Cô nhìn xung quanh một vòng, đột nhiên phát hiện vấn đề: “Tạ Kha Kha đâu?”
“…… Cậu ấy cũng là một trong những người mất tích.” Người nói chuyện là Liễu Đình Nhã: “Sinh viên năm nhất và năm hai trong trường chúng ta gần như không thể thoát nạn, nói đúng ra, bao gồm cả tôi, cũng chỉ có ba điều tra viên không ra khỏi ký túc xá không xảy ra vấn đề gì.”
Lúc trước Mai Lạc đã nói, ký túc xá và khu dạy học đã được bảo vệ, ở bên trong sẽ không xuất hiện vấn đề. Hiện tại xem ra quả nhiên là như thế, chỉ có đi ra ngoài mới xảy ra chuyện.
Trầm mặc trong chốc lát, Mai Lạc nhìn về phía Tôn Giai Kỳ và Lý Cầm Phương đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì: “Hai người các em có khỏe không?”
“Bọn em không có việc gì, nhưng mà……” Tôn Giai Kỳ nghẹn nửa ngày mới lo lắng hỏi: “Sau này bọn em còn gặp phải chuyện như vậy không?”
Tuy rằng bọn họ hoàn toàn không hiểu đang xảy ra chuyện gì, nhưng có một việc Tôn Giai Kỳ nghe hiểu. Đó chính là vốn dĩ hai người bọn họ sẽ không bị liên lụy, nhưng bởi vì ra khỏi ký túc xá cùng hai người Tô Dung và Điền Khinh Khinh nên mới bị liên lụy.
Dưới tình huống như vậy, cô ấy lo lắng cũng là chuyện thường tình. Nếu đổi lại là Tô Dung, nói không chừng sẽ trực tiếp mạnh mẽ yêu cầu đổi ký túc xá.
“Rất xin lỗi vì đã kéo hai em liên lụy vào chuyện này. Nhưng anh cần phải nói rõ, có một số chuyện nếu đã dính vào, thì không thể thoát ra được.” Suy nghĩ một lúc, Mai Lạc vẫn trả lời đúng sự thật: “Chuyện “Nó” chọn người tiến vào quy tắc quái đàm, đối với người bình thường thì chỉ là ngẫu nhiên, nhưng đối với điều tra viên, xác suất này sẽ gia tăng rất nhiều lần.”
Chuyện này mọi người đều biết, hai người Tôn Giai Kỳ gật đầu, liền nghe thấy Mai Lạc tiếp tục nói: “Mà nguyên lý của hiện tượng này chính là điều tra viên đã tiếp xúc với quỷ quái, trên người bị lây dính hơi thở của quỷ quái, tất nhiên sẽ bị ‘Nó’ nhắm đến một cách dễ dàng.”
Nói đến đây, Lý Cầm Phương lập tức hiểu rõ: “Ý của anh là, hiện tại bọn em cũng bị lây dính hơi thở quỷ quái, cho nên rất dễ bị chọn vào quy tắc quái đàm?”
Cho dù là cô ấy hay Tôn Giai Kỳ, sắc mặt của hai người đều không hề tốt. Đặc biệt là sau khi nhìn thấy Mai Lạc gật đầu, sắc mặt bọn họ càng khó coi hơn.
Tuy là hai người hiểu rõ chuyện này không phải do hai người Tô Dung sai, nhưng cũng nhịn không được giận chó đánh mèo bọn họ. Tôn Giai Kỳ phẫn nộ chất vấn: “Nếu các người đã biết rõ điều tra viên có nguy hiểm, vậy tại sao còn sắp xếp người thường và điều tra viên ở cùng nhau?”
“Đây là chúng tôi sai.” Không có cách nào, Mai Lạc thành khẩn nhận sai. Cho dù trước đây chưa từng có tiền lệ người bình thường vì là bạn cùng phòng của điều tra viên nên gặp nguy hiểm, nhưng dù sao vẫn là sơ sót của bọn họ.
Tuy nhiên anh ấy không phải là người khi gặp vấn đề chỉ biết xin lỗi, anh ấy nở một nụ cười trấn an: “Nhưng hai em cũng không cần quá mức lo lắng, anh đã xin cấp trên đạo cụ tiêu trừ hơi thở quỷ quái vì những người giống như hai em rồi .”
Nghe vậy, hai người Tôn Giai Kỳ còn chưa kịp phản ứng, ,mắt của những người khác lập tức sáng ngời.
Cũng khó trách vì sao bọn họ lại kích động như vậy, bọn họ nghe rất rõ những lời xã trưởng vừa nói, sở dĩ luôn bị chọn vào quy tắc quái đàm, chính là bởi vì trên người bọn họ có hơi thở của quỷ quái.
Vậy nếu có đạo cụ tiêu trừ hơi thở, chẳng phải đã chứng minh sau khi bọn họ sử dụng, sau này cũng sẽ giống như người thường, không cần mỗi ngày lo lắng đề phòng quy tắc quái đàm sao?
Chú ý tới phản ứng của bọn họ, Mai Lạc tức giận cười mắng: “Các người đừng có suy nghĩ nữa, đạo cụ này chỉ có những người chưa trải qua quy tắc quái đàm, chỉ nhìn thấy quỷ quái mới có thể dùng.”
Mọi người lập tức ủ rũ cụp đuôi, không nhìn anh ấy nữa.
Nghe thấy có biện pháp giải quyết, sắc mặt Tôn Giai kỳ trở nên tốt hơn, liền nghe Mai Lạc tiếp tục nói: “Nếu hai em muốn đổi ký túc xá, anh sẽ nhanh chóng sắp xếp. Nhưng việc các em từng thông quan với điều tra viên thì tuyệt đối với giữ kín như bưng, việc này còn phải làm thêm một cái hợp đồng”
Muốn đổi ký túc xá?
Tôn Giai Kỳ do dự nhìn về phía Lý Cầm Phương, cô ấy không thể xác định bản thân có muốn như vậy hay không. Tuy rằng lần này bị liên lụy, nhưng lúc trước bọn họ vẫn ở chung rất vui vẻ.
Hơn nữa lần này ở chợ quỷ, sở dĩ hai người có thể an toàn thoát ra ngoài hoàn toàn là nhờ Tô Dung một tay kéo theo. Hiện tại vừa ra ngoài đã muốn đường ai nấy đi với cô, không khỏi có chút cảm xác qua cầu rút ván cảm giác.
Tất nhiên Lý Cầm Phương cũng hiểu rõ suy nghĩ của cô ấy. Đồng thời, cô ấy cũng đang suy nghĩ vấn đề này. Cô ấy quay đầu nhìn Tô Dung, Tô Dung cũng đang nhìn cô ấy, trong mắt tràn đầy thản nhiên.
Lý Cầm Phương lập tức hiểu ra, cho dù cô ấy lựa chọn như thế nào, cũng không hề ảnh hưởng gì đến Tô Dung.
“…… Em muốn đối ký túc xá mới.” Cuối cùng, Lý Cầm Phương hạ quyết tâm. Tôn Giai Kỳ cũng lập tức đuổi kịp, muốn đi cùng Lý Cầm Phương.
Một ký túc xá hài hòa tất nhiên rất đáng quý trọng, nhưng mạng sống lại càng quan trọng hơn không thể nghi ngờ. Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, nếu lại bị liên lụy, bọn họ không thể chắc chắn mình có thể rời đi an toàn. Một khi đã như vậy, còn không bằng làm một mẻ ăn cả đời trực tiếp rời đi.
Thấy hai người bọn họ đều muốn đi, Tô Dung mỉm cười gật đầu trấn an hai người bọn họ. Đối với cô mà nói đây chính là chuyện tốt, vốn dĩ cũng không nên ảnh hưởng đến người bình thường. Nếu bọn họ lại bị liên lụy một lần nữa, còn phải làm phiền cô cứu người, vậy còn không bằng để bọn họ trực tiếp rời đi.