Tô Dung chú ý đến trong quán bar có một ít người đã không duy trì được bình tĩnh, đôi mắt đỏ ửng, tràn đầy cuồng nhiệt nhìn chất lỏng bên trong máu nước ép trái cây, thậm chí cô còn nghe được tiếng thở hổn hển nặng nề, giống như bên trong cất giấu nước thần gì đó vậy.
Từ khi nam sinh bắt đầu đồng ý đề cử của người pha rượu, bọn họ cũng trở nên vô cùng yên lặng, chăm chú nhìn chằm chằm màn máu tánh kia xảy ra. Hiển nhiên "Mary đẫm máu" rất có sức hấp dẫn đối với bọn họ, chẳng qua có người pha rượu trấn áp, bây giờ bọn họ không dám làm gì.
Cho nên "Mary đẫm máu" có tác dụng gì? Thứ đồ máu tanh như vậy, đối với loài người sẽ có lợi ích gì chứ.
Không, người ở chỗ này chắc cũng không phải là người nữa rồi.
Nghĩ đến đây, đột nhiên Tô Dung nghĩ đến cái gì đó. Nếu là như vậy, vậy người giống như cô, có phải cũng là nhân loại? Điểm chính của lời cô gái tóc xanh không chỉ "giống nhau”, còn có "người". Có lẽ đây mới là lời nhắc nhở mà cô gái tóc xanh kia để lại cho cô!
Lúc Tô Dung đang suy nghĩ, cuối cùng người pha rượu cũng đi xuống từ lầu hai. Hắn nhìn một chút "Mary đẫm máu" trong máy ép nước trái cây, sau đó cất giọng hỏi: "Có người nào muốn không? 1000 tệ quái đàm một ly."
1000 tệ quái đàm không phải là số tiền nhỏ, cho dù là Tô Dung bây giờ lấy ra cũng có chút đau lòng.
Nếu bây giờ mua “Mary đẫm máu’ sẽ không làm trái quy tắc, bởi vì người pha rượu đã điều chế xong, hơn nữa cũng không chủ động đề cử.
Nhưng cô tuyệt đối sẽ không mua, nếu như mua sẽ phải uống hết. Dù rõ ràng vật này mắc như vậy, tuyệt đối có tác dụng không nhỏ, coi như có thể để cho cô trực tiếp thông qua quái đàm quy tắc này, cô cũng tuyệt đối không mua.
Bởi vì Tô Dung là người, không liên quan đến chính nghĩa gì đó, chỉ đơn giản là giới hạn đạo đức của một người mà thôi.
Cô đứng ở trong góc lạnh lùng nhìn mọi người trong quán bar giống như được ban cho cái gì đó, rối rít vây lại.
Một người đàn ông trong đó cố gắng chen về phía trước, khóc lóc cầu xin: "Đại nhân, có thể rẻ một chút không, tôi thật sự không thể lấy ra được 1000 tệ quái đàm. 800, ngài thấy thế nào? Đây là toàn bộ tiền tích góp của tôi."
Người phụ nữ ở bên cạnh trực tiếp đẩy hắn ta ra, không chút lưu tình mắng: "Không có tiền thì vào đây làm gì? Cút sang một bên!"
Nói xong, cô ta cười diụ dàng với người pha rượu: "Chỗ này của tôi có 1000 tệ quái đàm, cho tôi một ly."
Hiển nhiên người pha rượu không có ý định quan tâm ân oán giữa bọn họ, thấy người phụ nữ có tiền, sau khi lấy được tiền, rót cho cô ta một ly "Mary đẫm máu". Nước ép từ cái đầu kia cũng không nhiều lắm, một ly này cũng đã làm cho chất lỏng trong máy nước ép ít đi ba phần, còn có thể bán thêm hai ly nữa.
Những người khác lập tức sốt ruột, cũng không quan tâm đến chuyện trả giá nữa, người có tiền dồn dập lấy tiền ra, cướp đoạt mua được. Người không tiền chỉ có thể mở to mắt mà nhìn.
Mà dưới ánh mắt hâm mộ của những người khác, người phụ nữ mua được kia uống một hơi cạn sạch “Mary đẫm máu”, sau đó xoay người rời khỏi quán bar.
Thấy động tác của cô ta, Tô Dung sững sốt một chút, sau đó kịp thời gọi cô ta lại: "Này, tôi cho cô một ít tiền quái đàm, cô có thể nói một ít tin tức về quán bar này cho tôi được không?"
Nghe vậy người phụ nữ xoay người lại, rõ ràng có chút động lòng, mới vừa rồi vì mua "Mary đẫm máu" cô ta đã dùng hết tiền tiết kiệm. Nhưng sau này còn phải sống, không có tiền rất khó chịu. Nếu như bây giờ có thể lấy được chút thu nhập, tất nhiên sẽ thoải mái hơn rất nhiều.
Ngay khi cô ta muốn gật đầu đồng ý, đã nhìn thấy Tô Dung lấy ra một bản hợp đồng giấy: "Chẳng qua trước tiên chúng ta vẫn ký hợp đồng đã."
Thấy hợp đồng, sắc mặt của người phụ nữ khó coi một chút. Vốn dĩ cô ta định trực tiếp bịa một ít nội dung để gạt tiền, chẳng qua bây giờ có sự ràng buộc của đạo cụ quái đàm, như vậy hiển nhiên không thể.
Lúc này người phụ nữ cũng nghiêm túc, nói chuyện đàng hoàng: "Tôi không thể nói bất kỳ chuyện gì ở phòng khiêu vũ cho cô... Trên thực tế có rất nhiều chuyện tôi không thể tiết lộ."
Tô Dung đã sớm dự liệu về chuyện này, dù sao tiền cũng không phải là vạn năng. Cô hiểu gật đầu một cái: "Tôi hỏi, cô đáp. Mỗi vấn đề mà cô trả lời được, tôi sẽ cho cô 100 tệ quái đàm."
Nơi này là một quái đàm quy tắc chính thức, tất nhiên cô không thể mang bút của mình đến. Tô Dung đi đến máy bán mua cho mình một cây bút, sau khi ghi rõ nội dung giao dịch trên hợp đồng, hai người ấn dấu tay xuống.
"Vấn đề đầu tiên, "Mary đẫm máu" có lợi ích gì với cô?"
Đây là một vấn đề có thể trả lời, người phụ nữ lập tức nói: "Có thể để cho tôi hôm nay không cần đến phòng khiêu vũ."
Hiển nhiên, cô ta cũng có cẩn thận của mình, cố ý trả lời mập mờ, nhưng vậy ở trong vấn đề này Tô Dung có thể hỏi thêm mấy câu, cô ta có thể kiếm được nhiều tiền hơn,
Nhưng mà Tô Dung phải làm cho cô ta thất vọng rồi: "Có thể không cần đến phòng khiêu vũ, như vậy nói cách khác, đối với cô, đi phòng khiêu vũ là một chuyện xấu. Tôi giả dụ cô không phải loại tốt lành gì... Được rồi, chắc không cần giả dụ, cô đúng là không phải người tốt lành gì. Như vậy từ một loại ý nghĩa nào đó, phòng khiêu vũ tượng trưng cho chính nghĩa."
Nói đến chỗ này, cô không nhịn được chật lưỡi một tiếng, tiếp tục phân tích: "Hôm nay không cần đi đến phòng khiêu vũ, cho nên mỗi ngày, hoặc nói cách khác cách mỗi một đoạn thời gian nào đó cô đều phải đến phòng khiêu vũ nhận trừng phạt. Như vậy, người có khát vọng "Mary đẫm máu" đều giống với cô."
Đối mặt với sự kinh ngạc của người phụ nữ, Tô Dung hơi mỉm cười: "Tôi lại suy nghĩ một chút, nếu phòng khiêu vũ là âm tào địa phủ, vậy các người đi xuống phải tiếp nhận trừng phạt đi? Khi còn sống cô làm chuyện xấu, cho nên mới cần phải tiếp nhận xét xử. Nhưng ở chỗ này cũng có thể rời đi, nếu không các người cũng sẽ không bình tĩnh như vậy được. Nếu như tôi đoán không nhầm, khi các người trừng phạt đủ số lần là có thể rời đi, tôi nói đúng không?"
Thật ra thì những suy đoán này Tô Dung đều đã có câu trả lời trong lòng, Tô Dung là cố ý nói ra, trên thực tế là vì muốn quan sát vẻ mặt của đối phương, để phán đoán suy đoán của mình.
Mà hiển nhiên nhìn sắc mặt tái nhợt của người phụ nữ, miệng mở to, ánh mắt kinh ngạc hoảng sợ giống như đang nhìn thấy một quái vật. Tô Dung cũng biết, cô đã đoán đúng rồi.