Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 540

Chương 540 -
Chương 540 -

Mặc dù lời này thật sự khó nghe, nhưng đúng là rất chính xác. Chỉ cần từ chối người khác đến gần, vậy thì không cần lo lắng bị dời ký hiệu lên trên người.

Cho dù có người đột nhiên chạy đến gần, năm giây cũng đủ để cho người khác kịp phản ứng lại.

".... Chuyện đó, tôi bị ký hiệu." Đột nhiên, một cô gái buộc tóc đuôi ngựa cẩn thận giơ tay lên.

Mặc dù giọng của cô ấy không lớn, nhưng bên trong quảng trường yên tĩnh, lại hiện ra rất đột ngột. Mọi người lập tức tìm kiếm nơi phát ra giọng nói, mọi người xung quanh đều ăn ý lùi ra sau một bước, lộ ra cô gái mới vừa lên tiếng.

Đại khái ý thức được phản ứng bài xích theo bản năng này quá mức tổn thương người khác. Cô gái áo lông nâu nói chuyện đầu tiên tằng hằng một tiếng, nói: "Cảm ơn cô đã chủ động đứng ra, chúng tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức bảo vệ cô. Nhưng có thể hỏi sao cô biết mình bị ký hiệu không?"

Đây là một vấn đề cần chú ý, rõ ràng từ lúc màn hình mở rồi tắt, mọi người đều đứng cùng nhau. Nếu như có người len lén làm gì đều nhất định sẽ bị phát hiện. Nhưng rõ ràng bọn họ không làm gì cả, sao lại phát hiện mình bị ký hiệu chứ?

Nghe vậy, cô gái vốn dĩ còn đang nhút nhát đột nhiên ngẩng đầu lên nở một nụ cười lễ phép: "Xin lỗi, liên quan đến chuyện này, trừ phi các người giúp tôi tránh một lần công kích của chú hề, nếu không tôi sẽ không nói cho các người."

Hiển nhiên đây là lợi thế cô ấy giữ lại cho mình, một là có thể tránh được sau khi mình nói chuyện này ra, những người khác sẽ trực tiếp mặc kệ mình, đi bắt những người bị ký hiệu khác. Hai là nếu như bọn họ không thành công bảo vệ được mình, để cho mình chết dưới tay của chú hề. Vậy cô không nói chuyện này ra cũng có thể bảo vệ những người bị ký hiệu khác.

Mà thấy cô chết, chắc chắn những người bị ký hiệu sẽ không đứng ra nữa.

"Sao cô có thể làm vậy được?" Có người bất mãn mắng: "Cô làm như vậy là ích kỷ lắm biết không? Chúng tôi nhiều người ở lại chỗ này là vì bảo vệ mấy người các người, các người còn che che dấu dấu, chuyện này chẳng phải làm rét lạnh lòng chúng tôi sao?"

Cô gái nghe được lời này, lạnh lùng nói: "Nếu như anh độ lượng như vậy, vậy tôi trực tiếp chuyển ký hiệu trên người tôi sang anh, như vậy anh cũng có thể biết tại sao tôi lại biết mình bị ký hiệu rồi."

Hiển nhiên đối phương không muốn làm như vậy, vốn dĩ gã chính là người bắt nạt kẻ yếu, muốn uy hiếp cô gái này một chút. Thấy biểu hiện lúc này của cô khác với vẻ cẩn thận dè dặt mới bắt đầu, gã lập tức không nói nữa.

"Có thể hiểu được, cô không muốn nói vậy tạm thời không cần nói." Cô gái mặc áo lông nâu gật đầu: "Nếu chú hề muốn giết cô, chắc chắn sẽ không chờ quá lâu, nếu không sẽ vi phạm ý định ban đầu là giết chết hết điều tra viên."

Nói đến chỗ này, cô ấy quay đầu nhìn mọi người, trong giọng nói vừa có chút thân thiện, cũng có chút uy hiếp: "Mọi người đều chờ ở một chỗ này một chút, không có vấn đề gì?"

Lúc cô ấy nói chuyện chủ yếu nhìn đám người nước ngoài, về tính phục tùng này, giác ngộ của người Hoa tương đối cao, sẽ không gây ra chuyện ồn ào gì.

Không có người nào có ý kiến, hoặc là nói không có ai dám ý kiến. Người ta chủ động đi ra, nếu như bây giờ bọn họ có ý kiện, lỡ như nữ sinh kia trực tiếp xông đến bọn họ truyền ký kiệu thì phải làm sao?

Huống chi thật ra ở lại chỗ này cũng không có chỗ xấu nào, mọi người đều vô cùng tò mò với phương thức giết người của chú hề, hơn nữa nếu như có thể chứng minh cách bảo vệ này có tác dụng, dĩ nhiên những người khác sẽ không còn sợ nữa.

Nam tóc vàng lúc trước nói chuyện chủ động tiến lên một bước, không nhịn được nói: "Chuyện này còn cần cô nói sao?"

Nói xong cậu ta tiện tay ném một món đồ cho cô gái tóc đuôi ngựa, còn chưa chờ mọi người kịp phản ứng, vật kia đã biến thành một trận pháp ngôi sao sáu cánh, bao phủ cô gái tóc đuôi ngựa vào bên trong.

“Đây là cái gì?" Cô gái tóc đuôi ngựa kinh ngạc hỏi.

Nam tóc vàng trả lời: "Đạo cụ tinh trận bảo vệ, có thể bảo vệ được cô."

Nghe vậy nữ sinh đuôi ngựa hơi vươn tay chạm vào chùm tia ánh rơi xuống từ trận ngôi sao, nhưng một giây khi ngón tay chạm vào, thật giống như bị điện giật nhanh chóng thu tay về.

"À, còn có ác dụng phòng ngừa cô lâm trận bỏ trốn." Thấy cô gái bị điện giật, cậu ta mới từ từ nói ra tác dụng khác của đạo cụ quái đàm này.

Bộ dạng vô liêm sỉ này làm cho cô gái tóc đuôi ngứa nghiến răng: "Cậu cứ chờ đó, đi ra ngoài tôi sẽ đánh chết cậu!"

Đối mặt với uy hiếp này, nam tóc vàng cười nhạo một tiếng: "Vậy tôi chúc cô còn có cơ hội đi ra."

Nghe được câu này, cô gái cũng lập tức bình tĩnh lại. Đúng vậy, cô ấy còn chưa chắc mình có thể ra vượt qua lần nguy hiểm này.

Vốn dĩ cho rằng mình không không có khả năng thông quan, ít nhất cũng có thể vượt qua được nửa quái đàm quy tắc, không ngờ đến mới vừa bắt đầu đã sắp chết. Nói thật, cô ấy cũng không cảm thấy những người khác có thể giúp đỡ mình.

Có câu, Diêm vương muốn bạn chết canh ba, ai dám giữ bạn lại đến canh năm? 'Nó' lại không phải là người ngu, sao có thể để cho bọn họ nghĩ ra cách ứng phó được?

Bên kia, Tô Dung và Bạch Liễm đứng sau cây, yên lặng quan sát một màn này.

Liên quan đến những người mới vừa đứng ra nói chuyện kia, có hai người cô cảm giác mình đại khái đã đoán ra thân phận của bọn họ. Hai người này theo thứ tự là nam tóc vàng và cô gái mặc áo lông màu nâu.

Nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, nam tóc vàng chính là Adam, cô gái mặc áo lông màu nâu chính là Đường Linh. Ở trong quái đàm, dáng vẻ của bọn họ đều thay đổi, nhưng cảm giác mang lại cho người ta lại không thay đổi.

Bình Luận (0)
Comment