiện ra cái gì này?" Tiếng nói này vô cùng kỳ lạ, giống như hòa lẫn với tất cả âm điệu vào nhau vang lên.
Một giây sau trước mắt Tô Dung tối sầm lại.
Cô kinh ngạc nhìn một mảnh đen nhánh ở trước mắt, trong lúc nhất thời có chút sững sờ, không hiểu đây là đang xảy ra chuyện gì.
Người mang giày da màu đen đó là ai? Tại sao hắn vừa xuất hiện, trong nháy mắt anh Lưu đã bị hôn mê? Giá trị vũ lực cường đại như vậy, là đại boss của quái đàm quy tắc này sao?
Nói đến đại boss, cô không nhịn được nghĩ đến lời y tá trước đó, viện trưởng của Bệnh viện Thánh Anh. Trái lại nhân vật này rất phù hợp với hình tượng đại boss.
Hơn nữa cẩn thận suy nghĩ lại, thang máy mở ra ở tầng hai, tầng hai chính là nơi chữa trị chẩn đoán, kiểm tra định kỳ cũng ở tầng hai. Như vậy người đàn ông mang giày da đi ra từ tầng hai, vừa khéo rất phù hợp với nhân vật viện trưởng này.
Nhưng viện trưởng của bệnh viện phụ sản là một người đàn ông, chuyện này có chút không hợp lý nắm. Hơn nữa còn có một chỗ kỳ lạ chính là, lúc ấy cô nghe được giọng nói của người này rất kỳ lạ, để cho cô không có cách nào phán đoán được rốt cuộc đối phương là nam hay nữ.
Chỉ là mang giày da, nhìn qua càng giống đàn ông hơn.
Nhưng nếu như đối phương thật sự là viện trưởng, vậy suy đoán lúc trước của cô đã bị lật đổ. Vốn dĩ cho rằng viện trưởng là người bình thường, tầng sáu không có nguy hiểm gì cả.
Nhưng nếu như viện trưởng có năng lực trong một giây có thể làm cho điều tra viên rơi vào hôn mê, vậy tuyệt đối không phải là nhân vật đơn giản. Dù điều tra viên anh Lưu đã bị ô nhiễm, nhưng không động tay chân lại có thể để cho anh ta trực tiếp hôn mê, cũng không phải là chuyện đơn giản.
Dựa theo quy tắc, hôm nay bọn họ phải tham gia kiểm tra định kỳ, rất có thể sẽ gặp được viện trưởng. Nếu như viện trưởng đều thi triển thu đoạn này với một điều tra viên, Tô Dung không dám tưởng tượng được quái đàm quy tắc này nên vượt qua như thế nào.
Cứ chìm trong mảnh tối đen năm phút như thế, Tô Dung bị cưỡng chế ra ngoài.
Vào phút thứ tư khi anh Lưu bị người mang giày da màu đen làm cho hôn mê, cuối cùng anh ta mất đi sinh mạng của mình.
Cô mở mắt ra cẩn thận suy nghĩ một chút, càng nghĩ lại càng nghi ngờ. Dựa theo suy đoán lúc trước của cô, đứa bé trong bụng bọn họ có tác dụng rất lớn, phải có nguyên nhân gì đó mới thống nhất bị đào ra vào ngày mai.
Nhưng anh Lưu lại chết vào ngày hôm nay, hơn nữa còn là lúc thấy được viện trưởng trong suy đoán của cô. Viện trưởng không nên bảo vệ lợi ích của bệnh viện sao? Sao lại tùy tiện giết người mang thai? Hay là lúc thấy anh Lưu, ý thức được anh ta đã không còn giá trị lợi dung, cho nên mới giết anh ta?
Tô Dung lắc đầu hơi có chút phát đau vì suy nghĩ quá nhiều của mình, sau đó nói tin tức anh Lưu đã chết cho hai người anh Tôn và Lộ Lộ.