Cô nói xong thì lấy [Gương cô gái tự luyến] đưa cho đối phương, sau đó nhìn thấy ông chú vừa nhìn gương vừa nhìn mặt mình, nghi ngờ nhìn về phía cô: "Trên mặt tôi có dính gì sao?"
"Ừ." Tô Dung bình tĩnh gật đầu: "Có lời nói dối."
[Gương cô gái tự luyến] có thể khống chế bất kỳ người nào, nhưng không khống chế được sinh vật không phải người. Hiển nhiên đối phương không phải là nhân loại.
Ông chú: "..."
Ông ta yên lặng một giây, sau đó đột nhiên cười khẽ: "Sao cô lại phát hiện được? Là vì cái gương này sao?
Tô Dung không trả lời vấn đề này, yên lặng suy nghĩ. Người đàn ông này không giống với những quỷ hồn bị trừng phạt, cũng không giống như quỷ hồn đã vô tội có thể rời đi, nhưng cũng không giống với người?
Có thể khẳng định người này không phải là người tốt, nếu không mới vừa rồi sẽ không lừa gạt cô.
Đột nhiên cô nghĩ đến cái gì đó, trực tiếp hỏi: "Ông là ông chủ của quán bar này?"
Thoát khỏi hạn chế về suy nghĩ đối phương chính là khách hàng, trực tiếp suy nghĩ đến một phương hướng khác.
Nhưng đối phương lại lắc đầu :"Không phải, quán bar này không có ông chủ, nếu như miễn cưỡng nói..."
Ông ta yên lặng một chút, tiếp tục nói: "Bây giờ là chắc là của 'Nó'."
Chú ý của Tô Dung không phải ở trên người 'Nó': “Ông nói bây giờ? Vậy lúc trước chỗ này còn có một ông chủ khác?"
Lúc này ông chú đã có chút không kiên nhẫn, ông ta đứng lên, muốn đi đến chỗ cầu thang lầu 2, đồng thời cười nhạo một tiếng: "Ai mà biết được? Chẳng qua tôi thấy trái lại cô rất thích hợp vị trí này của tôi."
Quả nhiên ông ta chính là nhân viên của quán bar này, chỉ là không phải ông chủ... Kết hợp với lời mới vừa rồi của ông ta, Tô Dung nghiêm trọng nghi ngờ ông ta chính là ông chủ lúc trước của quán bar này, chỉ là bây giờ đã bị 'Nó' đá xuống.
Hoàng tuyền, âm tào địa phủ, quan lớn nhất sẽ là ai chứ?
Tô Dung nhướng mày, lại lần lượt dùng [Gương cô gái tự luyến] kiểm tra những người không tranh đoạt "Mary đẫm máu".
Kết quả không ngờ, những người này đều không bị ảnh hưởng của gương. Nói cách khác bọn họ không phải là người.
Tô Dung nhức đầu xoa mi tâm, đột nhiên ý thức được, có lẽ mình đã hiểu sai, người giống với cô cũng không phải là chỉ cùng là nhân loại.
Nhưng chuyện này có khả năng rất nhỏ, dù sao quái đàm quy tắc muốn gia tăng độ khó, bố trí quy tắc giống với cô nghĩ mới là hợp lý.
Như vậy cũng chỉ còn lại một loại khả năng ---những người này không tranh giành "Mary đẫm máu", là bì bọn họ rõ ràng máu "Mary đẫm máu" không có cách nào cứu bọn họ, chỉ có thể kéo bọn họ xuống địa ngục. Cho nên mới lộ ra vẻ chán ghét, là cô hiểu sai.
Nhưng nếu như là xuất hiện sự thật châm chọc như vậy, vậy trong những người tranh giành "Mary đẫm máu", có một người là loài người.
Muốn cùng người này hợp tác sao? Tô Dung cảm thấy ác ý thật đậm của quái đàm quy tắc đối với cô.
Dân địa phương ở trong quái đàm quy tắc thật ra cũng không phải là dân địa phương của thế giới quái đàm, mà là sản vật do quái đàm quy tắc sinh ra. Ví dụ như Tinh Tinh ở trong bệnh viện Thánh Anh.
Từ những điều tra viên khác lúc trước cũng tham gia quái đàm bệnh viện Thánh Anh, có thể khẳng định, cô bé Tinh Tinh sẽ xuất hiện ở trong quái đàm quy tắc Thánh Anh mỗi khi mở ra, mà không phải chỉ xuất hiện ở trong lần quái đàm quy tắc có cô.
Mà loại thế này, có thể được xem là sinh vật giống với NPC, phần lớn là chìa khóa mà quái đàm quy tắc để lại, có thể giúp hoàn thành nhiệm vụ, nhưng không nhất định là thứ cần thiết.
Ví dụ như trong quái đàm quy tắc bệnh viện Thánh Anh, cô cần sự giúp đỡ của Tinh Tinh. Mà ở trong quái đàm quy tắc này, nếu như mới vừa rồi cô thành công cứu nam sinh kia, bây giờ cũng không vì nhức đầu vì chuyện tìm người hợp tác.
Nhưng không có nếu như, bây giờ cô phải gánh vác sai lầm vừa rồi của mình.
Tô Dung liếc nhìn chỗ quầy rượu, không làm cho người ta bất ngờ người pha rượu đang nhìn về phía cô. Hiển nhiên hành vị mới vừa rồi tìm người cùng với dùng gương tự luyến để thăm dò hành vi của bọn họ làm cho đối phương bất mạ.
Hiển nhiên giá trị võ lực của người này rất mạnh, Tô Dung không xác định mình có thắng được hay không. Nhưng mặc kệ có thể thắng được hay không, ở địa bàn của người ta, đánh nhau với nhân viên quản lý là một hành động mất trí.
Cho nên tiếp theo cô không thể dùng cách tương tự thăm dò, nếu không Tô Dung sợ đối phương sẽ trực tiếp đuổi mình ra ngoài. Bây giờ cô không thể rời đi, cũng không thể bại lộ thân phận nội gián của mình.
Nói đến thân phận nội gián, đột nhiên Tô Dung nghĩ đến gì đó. Cô cúi đầu, sau đó ngẩng lên nhìn về phía một người đàn ông đi đến trước mặt mình, nhận lấy ly rượu của đối phương: "Bên ngoài quầy rượu này, gần đây có người mới nào đến không?"
Người đàn ông nhìn thấy cô nhận ly rượu, còn nguyện ý nói chuyện với mình, lập tức lộ ra vẻ mừng rỡ, ngồi đối diện với cô: "Dĩ nhiên, cô hỏi vấn đề này với tôi là hỏi đúng người rồi, tôi ở chỗ này đã lâu, gần chỗ này có gió thổi cỏ lay gì không có ai rõ ràng hơn tôi."
Đương nhiên lời này của hắn ta là đang khoác lác, người nào mà không khoác lác khoe khoang trước mặt mục tiêu của mình chứ?
"Chao ôi, vậy thì thật quá tốt!" Tô Dung lập tức nở nụ cười: "Cho nên có ai vậy? Nếu anh biết người đến, khẳng định cũng biết thân phận của đối phương đi?"
Nghe được cô nói lời này, người đàn ông hơi cứng đờ người, sau đó trả lời: "Đúng là có đến mấy người, tôi cũng đang điều tra bọn họ là ai. Nhưng đám người này ẩn núp quá sâu, người đẹp, dù sao em cũng phải cho tôi chút thời gian để điều tra chứ?"
Tô Dung lười nghe lời khoác lác này của hắn ta, tin tưởng lời của người đàn ông này chính là hành động ngu xuẩn. Nhưng chuyện này cũng không trở ngại chuyện cô lấy được tin tức hữu dụng từ lời của người này,
Quả nhiên sau lưng cô có một tổ chức, đồng thời tổ chức này cũng mới đến, vậy cô chắc cũng là một tấm bia đỡ đạn đi chắn phía trước.
Nói đến từ "tổ chức" này, Tô Dung rất khó không liên tưởng đến ba tổ chức lớn trong thế giới quái đàm, nhất là sau khi cô biết quán bar này được xây dựng bên cạnh hoàng tuyền, thì càng chắc chắn suy nghĩ này. Chắc ba tổ chức này đều sẽ cảm thấy hứng thú với địa bàn không bị 'Nó' ô nhiễm này đi?
Suy nghĩ kỹ một chút, có năng lực biến quán bar Bến Đò thành quái đàm quy tắc, cũng chỉ có 'Nó' cùng với ba tổ chức lớn. Chỉ là không sau tổ chức sau lưng cô rốt cuộc là ‘Chìa khóa cứu đời’ hay là ‘Sở nghiên cứu số 3’.
Nếu như là ‘Sở nghiên cứu số 3’ thì không thành vấn đề gì, nhưng nếu là ‘Chìa khóa cứu đời’, vậy cô cần cẩn thận suy nghĩ. Dù sao ‘Chìa khóa cứu đời’ là đứng về phía 'Nó'.
Không sai, hiển nhiên 'Tập đoàn Tích Tắc' không nằm trong phạm vi suy nghĩ của Tô Dung. Vốn dĩ cô chính là người của 'Tập đoàn Tích Tắc', nếu như bọn họ muốn mình hoàn thành nhiệm vụ, cũng không cần giấu diếm như vậy. Với lại nghĩ lại đầu mối quá ít mà tổ chức sau lưng kia đưa, nhìn qua thật sự không giống với chuyện muốn lấy được món đồ kia, mà là muốn cô đi chết.
Hơn nữa 'Tập đoàn Tích Tắc' không mở quái đàm quy tắc, cho nên coi như cho nhiệm vụ, cơ bản cũng là nhiệm vụ nằm vùng.
"Sao em lại không uống?" Nhìn thấy bộ dạng hơi mất tập trung của cô, người đàn ông có chút vội vàng.
"Hỏi anh một vấn đề, nếu như anh trả lời được tôi lập tức uống." Tô Dung chống cằm, tùy ý hỏi: "Không tính ly rượu "say" đây là ly thứ mấy của tôi rồi?"
Cô đã đặt những ly rượu khác ở lại chỗ, trên tay chỉ có ly rượu "say" cùng với ly rượu màu xanh đen đối phương cho.
"Hai ly." Người đàn ông trả lời không chút do dự, bộ dạng nhất định phải được.
Nghe vậy, Tô Dung lập tức hiểu. Quả nhiên cô uống say có quan hệ mật thiết với số lượng ly rượu, nếu không đối phương sẽ không chú ý như vậy.
Hơn nữa có thể khẳng định, bây giờ cô tuyệt đối chưa say. Nếu như cô đã say, đối phương sẽ không cần chú ý đến vấn đề cô đã uống mấy ly rượu.
Nhưng rốt cuộc là mấy ly thì có thể làm cho người ta say chứ?
Mặc dù trong lòng nghi ngờ, nhưng Tô Dung vẫn dựa theo ước hẹn uống một ngụm.
Sau đó cô cảm thấy trước mặt choáng váng, vốn dĩ quán bar có ánh đen mờ nhạt giống như đột nhiên biến thành màu xanh đen, các loại quỷ hồn màu trắng màu đen xuất hiện ở trước mặt cô. Trước mặt cô đột nhiên xuất hiện rất nhiều quỷ hồn, tầng tầng lớp lớp không nhìn rõ.
Nhưng đây cũng chỉ là chuyện trong một giây, những quỷ hồn này hoàn toàn biến mất, bộ dạng của quán bar trở nên như bộ dạng trước đó. Chẳng qua đúng là trước mặt cô có rất nhiều người, có người đang nhìn trộm cô, mà cũng có người đang tập trung uống rượu của mình. Thấy Tô Dung nhìn đến, những người đó làm bộ không có chuyện gì xảy ra rối rít đi ra chỗ khác.
Mới nhìn thấy hình ảnh này, Tô Dung lập tức ngạc nhiên nghi ngờ, lập tức nhìn ly rượu "say" trong tay mình. Nhưng ly rượu ‘say’ vẫn là màu xanh dương, giống với lúc trước. Nhìn cái này thì biết cô vẫn chưa say, tình huống vừa rồi chỉ là công hiệu của ly rượu mới vừa mà thôi.
Lúc trước uống "trái tim vàng", cô cũng cảm thấy mình trở nên phú quý, lúc uống ly rượu ‘ký ức tuổi trẻ’, trước mặt lại xuất hiện nhiều hình ảnh của thế giới trước.
Nghĩ như vậy, cô lại cố ý hỏi thăm một câu: "Ly rượu này có tên là gì?"
"Nhà quỷ hồn", Người đàn ông nở nụ cười: "Như thế nào? Mùi vị không tệ đúng không?"
Mùi vị thật sự không tệ, uống vào cảm giác vô cùng lạnh lẽo, hơi ngọt, không giống rượu, càng giống như là một loại đồ uống vị ngọt. Cảm giác lạnh lẽo xông thẳng lên đầu, phối hợp với hình ảnh nhìn thấy, thật sự có loại cảm giác đi đến nhà quỷ hồn.