Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 554

Chương 554 -
Chương 554 -

Nói thật, nếu như chất lượng của người ở thế giới này chính là như vậy, vậy dựa vào hai người bọn họ thật sự có thể cứu vớt thế giới này sao?

Cho dù là ở thành phố H phần lớn cảnh sát cũng không có bản lĩnh gì, nhưng những cảnh sát kia đặc biệt biết nghe lời khuyên, hiệu suất bắt người cũng cao (mặc dù không nhốt người lâu dài được).

Nếu như thế giới này chỉ dựa vào bọn họ cứu vớt, vậy mặc kệ Tô Dung hay Bạch Liễm, cũng không có hứng thú làm chúa cứu thế.

"Không phải..." Tô Dung chính là điều tra viên, cũng đã hợp tác với rất nhiều điều tra viên, "Những người này không đúng, dưới tình huống bình thường bọn họ không thể nào sơ ý như vậy được."

Tô Dung suy nghĩ một chút, giải thích: "Chắc là nguyên nhân từ công kích tinh thần của chỗ này, không có bất ngờ gì, toàn bộ chỗ này đều tràn ngập mùi thơm."

Nhưng giải thích này cũng không thuyết phục được Bạch Liễm, anh nhìn những người đó, ghét bỏ nói: "Đã đến [Quái đàm quy tắc cố định] rồi, một ít đạo cụ quái đàm loại phòng ngự tinh thần cũng không chuẩn bị sao? Hơn nữa công kích tinh thần ở chỗ này cũng không tính lớn.”

Đúng vậy, Tô Dung cũng không có bị cám dỗ. Mặc dù cô đã thêm được hai lần điểm tinh thần cùng với trải qua nhiều lần của chuyện này. Nhưng ô nhiễm không mạnh đúng là một trong những nguyên nhân.

Tô Dung lắc đầu một cái, giải thích: "Nhưng còn có một vấn đề, anh có phát hiện không, bây giờ bọn họ tiếp xúc rất gần với nhau.”

Trong tiệm có rất nhiều người chen lấn, điều tra viên đều rất gần nhau.

Đột nhiên nghe cô nói như vậ, Bạch Liễm sửng sốt một chút, sau đó mới phản ứng lại, kinh ngạc nói: "Đúng vậy, giữa bọn họ không cảnh giác lẫn nhau?"

Theo lý thuyết, có người bị ký hiệu, những người này phải cảnh giác lẫn nhau, rất sợ người khác có cơ hội tiếp xúc với mình.

Nhưng bây giờ hiển nhiên không phải như vậy, bọn họ không sợ hãi chút nào. Nếu như không phải là vấn đề này được giải quyết, vậy đó chính là những người này đã mất trí nhớ không quan tâm những chuyện này nữa.

Nhưng người bị ký hiệu sao có thể giải quyết được? Ít nhất Tô Dung còn chưa nghĩ ra được cách nào.

Giống với lời vừa rồi của Bạch Liễm, ô nhiễm tinh thần của khu công viên này không hề mạnh, ít nhất không mạnh đến trình độ để cho bọn họ mất trí như thế này.

Cho nên nhất định còn có nguyên nhân khác.

Không phải cô chối bỏ trách nhiệm vì cái thế giới này, thật sự là như vậy. Điều tra viên có thể đến [Quái đàm quy tắc cố định], chất lượng khẳng định cao hơn điều tra viên tham gia quái đám quy tắc bình thường. Điều tra viên bình thường còn biết không ăn loại đồ ăn trong quái đám quy tắc, điều tra viên của [Quái đàm quy tắc cố định] sao có thể không biết chứ?

"Anh nhìn bên kia!" Đột nhiên Tô Dung vội vàng nói: "Bên kia có điều tra viên biểu hiện bình thường.

Một chỗ cách xa tiệm bán lẻ, có mấy điều tra viên đứng ở trong góc, đang nhíu mày nhìn bên này. Dù cách thật xa cô cũng có thể nhìn thấy vẻ mặt ngưng trọng của bọn họ.

Giữa bọn họ cũng cách nhau một khoảng cách, nhưng cũng có thể nhìn ra đây là một đoàn đội, đang mấp máy miệng nói gì đó.

"Xem ra không phải đều là bị ô nhiễm." Bạch Liễm hơi nghiêng đầu, đến gần Tô Dung, nhỏ giọng nói: "Nếu như có thể tìm được chỗ khác nhau giữa những người này và những người đã bị ô nhiễm kia, có lẽ có thể biết vấn đề nằm ở chỗ nào."

Anh nói xong thì lại thở dài: "Nhưng dựa theo quy tắc của du khách, bọn họ sẽ không nói chuyện với chúng ta. Nếu như chờ cơ hội giống như vừa nãy thì sợ rằng không dễ dàng."

Nếu như điều tra viên muốn tuân thủ quy tắc thì sẽ không chủ động nói chuyện với bọn họ, vậy nếu bọn họ chủ động đến gần, nhất định sẽ bị cho rằng không có ý tốt, không bị công kích đã rất tốt, hoàn toàn không có khả năng lấy được thông tin.

"Không... Hình như em đã tìm được thí sinh rồi." Nhìn đám người chưa bị ô nhiễm kia, trong đó có một người nam cột tóc bằng dây cột tóc màu xanh da trời. Tô Dung hơi cong khóe môi, nhìn qua tâm trạng không tệ.

Nhìn theo mắt của cô, Bạch Liễm hỏi: "Có người em quen biết?”

“Là người cột tóc bằng dây màu xanh da trời kia, là người quá may mắn mà lúc trước em kể với anh." Tô Dung nói.

Lúc trước gặp mặt Bạch Liễm, cô đúng là kể chuyện của Tạ Kha Kha cho anh nghe, đối với loại người vô cùng xui xẻo như bọn họ, tồn tại của một người quá may mặc thật sự làm cho người ta khiếp sợ.

Hiển nhiên Bạch Liễm cũng có ấn tượng rất sâu với người may mắn đặc biệt này: "Lại là cậu ta? Lấy trình độ may mắn của cậu ta, chắc sẽ trợ giúp em đi."

Tô Dung gật đầu một cách khẳng định, có vài người may mắn sẽ làm cho người xung quanh trở nên xui xẻo, nhưng hiển nhiên Tạ Kha Kha không phải như vậy, cậu ta có thể mang lại may mắn cho những người xung quanh.

Nếu đã biết nên hỏi ai, vậy chuyện này cũng không nóng vội.

"Chúng ta đi đến tiệm bán lẻ nhìn thử đi." Tô Dung đi về phía trước, "Có thể là tiệm bán lẻ xảy ra vấn đề gì đó? Nếu như có thể phát hiện bí mật bên trong, vậy dễ dàng hơn nhiều.”

Trước tiên hai người đi nhận đồ ký hiệu của 'Khu công viên cảnh sát trưởng bánh bích quy' --- là một cái khăn vuông có hoa văn bánh bích quy, sau đó cùng nhau đẩy đám người kia đi vào. Trong tiệm có hai nhân viên đồng phục xanh dương đang bận trước bận sau bán hàng cho điều tra viên.

Thấy hai người Tô Dung đi đến, trong đó có một người vẫy tay nói: "Các người đến thật đúng lúc, giúp chúng tôi bán chút đồ ăn. Quá nhiều người bán không kịp.”

Nghe vậy, Bạch Liễm và Tô Dung nhìn nhau một cái, biết nghe lời đi qua làm nhân viên tạm thời trong tiệm.

Quy tắc thứ 7 [Nhân viên tự do có nghĩa vụ tham gia hoạt động của khu vui chơi, dưới điều kiện không ảnh hưởng đến công tác, không thể từ chối yêu cầu của nhân viên đồng phục xanh dương.]

Bình Luận (0)
Comment