Sở dĩ dùng từ "đều" này, là bởi vì bao gồm cô thì có tổng cộng sáu người trong phòng ngủ, đúng lúc là toàn bộ điều tra viên còn thanh tỉnh trong quái đàm quy tắc này.
Nam khuyên tai cười trả lời: "Đây không phải chỉ còn dư lại có mấy người chúng ta có thể thông quan thôi sao? Phòng bệnh của các người là có số người nhiều nhất, cho nên chúng tôi đến trao đổi tình báo một chút, nhìn thử xem có cái gì có thể giúp đỡ nhau hay không?"
"Thật ra là chủ yếu chút nữa sẽ kiểm tra định kỳ, cô cũng biết, khẳng định kiểm tra định kỳ này có vấn đề, cho nên chúng tôi muốn thảo luận trước." Tóc mái trả lời.
Tạ Kha Kha chỉ biết phụ họa gật đầu, thuận tiện bổ sung một câu: "Làm phiền mọi người giúp tôi một tay, đi ra ngoài tôi chuyển tiền cho mọi người!"
Mọi người: "..."
Tô Dung tằng hắng một cái, phá vỡ không khí có chút yên lặng này: "Vậy các người thảo luận đến đâu rồi?"
Lộ Lộ nói: "Trước hết để cho mấy người thần trí không tỉnh táo đi thăm dò trước một chút, dù sao bọn họ cũng sẽ không thông quan được. Nếu như có vấn đề gì chúng ta lại thương lượng đối sách."
Đúng là phương án này có chút tàn nhẫn, nhưng mọi người đều không dị nghị. Mấy người kia gần như đã chìm đắm trong chuyện làm mẹ ở lại chỗ này, đã như vậy, không bằng bọn họ lợi dụng.
Tô Dung nghe xong thì gật đầu, liếc nhìn thời gian, nói với những người khác: "Sắp đến giờ cơm rồi, các người nhanh về trước đi, đừng để bị đụng phải nhân viên giao đồ ăn đến."
Mấy người gật đầu một cái, rối rít đứng dậy chào tạm biệt.
Rất nhanh người đưa thức ăn đã đến, ba người nhanh chóng cơm nước xong, sau đó nằm trên giường nghỉ ngơi dưỡng sức. Lập tức sẽ có một trận chiến sắp đến, phải dưỡng tốt tinh thần trước đã.
Thật ra đối với chuyện bác sĩ kiểm tra cho lần kiểm tra định kỳ này cũng chính là viện trưởng bệnh viện Thánh Anh có phải là người mang giày da màu đen hay không, Tô Dung cũng chưa hoàn toàn chắc chắn được. Thậm chí cô cũng không biết mình có nên hy vọng là đối phương hay không.
Nếu viện trưởng không phải người mang giày da màu đen, vậy thân phận của người mang giày da màu đen sẽ cần phải thăm dò lần nữa. Đây là nguy hiểm mà trong quy tắc không có nhắc đến, cũng không phải là do bọn họ không chú ý đến.
Nhưng nếu viện trưởng là người mang giày da đen, vậy khi người mang giày đen biến mất, bệnh viện này cũng sẽ không còn nhiều nguy hiểm, cô cũng có thể thoải mái hơn.
Như mà, chuyện tại sao viện trưởng lại giết chết anh Lưu lập tức trở thành một câu đồ cần thăm dò.
Nhưng chuyện này cũng làm cho việc cô muốn đến tầng sáu thăm dò trở nên nguy hiểm hơn. Dù sao từ cái chết của anh Lưu có thể nhìn ra được, viện trưởng là một đại lão vượt qua cấp quỷ quái.
Muốn theo dõi người này đi theo lên tầng sáu, không khác nào là đang nói nhảm. Coi như thật sự đi lên, cô cũng rất khó đảm bảo mình có thể an toàn đi xuống.
Tô Dung có một dự cảm, tầng sáu có thể là một mảnh ghép cuối cùng của quái đàm quy tắc này. Chỉ cần lấy được mảnh ghép này, cô có thể suy đoán ra được bối cảnh của toàn bộ quái đàm quy tắc. Mà đến lúc đó, phương thức thông quan cũng sẽ xuất hiện.
Gần đến giờ, mấy người đều chuẩn bị sẵn sàng, cùng nhau đi ra cửa. Trừ bọn họ ra, người các phòng bệnh còn lại của tầng bốn đều đi ra. Chỉ cần liếc mắt nhìn sơ là biết người nào bị ô nhiễm, ba điều tra viên bị ô nhiễm kia giống như được bao bọc trong tình yêu thương đối với đứa bé trong bụng, trở nên hoàn toàn khác lạ với hoàn cảnh xung quanh.
Đi thang máy đến tầng hai, tầng hai không có ai cả, chỉ có mấy y tá đi qua đi lại. Cửa phòng của phòng kiểm tra có bảng tên rõ ràng, hơn nữa bản thân cũng có nghiên cứu bản đồ. Cho nên mọi người cũng không hỏi người khác, chầm chậm đi dạo.
Đột nhiên, nam khuyên tai thay đổi sắc mặt, lui ra phía sau một bước, chỉ vào một chỗ cách đó không xa. Mọi người nhìn sang theo tay của anh ta, cũng đều lộ ra vẻ hoảng hốt.
Chỗ đó, có một cánh cửa màu đỏ.
Trong quy tắc thứ ba của phần quy tắc ở tầng lầu có nói [xin chú ý tầng hai không có cửa màu đỏ, không nên mở cánh cửa màu đỏ.]
Bây giờ tầng hai đột nhiên xuất hiện cửa màu đỏ, hiển nhiên là có vấn đề.
Chẳng qua Tô Dung rõ ràng quy tắc ba là quy tắc sai, cho nên cô đánh bạo đi lên phía trước kiểm tra, sau đó sửng sốt nói: "Nơi này chính là phòng kiểm tra định kỳ."
Những người khác nghe vậy, cũng không nhịn được đến gần. Quả nhiên nhìn thấy phía trên cửa có dán một tấm bảng “Phòng kiểm tra định kỳ". Quy tắc dành cho tầng lầu không cho đi vào cửa màu đỏ, nhưng quy tắc trong phòng bệnh lại yêu cầu đi vào phòng kiểm tra định kỳ. Nếu như không phải Tô Dung có thể thấy được quy tắc bị sai, đoán chừng cũng sẽ do dự một chút,
"Vậy phải làm sao đây?" Tóc mái nhíu mày hỏi: "Chúng ta có đi vào nữa không?"
"Tôi cảm thấy nói không chừng quỷ quái đang gạt mình." Đối với lần này, thái độ của Lộ Lộ là phủ nhận: "Trong quy tắc không phải đã nói không thể đi vào sao? Có lẽ tấm bảng phía trên là mới dán, đây hoàn toàn không phải là phòng kiểm tra định kỳ. Nếu như đi vào chúng ta có thể sẽ bị lừa!"
Anh Tôn giống với cô ấy, bởi vì không xác định phòng này có phải là thật hay không, cho nên anh ấy đề nghị: "Vậy chúng ta đi đến những chỗ khá nhìn thử, nếu như những nơi khác không có phòng kiểm tra định kỳ, vậy chúng ta trở lại chỗ này."
Phương án này được mọi người tán thành, mặc dù Tô Dung rõ ràng bọn họ có thể đi vào, nhưng cũng không có nói nhiều, dù sao cô cũng không có bằng chứng chứng minh, vẫn là chờ đi chỗ khác quay lại rồi nói sau.