Trong quy tắc hình dung thật là uyển chuyển, hình dạng chân thật còn khủng khiếp hơn rất nhiều lần.
"Hoan nghênh các du khách đi đến "Khu vui chơi Mắt To", ta là chú hề đáng yêu của các ngươi." Một giọng nam được khuếch trương âm thanh thật lớn, vang lên bên tai của tất cả mọi người.
Lúc nghe được đối phương tự xưng mình là "chú hề đáng yêu", Tô Dung không nhịn được hơi giật mí mắt.
"Mọi người đều biết, khu vui chơi này của ta là khu vui chơi đặc biệt nhất thế giới, nhưng chỉ chơi những thiết bị trò chơi hiện tại không có cách nào thể hiện hết được sự đặc biệt của ta. Cho nên ta quyết định chơi một trò chơi với các ngươi."
Tới rồi! Nghe được lời này, Tô Dung lập tức tập trung tinh thần. Hiển nhiên đây chính là lời chuẩn bị sắp nói ra chủ đề hoạt động, chỉ là không biết chủ đề lần này là gì.
"Giai đoạn đầu của trò chơi này, ta đã đặt mười chú hề trong "Khu vui chơi Mắt To", mỗi một chú hề đều sẽ tiến hành ký hiệu người khác. Người bị ký hiệu sẽ bị chú hề đuổi giết, sau khi người bị ký hiệu bị giết chết, chú hề sẽ dừng lại 10 phút, sau đó tiến hành ký hiệu người khác."
'Nó' dừng lại một chút, tiếp tục nói: "Nhưng chắc các ngươi sẽ cảm thấy quy tắc như vậy không công bằng với người bị ký hiệu, cho nên thật ra người bị ký hiệu cũng có cách giải quyết. Chỉ cần tiếp xúc với một người khác trong vòng năm giây, ký hiệu sẽ được chuyển đến trên người tiếp xúc."
'Nó' nói xong, trong giọng nói cũng mang theo một tia thích thú: "Như thế nào? Có phải ta rất nhân từ không?"
Nhân từ cái rắm!
'Nó' thì rất vui vẻ, nhưng sắc mặt của tất cả điều tra viên ở chỗ này đều trở nên hết sức khó coi. Ngay cả sắc mặt của Tô Dung cũng trầm xuống: "Cứ như vậy, sợ rằng giữa các điều tra viên sẽ rất khó hợp tác."
Bây giờ còn chưa rõ sức mạnh công kích của chú hề trong khu vui chơi, nhưng có thể khẳng định nhất định không yếu. Một khi bị ký hiệu chính là không chết không ngừng, điều tra viên nhất định sẽ cố gắng tránh để mình bị ký hiệu.
Mà 'nó' cũng không nói rõ làm cách nào để cho người bị ký hiệu biết mình đã bị ký hiệu, chỉ cần không nói rõ chuyện này ra vậy mọi người khẳng định sẽ không dám lại gần nhau, hơn nữa còn đề phòng lẫn nhau.
"Đúng rồi, hình như ta đã quên nói một chút." 'Nó' đột nhiên nói: "Quá trình ý hiệu đã kết thúc!"
'Nó' vừa nói xong, nhất thời sắc mặt mọi người lập tức thay đổi, cảnh giác nhìn người bên cạnh mình. Hiểu nhiên hiệu quả của kế sách độc ác này phát tác rất nhau, sau khi ồn ào ngắn ngủi, một đám người nhanh chóng phân tán ra, mỗi một người đều duy trì một khoảng cách nhất định với người khác.
"Ha ha ha ha ha ha ha!" Giống như bị một màn này chọc cười, 'nó' bắt đầu điên cuồng cười to. Tiếng cười giống như có tính tẩy não, Tô Dung nghe cũng nghi ngờ mình đã bị ô nhiễm.
"Còn về giai đoạn thứ hai của trò chơi." 'Nó' cố ý hài hước lắc lắc đầu mình: "Chờ đến lúc đó ta sẽ nói cho các ngươi biết."
Sau khi 'nó' nói xong câu này, màn hình lớn tối đen xuống, thật giống như mới vừa rồi không có xảy ra chuyện gì cả.
Mà trên quảng trường cũng yên lặng như chết, tất cả mọi người đều không nói gì, chim đầu đàn không dễ làm, làm không tốt sẽ chọc giận quần chúng. Nhất là dưới tình huống bọn họ không tín nhiệm lẫn nhau, rất dễ dàng trở thành đối tượng bị mọi người nhắm đến.
Nhưng nếu tiếp tục như vậy thì không được, chỉ một lát sau, một cô gái mặc áo lông màu nâu đột nhiên mở miệng, hình như cô ấy có đạo cụ khuếch trương âm thanh, giọng nói chính xác truyền đến mọi người xung quanh: "Thật ra thì tôi cảm thấy chúng ta không cần lo lắng quá mức, cá nhân tôi đề nghị người bị ký hiệu chủ động đứng ra, tiếp nhận sự bảo vệ của những người khác."
Lời này nghe vào quá ngu ngốc, làm cho không ít người kinh ngạc. Nhưng hiển nhiên cô gái này không phải chỉ thuận miệng nói, cô ấy nghiêm túc giải thích: "Bây giờ chúng ta có nhiều điều tra viên như vậy, thậm chí trong này còn có không ít điều tra viên tinh anh. Sức mạnh của một chú hề sẽ mạnh bao nhiêu, có thể vượt qua công kích của nhiều điều tra viên, giết chết người bị ký hiệu sao?"
Cô ấy vừa mới nói lời này, mọi người đều sửng sốt. Đúng vậy, bọn họ nhiều người như vậy, đạo cụ quái đàm cũng không ít, nếu quả thật hợp tác với nhau, chẳng lẽ còn sợ một chú hề?
Người bị ký hiệu không chết đều có chỗ tốt cho tất cả mọi người, cho nên mọi người đều không ngại chuyện bảo vệ bọn họ.
"Tôi cho rằng cô ấy nói đúng." Một người khác cũng lên tiếng: "Bây giờ chúng ta phải hợp tác, trước tiên xem thử sức mạnh của chú hề rồi lại bàn tiếp."
Không một ai nói chuyện, mọi người đều trố mắt nhìn nhau, trông đợi người bị ký hiệu tự đứng ra. Nhưng chuyện này thật sự rất khó đối với người trong cuộc, dù sao đứng ra tương đương với chuyện giao quyền chủ động cho người khác, người có thể đăng ký tham gia [Quái đàm quy tắc cố định] này, ai cũng có suy nghĩ riêng của mình.
Ngay cả Tạ Kha Kha dựa vào may mắn ôm đùi đại lão, ít nhất cũng có suy nghĩ lựa chọn đại lão để ôm đùi.
Mà người có chủ kiến, thường không thích giao quyền chủ động cho người khác. Như vậy đối với bọn họ mà nói quá bị động, một khi những người khác không bảo vệ được, bọn họ chỉ có một con đường chết.
Quan trọng nhất chính là, dưới tình huống có thể dời ký hiệu qua cơ thể người khác, thật ra không cần thiết phải đứng ra.
"Có vài người sẽ cảm thấy mình có thể một mình chạy thoát sự trừng phạt của chú hề đi?" Có một người nam tóc vàng lãnh đạo đám người nước ngoài, mở ra kỹ năng chế nhạo của mình: "Ha ha, các người ôm suy nghĩ dời ký hiệu lên người khác? Vậy tôi chỉ có thể nói các người suy nghĩ nhiều rồi, mọi người cũng không phải là người ngu. Dưới tình huống biết ký hiệu sẽ dời đi như thế nào, ai sẽ cho các người cơ hội này chứ?"