Nhưng nói thật, trong lòng Tô Dung vẫn không buông lỏng cảnh giác. Nếu như cô không suy đoán ra bộ mặt chân thật của quán bar này thì thôi đi, nhưng bây giờ cô đã biết chỗ này chính là nơi trừng phạt quỷ hồn.
Mà một màn nhìn thấy mới vừa rồi kia, thật sự giống với suy đoán trong lòng cô. Chuyện này làm cho Tô Dung không cho phép mình mất cảnh giác.
Thật thật giả giả, lúc thay đổi lẫn nhau có thể làm mê muội lòng người, cô cực kỳ hiểu một điểm này. Nếu như đối phương cố ý dùng loại rượu này, để che giấu chân tướng sau khi cô uống say, vậy cũng rất hợp lý.
Nhưng ly rượu 'say' kia rõ ràng là màu xanh dương, trong quy tắc nói rất rõ ràng, lúc rượu 'say' là màu xanh dương thì đại biểu cô không bị say. Có [Công cụ nhắc nhở ô nhiễm] đảm bảo, quy tắc này chắc không có vấn đề.
"Không thì uống thêm một chút nữa đi?" Người đàn ông tặng rượu cho cô có chút nghi ngờ hỏi: "Tôi nghĩ em sẽ thích mùi vị đó."
Nghe được câu này, Tô Dung đột nhiên nghĩ gì đó. Đúng là cô rất thích mùi vị này, thậm chí còn muốn uống thêm mấy ngụm nữa, như vậy không phải càng khả nghi hơn sao?
Nên biết cô cũng không phải là người ham ăn ham uống, mặc dù [Nhẫn cảnh tỉnh] không nhắc nhở cái gì, nhưng vẫn làm cho Tô Dung cảnh giác.
Nghĩ tới đây, Tô Dung hỏi dò: "Nhưng thật ra tôi không phải rất thích uống rượu, cũng không thích mùi vị như thế này."
Người đàn ông nghe vậy lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng chỉ kéo dài trong chớp mắt, đã nhanh chóng khôi phục như bình thường, cười nói: "Vậy cũng rất bình thường, dù sao mỗi người đều có khẩu vị riêng. Tôi thích, em không nhất định sẽ thích."
Mặc dù hắn ta nói rất hay, nhưng hiển nhiên Tô Dung không bỏ qua sự ngạc nhiên lóe qua của hắn ta.
Đối với cô, chỉ một chớp mắt như vậy, cũng đủ để cho Tô Dung biết nhiều chuyện.
Quy tắc 13 [say rượu rất vui vẻ, bạn nhất định sẽ yêu loại cảm giác này.]
Nửa câu đầu của quy tắc này là sai, nửa câu sau là chính xác.
Nói cách khác, sau khi uống say sẽ yêu thích cảm giác này. Hiểu từ ý trên mặt chữ chính là, chắc là thích uống rượu, cứ uống như thế, cuối cùng là say.
Vốn dĩ cô không cảm thấy trạng thái của mình có vấn đề gì, rượu kia đúng là uống rất ngon, nhưng trước mắt cô không có suy nghĩ đặc biệt muốn uống thêm, hơn nữa trong ly rượu 'say' kia vẫn là màu xanh dương, cho nên mới vừa rồi Tô Dung không cho rằng mình đã say.
Nhưng thông qua phản ứng của người đàn ông này, bây giờ Tô Dung đã có 90% xác định, cô đã say rồi.
Mà tại sao ly rượu 'say' lại không thay đổi màu sắc, sau khi Tô Dung xác nhận mình uống say, lập tức nghĩ ra được nguyên nhân.
Sau khi uống say sẽ làm cho nhận biết thay đổi!
Lúc trước suy đoán của cô về thay đổi nhận biết, có thể sẽ ảnh hưởng đến hướng phán đoán của cô, nhưng cô không ngờ quái đàm quy tắc lại âm hiểm như vậy, lập tức thay đổi nhận biết về màu sắc.
Bây giờ, "màu xanh dương" trong mắt cô, chỉ sợ đã biến thành màu đỏ trong thực tế rồi.
Đây là một cách làm vô cùng âm hiểm, một khi tin tưởng màu sắc của ly rượu 'say' mà mình nhìn thấy, vậy từ đầu tới cuối sẽ không cho rằng mình đã say. Chờ đến lúc phản ứng được chuyện không đúng, sợ rằng không có cách nào nữa.
Thay đổi nhận biết đúng là một loại ô nhiễm đáng sợ nhất trong tất cả ô nhiễm của "nó", Tô Dung lại nhìn về phía quầy rượu, nếu như bây giờ cô đã uống say, như vậy hình ảnh mà cô mới vừa nhìn thấy đều là thật. Nói cách khác những người này đều là quỷ hồn, như vậy loài người hợp tác với cô ở chỗ nào?
Nghĩ đến vấn đề này, Tô Dung nhíu mày, nhìn về nơi đám người tụ tập mới vừa rồi.
Lúc ấy sau khi cô uống một ngụm rượu trong ly, ở chỗ này tụ tập không ít người. Vốn dĩ cô chỉ cho rằng những người này nhìn cô uống rượu, mơ ước cô. Nhưng bây giờ xem ra, chỉ sợ là cố ý che cái gì đó. Nếu như đoán không nhầm, thứ bị bọn họ che lại, chính là người cô muốn hợp tác.
Nhìn về phương hướng kia, coi như bây giờ không có người nào che chắn, nhưng nơi đó cũng có không ít người. Hoàn toàn không nhìn ra được ai là người.
Tô Dung lại uống một ngụm rượu, trừ cảm thấy lạnh ra, không có thay đổi gì. Hiển nhiên, muốn nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi, cô phải mua một ly rượu mới.
Nhưng dựa theo quy tắc, sau khi say lại uống rượu, sợ rằng sẽ để cho người ta nghiện. Cô là bởi vì được thêm điểm tinh thần, có thể miễn dịch loại cám dỗ này lần đầu tiên, nhưng không nhất định lần sau có thể miễn dịch. Cô không thể để mình đi vào nguy hiểm được.
Tô Dung có thể cảm nhận được có rất nhiều người đang nhìn mình, có không ít người nhìn chằm chằm cô. Một khi cô uống xong ly rượu "nhà quỷ hồn" trong tay, sợ rằng sẽ có người lập tức đi đến mời rượu cô.
Trước đó Tô Dung đã hỏi, thời gian thưởng thức của phần lớn rượu đều sẽ không vượt qua 20 phút. Chắc ly rượu "nhà quỷ hồn" này cũng không ngoại lệ.
Nói cách khác, nhiều nhất cô chỉ còn mười mấy phút suy nghĩ.
Trước tiên nghĩ cách giải rượu, sau đó lại uống một ly?
Đây là cách đầu tiên mà Tô Dung nghĩ ra, nhưng vấn đề ở chỗ, cô không xác định bây giờ nhận biết phương hướng của mình có bị thay đổi hay không. Nếu như không xác định, thì tất nhiên không có cách nào mua thuốc giải rượu. Cô dám khẳng định, nếu như mua nhầm thuốc giải rượu, tuyệt đối sẽ xảy ra chuyện rất đáng sợ.
Có cách nào có thể để cho cô thanh tỉnh một chút, hoặc là nhớ lại tình huống mới vừa rồi?
Nghĩ nhiên vậy, đột nhiên Tô Dung nhìn về phía ly nước trước mặt.
Đây là ly nước trước khi quán bar bắt đầu buôn bán cô đã mua, đến bây giờ đã hơn 1 tiếng đồng hồ chưa động đến. Cô không có nghiên cứu qua tác dụng của nước, chỉ là cảm thấy có tác dụng, cho nên mua một ly.